Thịnh Thế Trà Hương - Chương 12: Hảo nha đầu xứng đôi với hảo tiểu tử
Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:00:31
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ước chừng qua thời gian một nén hương, Tần Thiên mới tìm hỏi đường, trở sân viện Đại phu nhân.
Vừa cửa, tiểu nha đầu trong viện thấy nàng liền nhảy dựng lên : “Tần Thiên, ngươi mà ướt sũng thế ?”
Tần Thiên ở góc tường lạnh run, ủy khuất lớn.
Vừa lúc đó Trương ma ma tới, đuổi nhóm nha đầu đang trêu , đầu với Tần Thiên: “Cái gì cũng cần , theo trở về phòng đồ ”. Nói xong, kéo Tần Thiên phòng của bà, thấy Tần Thiên ẩm ướt, tìm quần áo cũ của cho nàng . Thừa dịp thời điểm Tần Thiên quần áo, bà ngoài bát canh gừng cho nàng uống.
“Cũng may hiện tại thời tiết ấm áp, uống bát canh gừng thì , hẳn là sẽ nhiễm bệnh”. Trương ma ma .
Tần Thiên tiếp nhận bát canh gừng một uống hết, cảm giác dần dần ấm áp, liền cảm kích với Trương ma ma: “Cám ơn ma ma”. Thấy Trương ma ma thu dọn quần áo ướt sũng của nàng ở cửa, vội vàng bỏ bát xuống, qua, cầm lấy quần áo của .
Trương ma ma thuận tay đưa cho nàng, : “Ngươi mà ướt như , chắc bắt nạt chăng?”
Tần Thiên một bụng ủy khuất cùng oán giận, hận thể mắng mỏ công tử áo trắng , nhưng nghĩ đến phận bất phàm của , thầm nghĩ nhiều một chuyện bằng bớt một chuyện.
“Ở trong phủ lạc đường, cẩn thận rơi xuống hồ nước”. Tần Thiên một bên thu dọn, một bên nhẹ nhàng một câu bâng quơ.
“Lạc đường?” Trương ma ma : “Phía chỉ việc ở phòng giặt, cũng khó trách ngươi lạc đường, bất quá ngươi việc ở viện của Đại phu nhân , sẽ nhiều cơ hội trong Trang phủ, sẽ lạc đường nữa”.
Tần Thiên Trương ma ma, : “Ta ”
Trương ma ma thấy khuôn mặt tươi của nàng liền yêu thích, qua vuốt đầu nàng : “Thật là một nha đầu đáng yêu”.
Thấy nàng thu dọn xong xuôi, liền đưa Tần Thiên về phòng.
Tam đẳng nha trong viện của Đại phu nhân tính cả nàng 4 , đều ở căn phòng phía tây của sân viện. Trong phòng ngăn tủ, bàn, còn một chiếc giường chung thật dài, tuy rằng đơn sơ, nhưng so với phòng ở của phòng giặt, hơn nhiều .
Trương ma ma 3 nha đầu trong phòng với nàng: “Đều là mấy nha đầu vô tâm vô tính, ngươi ở chung với các nàng sẽ vấn đề gì”. Tiếp theo giúp Tần Thiên thu xếp thật .
Tần Thiên trong lòng cảm kích, liên tục lời cảm tạ.
Trương ma ma giúp đỡ Tần Thiên xong liền trở về báo với Nguyệt nương một câu.
Nguyệt nương đến bên cạnh Đại phu nhân trong phòng, với Đại phu nhân: “Đại phu nhân, tiểu nha đầu Tần Thiên an bài xong xuôi”.
Đang bên bàn xem sổ sách, Đại phu nhân “Ân” một tiếng.
Nguyệt nương đem chung nguội bên cạnh Đại phu nhân đổi, đó hỏi: “Phu nhân, vì đối với Tần Thiên vài phần kính trọng, còn điều nàng đến ở trong viện?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-12-hao-nha-dau-xung-doi-voi-hao-tieu-tu.html.]
Đại phu nhân ngẩng đầu Nguyệt nương, liếc mắt một cái, : “Ngươi thật sự ?”
Nguyệt nương thấy Đại phu nhân buông sổ sách trong tay xuống, liền tới bên cạnh giúp bà xoa bóp hai bả vai: “Chắc là phu nhân thích nha đầu tâm hồn nhân hậu”.
Đại phu nhân Nguyệt ngương xoa bóp một hồi dần dần thả lỏng thể, bà tựa lưng ghế, nheo hai mắt: “Không sai. Bằng hữu bán nàng, nàng tuy rằng oán nhưng vẫn như cũ dám dám chịu, lấy đại cục trọng. Đồng thời lặng lẽ lưu cho đối phương một con đường sống. Nha đầu tâm địa nhân hậu, thông minh khéo léo, dám giận dám , ở phòng giặt quả thực bỏ phí nàng. Hơn nữa, tuổi nàng cũng còn nhỏ, chừng ở trong phủ đến một ngày tùy tiện đem bài bố cho hạ nhân nào đó. Đứa nhỏ lương thiện như , thực ủy khuất cho nàng. Nha đầu coi như tính cách cũng khá giống . Nguyệt nương…”
Đại phu nhân đầu gọi. Nguyệt nương vội vàng trả lời: “Chuyện gì, phu nhân?”
Phu nhân : “Ngươi để ý một chút nhóm nam tử trong trang phủ ở Trà Hành, thấy thích hợp thì cho một tiếng, sẽ vì nha đầu chủ. Hảo nha đầu đôi với hảo tiểu tử, về sẽ cuộc sống ”.
Nguyệt nương : “Nguyệt nương . Phu nhân thật từ bi”. Trong lòng nghĩ, mỗi đều phu nhân tinh minh lợi hại, nhưng ai cũng thật ngờ, phu nhân một lòng thiện tâm như thế .
“Từ bi?” Phu nhân thở dài: “Chỉ sợ nghĩ như . Lúc , chắc hẳn đang oán hận ”.
Nguyệt nương cũng thở dài, ngừng tay, đem chung đến tay Đại phu nhân, nhẹ giọng : “Phu nhân kỳ thật chỉ cho Nhị thiếu gia, phu nhân Nhị thiếu gia tới từng nhà nông, chính là Nhị thiếu gia thấy, hiểu rõ tình cảnh khốn khó trong nhà của nông hộ, bảo nhận , chính là hết lòng nghĩ cho , giúp thanh danh mà sửa sai”.
Đại phu nhân nhấc chén , nhẹ nhàng nhấp một ngụm: “Những lời thật rõ với , tính cách vốn đáng lo. nương cùng trong Trang phủ sủng nịnh tới tận trời, hiện tại dưỡng nên tính cách tự cao tự đại, tự tiện bậy. Nếu còn nhân nhượng, càng sợ hãi, sẽ còn biến thành như thế nào. Về thế nào dám đem Thịnh Thế sinh ý lớn như , hơn một ngàn sống dựa nó mà giao trong tay . Hi vọng thể , thấy sự vất vả của nông, thể thương cảm, đổi suy nghĩ cùng tính tình”.
Nguyệt nương xong rũ mắt xuống, lên tiếng, trong lòng nghĩ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Nhị thiếu gia chỉ sợ hình thành tính cách, quả thực thể sửa đổi.
thấy phu nhân ưu phiền, ủ rũ nên lời.
Phu nhân chẳng lẽ độc bá vị trí gia chủ Thịnh Thế lắm ? Mười mấy năm qua, mỗi ngày phu nhân trời còn sáng đến Trà Hành, thái dương xuống núi mới thể hồi phủ. Cho dù trở về sớm, cũng gặp quản sự, xem sổ sách, còn thường ứng phó với càn quấy của Lý di nương, thật sự phút nào thanh nhàn. Một ngày trôi qua, thắt lưng thường xuyên đau mỏi, đầu váng mắt hoa.
Mỗi đều nghĩ rằng phu nhân uy phong, nhưng ai cũng phu nhân vất vả như thế nào.
Thịnh Thế thể giao cho Đại thiếu gia. Nhị thiếu gia tâm, phu nhân chẳng lẽ thể cả đời gánh vác Thịnh Thế vai? Đến lúc đó, phu nhân thể giao gánh nặng cho ai đây?
Nguyệt nương rõ, hơn ai hết, phu nhân mong Nhị thiếu gia tâm gánh vác.
Đơn giản chỉ vì Nhị thiếu gia còn thể đổi. Đại thiếu gia là thể nào đổi…
***
Bên , Lý di nương cùng con của , Trang Tín Xuyên khi khỏi viện Đại phu nhân liền nổi giận đùng đùng về viện của .
Một hồi lúc đụng một nha đầu vén rèm cửa . Bởi vì Lý di nương bước chân quá mau, nha đầu cẩn thận đụng nàng, Lý di nương giận dữ, một bàn tay giơ lên tát nha đầu một cái, mắng: “Đồ mắt như mù, còn lưu ngươi cái gì”.
Nha đầu sợ tới mức quỳ xuống dập đầu.
Linh Nhi một bên đưa ánh mắt cho một ma ma, ma ma liền lên kéo nha xuống. Trong viện bọn hạ nhân câm như hến, ai cũng nha sẽ kết cục như thế nào.