Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 91: Tâm Tâm Nhi, hãy bước vào cuộc sống của anh

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:48:16
Lượt xem: 144

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng khách nhà Cảnh Nguyên Câu chất đầy gấm lụa.

Mấy thợ may ở bên cạnh.

Nhan Tâm sững .

"Tâm Tâm Nhi, đây chọn vải ." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm: "…"

Cảnh Nguyên Câu tối qua sẽ may quần áo mới cho cô, cô còn tưởng là đến tiệm may.

— Quả là cô từng thấy thế gian rộng lớn.

"Em quần áo để mặc ." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu: "Mỗi mùa đều may một ít quần áo mới."

Lại thêm, "Mặc đồ mới là niềm vui đơn giản nhất, đừng phụ nó."

Trước mặt mấy thợ may và thợ thêu, cô từ chối thêm nữa.

Cô chọn sáu bộ.

Cảnh Nguyên Câu : "Phần còn , may hết tất cả."

Nhan Tâm giật : "Nhiều quá."

"Không nhiều. Một mùa mười sáu bộ quần áo, tiết kiệm ." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm: "…"

Hồi còn ở nhà đẻ, mỗi mùa cô bốn bộ quần áo, cũng đủ mặc .

Bình thường cô ngoài, cũng giao thiệp.

"Đa tạ đại ca." Cô khẽ .

Thợ may đo kích thước cho cô, cho cô xem kiểu dáng và hoa văn, xác nhận các chi tiết với cô.

Việc tốn gần hết buổi sáng, sắp đến giờ ăn trưa.

Cảnh Nguyên Câu mời Nhan Tâm đến Duyệt Lai Sài Xã ăn cơm.

Nhan Tâm mấy ngoài.

Sau Lập thu, sáng tối gió lạnh, nhưng khí nóng buổi sáng vẫn còn gay gắt, nóng đến choáng đầu.

"… Ăn ở nhà cũng . Ăn xong lên lầu, chúng chuyện." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm thấy tê dại cả da đầu.

Cảnh Nguyên Câu với cô, má lúm đồng tiền sâu hoắm, vẻ mặt đầy ác ý.

 

Nhan Tâm đưa cô ngoài giải khuây, tìm vài thú vui mới mẻ để cô vui, nên mới cố ý chọc tức cô.

Cô thở dài, đành : "Ra ngoài, tùy tiện động chân động tay."

"Anh bao giờ em mất mặt ?" Cảnh Nguyên Câu , "Tâm Tâm Nhi, từng hại em ?"

Rồi chợt nhớ tức điên, chạy ép Khương Tri Hoành, bắt nhà họ Khương khuyên Nhan Tâm tự nguyện theo , nhà họ Khương cố ý hại Nhan Tâm.

Hắn lập tức mất hết tự tin.

Chuyện đó, cũng coi như hại cô nhỉ?

Nhan Tâm nghĩ đến chuyện .

nghiêm túc lắc đầu: "Chưa từng hại em."

Cảnh Nguyên Câu , ôm chặt cô: "Tâm Tâm Nhi, em là cô gái chấp nhặt, thật ."

Nhan Tâm: "Lời khen của , chẳng ăn nhập gì cả."

Cảnh Nguyên Câu hôn khẽ lên môi cô.

Nhan Tâm mặt : "Đừng!"

"Được , trêu nữa, trêu nữa, chúng ăn cơm thôi." Cảnh Nguyên Câu , "Duyệt Lai Sài Xã còn thể ca khúc nữa."

Lại , "Em thể suốt ngày ru rú trong nhà, tâm trạng càng thêm trầm uất. Bình thường nên mỗi ngày ngoài dạo chơi, may quần áo, mua nữ trang, ăn cơm hát."

Nhan Tâm suy nghĩ một chút, cảm thấy thật trống rỗng, nhàm chán.

Có thời gian rảnh, cô thà nghiên cứu bút ký của ông nội, trò chuyện với Trương Phùng Xuân về các ca bệnh mới, nghiên cứu chế t.h.u.ố.c mới, hoặc học thêm Tây y, tiếng Anh.

Ăn uống mua sắm, gì thú vị?

cô nên thử một cách sống khác?

Cô gạt bỏ sự chống đối, nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của Cảnh Nguyên Câu: "Em sẽ thử."

Cảnh Nguyên Câu: "Phải thực sự thử. Tâm Tâm Nhi, em lúc nào cũng vui. Anh trong lòng em đang nghĩ gì. những tâm sự như , chẳng lợi gì cho em ."

Nhan Tâm gật đầu.

Cảnh Nguyên Câu tò mò: "Em cho , tại em lúc nào cũng chút u sầu?"

Nhan Tâm: "Không gì."

"Vì ép gả cho Khương Tự Kiều ?" Hắn hỏi.

Nhan Tâm sợ ép cô ly hôn, bắt cô dọn ngoài ở, từ đó thuận lý thành chương biến cô thành vợ bé — cho dù nghĩ như , nhưng hành động thực tế cũng sẽ dẫn đến hậu quả như thế.

lập tức phủ nhận, mà chỉ lặng lẽ .

Cô do dự một lúc, : "Là bởi vì, em thường xuyên mơ."

Vân Vũ

"Mơ thấy gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-91-tam-tam-nhi-hay-buoc-vao-cuoc-song-cua-anh.html.]

"Chuyện tương lai." Nhan Tâm , "Rất nhiều đối xử với em, cuộc sống của em khó khăn. Đường phố và bầu trời đều mang màu sắc ảm đạm."

Cảnh Nguyên Câu thấy mà lòng thắt .

"Có mơ thấy ?" Hắn hỏi.

Lời của Nhan Tâm, nửa thật nửa giả.

Nếu nhất định là mơ, thì kỳ thực cô mơ thấy Cảnh Nguyên Câu vài .

Dĩ nhiên giấc mơ .

"giấc mơ" cô đang kể , là kiếp của cô.

Kiếp của cô hề Cảnh Nguyên Câu.

cô lắc đầu: "Không."

"Tại mơ thấy ?" Cảnh Nguyên Câu ôm lấy cô, áp sát cô lòng, "Nếu trong mơ em , chắc chắn sẽ hạnh phúc."

Nhan Tâm chớp mắt.

Sau khi cô trọng sinh, đổi đầu tiên, là cô đấu thắng Chương Thanh Nhã, mà là cô gặp Cảnh Nguyên Câu.

Gặp , khiến cô bất ngờ, nhưng giống như mở một cánh cửa khác cho cuộc đời cô.

Cảnh Nguyên Câu mạnh mẽ dẫn cô bước lên một con đường mới.

Nếu kiếp , cô cũng gặp Cảnh Nguyên Câu, thì sẽ thế nào?

"Mộng đều kỳ lạ." Nhan Tâm , " em hy vọng đó là thật. Nếu trong mơ , lẽ sẽ hạnh phúc hơn một chút."

Cảnh Nguyên Câu bật : "Hai chúng , mấy lời điên rồ."

Nhan Tâm cũng .

Hai khỏi nhà.

Ngồi xe của quân chính phủ, Cảnh Nguyên Câu vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Sắp đến cửa Duyệt Lai Sài Xã, Cảnh Nguyên Câu đột nhiên : "Tâm Tâm Nhi, mộng chỉ là mộng, hãy tỉnh dậy . Anh ở đây ."

Nhan Tâm chấn động.

Một cảm xúc gì đó, từ từ chảy trong lòng cô, gạt đám mây đen đè nặng lên cô.

Rất đột ngột, một tia nắng chiếu .

"Em chỉ là, bậy thôi." Cô , che giấu sự khác thường của .

Giọng Cảnh Nguyên Câu, trầm mà kiên quyết: "Dù là chuyện thật, là em bừa, đều hy vọng em đừng ác mộng trói buộc.

Tâm Tâm Nhi, hãy trở về thế giới thực tại, nơi ."

Nơi .

 

Hắn là chỗ dựa của cô.

Nếu của và Bạch Sương mà cho Nhan Tâm, lẽ một thời gian Nhan Tâm c.h.ế.t tay Khương Vân Châu .

Không ai hỗ trợ, cô tuyệt đối thể phản kích Khương Vân Châu.

Cảnh Nguyên Câu trong cuộc sống thực tại, nắm lấy tay Nhan Tâm, đúng như lúc đây.

"Em , đại ca." Cô khẽ .

Cảnh Nguyên Câu tăng thêm một chút lực, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Xe dừng hẳn cửa sài xã, nỡ buông tay, nên trong xe thêm hai phút, mới cùng Nhan Tâm lượt bước xuống.

Phó quan đặt một phòng riêng.

Cảnh Nguyên Câu dẫn cô lên lầu, đối diện gặp một nhóm xuống.

Có mấy tùy tùng mặc áo ngắn vải xanh dọn đường.

Đằng là mấy nam nữ trẻ tuổi.

Nhan Tâm tiên thấy đại thiếu gia nhà Đường chủ họ Chu là Châu Thông Lệnh và nhị tiểu thư Chu Bảo Nhu.

Sau đó, cô trông thấy nhị thiếu gia nhà Long đầu Thanh Bang là Châu Mục Chi.

Đường chủ họ Chu thể trộn trong Thanh Bang, là vì và Long đầu là em họ đồng tông.

Người thanh niên cuối cùng, bước vững chắc.

Hắn mặc một chiếc áo dài màu thiên thanh, giày vải nhung đen. Ánh mắt thâm trầm, khí chất nho nhã.

Nhan Tâm ngẩng mặt, về phía , ánh mắt lưu luyến mặt trong chốc lát.

Chu Quân Vọng của hơn mười năm , nguyên lai là trông như thế .

Chu Quân Vọng chạm ánh mắt cô, đối diện với cô.

Nhan Tâm kiềm mỉm với .

Chu Quân Vọng sững sờ.

Tay cô siết chặt, Cảnh Nguyên Câu nắm lấy tay cô mặt : "Muội , tỉnh . Nhìn cái gì thế?"

Giọng điệu đầy cảnh cáo.

Nhan Tâm: "…"

thấy Chu Quân Vọng, kinh hỉ, ngoài ý , quả thực thất thái.

 

Loading...