Thịnh Thế Trà Hương - Chương 142: Quỳ lạy

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:40:40
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngoài sở liệu của Trang Tín Ngạn, hai ngày , liền của Nội Vụ tìm đến Trang phủ thương nghị việc thu mua “Bích loa xuân”, điều chứng tỏ, “Bích loa xuân” chính thức trở thành cống hoàng gia. Trận tỷ thí Đại phòng thắng. Lại qua hai ngày, Đại phu nhân phái mời mấy trong dòng họ đến, mặt , chính thức tuyên bố Tần Thiên trở thành Thịnh Thế đương gia.

Trong đại sảnh, Đại phu nhân tự tay nắm tay Tần Thiên, đem nàng đưa tới vị trí tôn quý nhất Trang phủ —— ghế lục hợp bằng gỗ tử đàn khắc hoa văn phúc thọ song trừ bỏ lão gia mất và Đại phu nhân cũng thứ ba lên.

Đại phu nhân lui xuống vị trí chủ vị, cùng Trang Tín Ngạn ở bên trái ghế , ngay của Nhị phòng, trong dòng họ thì ở bên . Người của Tam phòng thì ở cuối cùng. Tổng quản cùng với các quản sự, ma ma, nội tức trong ngoài viện của Trang phủ cúi đầu ở bốn phía đại sảnh, mà các nha ở các viện của Đại phòng, Nhị phòng, Tam phòng đều ở phía ngoài đại sảnh.

Mấy chục tề tụ nhưng trong sảnh đường lặng ngắt như tờ.

Hôm nay Tần Thiên trang điểm ăn vận dáng, một hoa phục cẩm tú thêu hoa hồng mẫu đơn, tóc vấn cao, đầu châu sai ngũ phượng triêu dương tơ vàng trân châu, khuyên tai minh châu hình giọt màu san hô khảm vàng ròng, n.g.ự.c rủ xuống vòng cổ song ngư bơi lượn bằng vàng ròng cùng chuỗi hồng ngọc, tay nhẫn ruby khiến cơ hồ hoa hết cả mắt.

Tần Thiên chỉ cảm thấy nặng ngàn cân, rốt cục hiểu đều đương gia trách nhiệm to lớn gánh lên .

Cũng thể là một loại “Gánh nặng” a…

Tuy rằng như thế, trong mắt Tần Thiên hiện tại nghiêm chỉnh, thẳng lưng ngẩng đầu, đoan trang đại khí, trấn định thong dong, một chút luống cuống cũng , mười phần khí khái đương gia. Dòng họ Tần Thiên chẳng những ở ngự tiền biểu diễn tán thưởng, giành danh hiệu cống , hơn nữa dường như còn quan hệ với vị quý nhân Tống Thái phó, trong lòng cũng tiếp nhận nàng trở thành tân đương gia, nay thấy nàng khí thế bất phàm, trong lòng càng lòng, liên tục gật đầu, hướng về Đại phu nhân cùng Trang Tín Ngạn chúc mừng, Đại phu nhân sắc mặt vui vẻ. Trang Tín Ngạn Tần Thiên ở chính vị, trong mắt ý doanh mãn.

Nguyệt Nương Đại phu nhân sai bảo tiến về phía từng bước, cao giọng : “Các phòng các viện hướng đương gia chủ mẫu dập đầu thỉnh an!”

Đây là truyền thống của Trang phủ, chỉ cần là trong Trang phủ, đều là thủ hạ của đương gia. Đương gia tiền nhiệm, trừ bỏ chủ gia, trưởng bối cùng bên ngoại của thê tử hoặc bên nội của phu quân, trong nhà đều hướng đương gia dập đầu quỳ lạy tỏ rõ tôn kính cùng phục tùng. Việc cũng coi như vì tân đương gia thể hiện mã uy trong phủ!

Tần Thiên thấy lời của Nguyệt nương, phản ứng đầu tiên là sắc mặt mấy Nhị phòng, thật sự phấn khích!

Chỉ thấy Nhị di thái thái sắc mặt trắng bệch, tức giận đến cả phát run; Trang Tín Xuyên nháy mắt mặt đỏ lên, nhịn nhướn mày, sắc mặt nhăn nhó đổi hình dạng; Lưu Bích Quân căm tức Tần Thiên, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, giống như Tần Thiên là sát thủ g.i.ế.c cha nàng ; Trang Minh Hỉ tương đối bình tĩnh, tối thiểu mặt biến hóa gì, nhưng nàng nhanh hai tay bắt lấy tay vịn, bởi vì dùng sức quá mức, khiến móng tay trắng bệch…

Tần Thiên thu hồi ánh mắt, trong lòng vui sướng, bỗng nhiên thực chờ mong tình cảnh Nhị phòng hướng nàng quỳ xuống dập đầu.

Nghĩ đến trường hợp , chỉ cảm thấy cả thoải mái, trang sức nặng nề dường như cũng coi là gì!

Nguyệt Nương xem xét Nhị phòng, thanh âm to rõ: “Nhị di thái thái, ở trong phủ, trừ bỏ Đại phu nhân cùng Đại thiếu gia, địa vị cao nhất, như thế, hết mời tiến lên!”

Trong lúc nhất thời, ánh mắt đều hướng tới Nhị di thái thái. Cũng tất cả đối với Tần Thiên trở thành tân đương gia tâm phục khẩu phục, lúc nàng chỉ là một nha , trẻ tuổi lai lịch, việc cống bọn họ cũng tận mắt thấy, năng lực của Tần Thiên, chỉ nghĩ là do vận khí. Đặc biệt là bọn quản sự cùng các nha , đối với Tần Thiên lúc phận chỉ ngang hàng với bỗng nhiên lập tức trở thành Đại thiếu phu nhân, trở thành đương gia, tâm lý đố kỵ. Bọn họ cũng đều tính tình Nhị di thái thái, theo bản năng xem Tần Thiên chê .

Nhị di thái thái ngẩng đầu, trừng mắt Nguyệt Nương, mặt chuyển hoán các loại màu sắc.

Bảo nàng quỳ xuống mặt tiện tỳ ? Không cửa !

Nhị di thái thái tức giận đến cả run run, lúc lắc lắc đầu: “Ta gì cũng coi như là trưởng bối của Tần Thiên, cần quỳ xuống!” Thanh âm bởi vì quá mức tức giận mà chút run rẩy.

“Trưởng bối?” Một bên Đại phu nhân lạnh, “Đương gia chủ mẫu trong gia phả của Trang phủ ghi là chính thất! Tú Mai, ngươi bất quá chỉ là một thất, cũng hổ tự xưng là trưởng bối của đương gia?”

Nhị di thái thái mặt trướng đỏ bừng, nhưng cách nào phản bác Đại phu nhân, nàng luôn luôn kiêu ngạo, dễ dàng khuất phục như , lập tức hé mặt tức giận bất động ở đó.

Đại phu nhân thấy thanh âm gì, liền Nhị di thái thái căn bản theo lời của bà, sắc mặt bà đổi, lên mặt hướng về phía dòng họ, lớn tiếng : “Tam Thúc công, Nhị di thái thái nhất định chịu hướng tân đương gia quỳ lạy, chỉ vi phạm gia pháp mà lão gia lúc sinh thời quy định, mà còn đối với tân gia chủ bất kính! Hành vi như , đủ để đem nàng trục xuất khỏi gia môn!”

Lời , trường đều khiếp sợ.

Phải rằng, Nhị di thái thái là lão gia đem sính lễ cưới về , giống Tam di thái thái vốn là gia nô thể tùy ý trách phạt, đánh chửi, thậm chí mua bán. Mà Đại phu nhân luôn trọng tín nghĩa, cho dù nhiều năm qua Nhị di thái thái việc càn rỡ, cũng bao giờ phạt nặng nàng . Lần Đại phu nhân vì đương gia chủ mẫu mở miệng đòi trục xuất Nhị di thái thái khỏi gia môn, thể thấy Đại phu nhân đối với đương gia vô cùng coi trọng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-142-quy-lay.html.]

Trong sảnh quản sự, nha , ma ma đều ngẩng đầu liếc mắt Tần Thiên phía , cảm thấy nên tự nhắc nhở , nhưng thấy Tần Thiên từ đầu đến cuối một tiếng, chỉ dựa Đại phu nhân trợ uy, trong lòng chút khinh thị.

Người của Nhị phòng sắc mặt đại biến, đặc biệt là Nhị di thái thái, mặt vốn đang đỏ trong nháy mắt mất huyết sắc, trừng lớn hai mắt lộ phẫn nộ và hoảng sợ, nàng lên, ngón tay chỉ Đại phu nhân, run giọng : “Giang Hoa Anh, ngươi dám, lão gia năm đó chính mồm đáp ứng cha , cả đời đều đối xử tử tế với ! Ngươi nếu dám đem trục xuất, sẽ khiến lão gia trở thành kẻ bất nghĩa!” Nói xong, xoay hướng tới dòng họ, đầy mặt bi phẫn: “Các vị Tông gia lão gia, năm đó lão gia đem sính lễ tới cưới về các lão gia đều , năm đó lão gia sinh ý vòng mất linh, là cha cho lão gia mượn 5000 lượng bạc giúp lão gia vượt qua cửa ải khó khăn, lão gia cảm động, nhớ nhung ân đức của cha , chính mồm sẽ đối xử tử tế với , nay Đại tỷ vi phạm lời hứa của lão gia đuổi khỏi gia môn, các vị lão gia đều là trưởng bối của Trang thị, há thể ác phụ việc bất nhân bất nghĩa với , bại hoại thanh danh Trang phủ!”

Đại phu nhân lạnh, lớn tiếng quát lớn, “Tú Mai, ngươi cần lắm lời lẫn lộn! Không sai, năm đó lão gia quả thật hứa hẹn với ngươi như , nhưng cũng điều kiện, chính là, ngươi tuân thủ bổn phận! Nay ngươi trái với gia pháp, bất kính đương gia, bất luận là lý do nào, đều thể đem ngươi trục xuất khỏi gia môn, ngươi càn quấy như , đừng trách Đại tỷ kiêu ngạo khách khí!”

Nhị di thái thái sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hai tay nắm chặt thành quyền, nên lời.

Tộc trưởng Trang Thành Chí mở miệng : “Lí thị, ngươi bươc cửa Trang phủ, là của Trang phủ, đương nhiên tuân thủ gia quy, nếu đừng ngươi chỉ là một thất, nếu là chính thất cũng khó trốn khỏi vận mệnh nhận lấy hưu thư.”

Tộc trưởng nếu mở miệng, Nhị di thái thái càng thể gì hơn, nàng cúi đầu, suy sụp ở nơi đó, mặt xám như tro tàn.

Nguyệt Nương nàng, mỉm , lớn tiếng : “Nhị di thái thái, đương gia chủ mẫu đang chờ , mời tiến lên!”

Nhị di thái thái cắn chặt môi , đầu tiên là oán hận trừng mắt Đại phu nhân liếc mắt một cái, đó ngẩng đầu Tần Thiên liếc mắt một cái, bước một, mỗi một bước như đang dây, nhịn mà run rẩy.

Đi đến trong đại sảnh, nàng nắm chặt hai tay thành quyền, môi cơ hồ cắn đến bật máu, đó nàng nhắm mắt , “Bùm” một tiếng quỳ gối mặt Tần Thiên.

“Dập đầu”, Nguyệt Nương .

Nhị di thái thái hận đến mức hai mắt đỏ lên, thể cúi đầu hướng về Tần Thiên dập một cái!

Tần Thiên Nhị di thái thái quỳ gối mặt, nhớ tới nàng lúc nhục nhã và hãm hại , trong lòng một trận khoái ý.

Vốn Nhị di thái thái nghĩ Tần Thiên sẽ mượn cơ hội trả thù, để nàng quỳ lâu một lúc, nhân cơ hội mất mặt nàng , nhưng nghĩ tới khi nàng dập đầu xong, chợt thấy Tần Thiên : “Đứng lên !”

Nhị di thái thái cảm thấy ngoài ý , vội vàng dậy, nàng ngẩng đầu Tần Thiên, ánh mắt lãnh liệt, như là đang , coi như ngươi thức thời.

Tần Thiên rõ ý tứ nàng , chỉ hừ lạnh một tiếng, cho dù oai phủ đầu cũng đường đường chính chính mà , cần gì dùng thủ đoạn thấp hèn khiến khác coi thường?

Trên mặt lộ mảy may, chỉ thản nhiên , dùng giọng điệu cao cao tại thượng của đương gia : “Nhị di thái thái, tộc trưởng lão gia đúng, ngươi tuy rằng là thất, nhưng cũng là của Trang phủ, về trăm ngàn nên ghi nhớ phận của , việc thỏa cẩn thận một chút!”

Nhị di thái thái thấy nàng vênh váo tự đắc giáo huấn , nhớ tới nàng bất quá chỉ là một tiện tỳ xuất gia nô, cảm thấy trừ bỏ phẫn nộ, còn cảm xúc nhục nhã, nàng tức giận đến mức thiếu chút nữa uất ức trào lệ.

mặt mấy trong dòng họ, cũng dám càn, chỉ thề ngầm trong lòng: tiện tỳ, đừng tưởng rằng ngươi thành đương gia sẽ ngươi, sẽ một ngày nhất định thu thập ngươi!

Nhị di thái thái quỳ lạy xong, liền đến phiên phu thê Trang Tín Xuyên và Trang Minh Hỉ.

Vừa Nhị di thái thái giáo huấn, ba cũng dám nhiều.

Tần Thiên ba đến giữa đại sảnh.

Ba sắc mặt đều tái nhợt, Trang Tín Xuyên đầu cúi xuống cơ hồ thấp đến tận ngực, căn bản dám mặt Tần Thiên, hai tay nắm chặt thành quyền, mu bàn tay gân xanh chằng chịt, hẳn nội tâm đang chịu dày vò lớn.

Tần Thiên thể hiểu cảm thụ hiện tại của , vốn nghĩ rằng đoạt địa vị đương gia dễ như trở bàn tay, nhưng giờ chỉ trơ mắt , những như thế, còn bắt quỳ xuống dập đầu nha đầu luôn xem thường, chính là điều mà nam nhân đều chịu nổi.

bây giờ đây? Trang Tín Xuyên, ngươi hôm nay dù chịu nổi cũng thể quỳ gối mặt !

Loading...