Thịnh Thế Trà Hương - Chương 145: Kinh sợ
Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:40:46
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Thiên nhắc đến, đó là thời điểm Nhị di thái thái vạch trần Đại phu nhân mù mắt, bởi vì đối với Đại phu nhân bất kính, phu nhân từng sai gia đinh đánh Nhị di thái thái nhưng bọn họ e ngại uy thế của Nhị di thái thái, gia đinh dám công nhiên trái lệnh.
Người như tất nhiên thể nuông chiều. Khi đó nàng lập trường để chủ, nhưng hiện tại nàng là đương gia, tất nhiên nên trừng trừng phạt phạt để bọn hạ nhân trong phủ dám coi khinh nàng nữa..
Lập tức liền bốn quỳ gối mặt Tần Thiên cầu xin tha thứ. Tần Thiên ý định lập uy, tất nhiên sẽ mềm lòng, y theo gia pháp, đánh bốn đó hai mươi đại bản, khi thương thế lành lặn sẽ trục xuất đến thôn trang.
Cuộc sống ở thôn trang so với nơi vô cùng kham khổ, công việc cũng vô cùng mệt mỏi, đối với gia đinh quen với cuộc sống thoải mái mà là sự trừng phạt nhỏ.
Trách phạt các gia đinh xong, Tần Thiên lấy lý do Nhị di thái thái công nhiên chống đối Đại phu nhân, đối với chính thất bất kính, y theo gia quy, đánh Nhị di thái thái mười đại bản. Nhị di thái thái trong lòng tuy vạn phần phục, nhưng Tần Thiên chuyện xử lý y theo gia pháp, lâm thế hạ phong, căn bản thể chống trả.
Gia đinh phụ trách gia pháp mới diện kiến thủ đoạn của Tần Thiên, tâm e ngại, tay dám lưu tình. Nhị di thái thái từng chịu qua đau đớn da thịt như , đánh mấy đại bản, kêu cha gọi , thanh âm thê lương, đến trượng thứ bảy thể chống đỡ nữa, đầu ngoẹo sang một bên, ngất xỉu, Tần Thiên cũng gây tai nạn c.h.ế.t , liền kêu bọn gia đinh dừng tay.
Trang Minh Hỉ nước mắt sớm giàn dụa, thấy tình hình như , vội vàng gọi mang mẫu nâng trở về, lúc bước khỏi đại sảnh, Trang Minh Hỉ bỗng nhiên dừng cước bộ, đầu Tần Thiên liếc mắt một cái.
Một cái liếc mắt , lạnh đến mức cực điểm, âm đến mức tận cùng, khiến Tần Thiên phát lạnh.
đây vốn là kết quả Tần Thiên dự đoán , từ lúc nàng đáp ứng Đại phu nhân một khắc , nàng nàng với Nhị phòng nhất định sẽ xung đột, cho dù nàng hôm nay việc , chẳng lẽ bọn họ sẽ cho rằng nàng bụng, về sẽ an phận thủ thường ?
Chắc chắn sẽ , bọn họ sẽ cho rằng nàng yếu đuối bạc nhược, càng thêm kiêng nể gì. Nếu thể tránh khỏi xung đột, như nàng đương nhiên tiên hạ thủ vi cường, khiến lực công kích của bọn họ hạ xuống mức thấp nhất.
Vì , nàng thể sợ hãi cừu hận của Trang Minh Hỉ? Nàng ngẩng đầu, thẳng tắp đón nhận ánh mắt của nàng, ánh mắt lợi hại, tràn ngập uy thế.
Trang Minh Hỉ cùng nàng một lúc, bao lâu liền rũ mắt xuống, xoay ngoài, thẳng lưng bước.
Nhìn bóng dáng của nàng, Tần Thiên âm thầm thở dài, đáng tiếc Trang Minh Hỉ chỉ là nữ hài tử, nếu là một nam tử, từ nhỏ bồi dưỡng, nàng thông minh tất nhiên so với trưởng của nàng càng thích hợp trở thành đương gia hơn cả…
Trong sảnh bọn hạ nhân thấy Tần Thiên chỉ vài ba câu chèn ép Nhị phòng kiêu ngạo mười mấy năm thể động đậy, thủ đoạn rõ ràng lưu loát, âm thầm kinh hãi ngày thường Tần Thiên qua hòa khí dịu ngoan như cũng một mặt tàn nhẫn, một hạ nhân suy nghĩ xa, cũng lặng lẽ thu liễm tâm tư.
Tần Thiên ở chính vị, hạ nhân sắc mặt khác thường phía , hôm nay mục đích theo dự đoán, chẳng những chèn ép Nhị phòng, cũng kinh sợ hạ nhân trong phủ, khiến bọn họ dám dễ dàng khinh thường .
Rất nhiều quản sự và nha đều quan hệ chặt chẽ với Nhị phòng, nhưng bọn họ cũng quen thuộc với công việc trong phủ, Tần Thiên khả năng lập tức chỉnh đốn bộ bọn họ. Thay cũng cần một quá trình. Hơn nữa nàng còn quan sát bọn họ một thời gian cho kỹ càng, nếu trong đó năng lực trung hậu, nàng nguyện ý tiếp tục tin tưởng , mà đối với kẻ giảo hoạt gian trá tất nhiên sẽ thể lưu .
Giống như quản lý một công ty, khôn sống mống chết, là chuyện quá bình thường. cũng chỗ giống, nơi đào thải đó là vận mệnh khu trục, nhưng trở thành một quản lý , tối kỵ việc quả quyết, thời điểm nên ngoan tuyệt thì ngoan tuyệt.
“Tần Thiên, con hơn trong tưởng tượng của nhiều.” Tối nay, khi Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn dùng cơm chiều với Đại phu nhân, Đại phu nhân với nàng, “Lúc còn lo lắng sẽ áp chế hạ nhân, nhưng hiện tại xem , lo lắng quá nhiều ”.
Đại phu nhân .
Tần Thiên phía Đại phu nhân, giúp bà xoa bóp bả vai một chút, đây từng là việc mà nàng thường xuyên . Đại phu nhân cũng thích thủ pháp của nàng, khi thành với Trang Tín Ngạn, Đại phu nhân bảo nàng cần mấy việc của hạ nhân , nhưng Tần Thiên nguyện ý như , bởi vì nó khiến nàng cảm giác một sự cận cũng như sự thiết. Đại phu nhân luôn tạo cho nàng cảm giác ấm áp.
“Bởi vì con , nếu con ngay đòn phủ đầu áp chế bọn họ, càng khó chấn trụ bọn họ.” Tần Thiên mỉm , “Kỳ thật trong lòng con cũng khẩn trương”.
“Vậy mà một chút cũng thể nhận ” Nguyệt Nương ở một bên đốt hương trầm, : “Đại thiếu phu nhân lúc ở chính vị, ngay cả lòng cũng sinh kính sợ.”
“Nguyệt Nương, đừng trêu ghẹo ” Tần Thiên mặt đỏ lên, Trang Tín Ngạn ở đối diện thấy, nhịn rộ lên, Tần Thiên tức giận trừng liếc mắt một cái.
“ mà, nương…” Tần Thiên nhịn hỏi Đại phu nhân: “Tần Thiên vẫn rõ, tuy rằng nương cùng Nhị di thái thái từng ước định, nhưng cần thiết dễ dàng tha thứ các nàng như , trong chuyện , còn nguyên nhân gì ?” Có một câu Tần Thiên khó mà , trong mắt nàng, Nhị di thái thái kiêu ngạo như ngày hôm nay, một nửa nguyên nhân là do phu nhân nhẫn nhịn mà . Tuy rằng cho nàng quản lý hậu viện, nhưng nếu phu nhân thật sự áp chế nàng , cũng cách. Thân phận của bà là thế nào đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-145-kinh-so.html.]
Hơn nữa, từ xưa đến nay, chẳng lẽ thê bao giờ lấn lướt ? Ngay cả Lâm Đại Ngọc cũng , đông phong đè ép gió tây, chỉ gió tây đè ép đông phong. Đại phu nhân là chính thê vì dễ dàng tha thứ một thất như ?
Đại phu nhân dài thở dài một , : “Lúc nghĩ, Trà Hành sớm muộn sẽ giao tay Tín Xuyên, sớm muộn cũng lui xuống, cho nên nàng thích lấn quyền, cũng lười cùng nàng so đo. Ta một ngày bận bao nhiêu việc, hậu viện quả thật cũng còn tâm trí lo lắng, cho nên mới tùy ý để nàng ép buộc, mặc dù thời điểm nàng khí diễm kiêu ngạo một chút, sự việc trong phủ cũng quản lý gọn gàng ngăn nắp. Hơn nữa, lão gia mười mấy năm …”
Nói tới đây, Đại phu nhân sắc mặt buồn bã, “Lão gia lúc lâm chung, ba mươi mốt tuổi, Tú Mai hai mươi sáu tuổi, Xảo Vân cũng chỉ ba mươi tuổi. Ba nữ nhân chúng lập tức trở thành quả phụ, mất chỗ dựa. Mấy đứa nhỏ còn thơ dại, cả Trang phủ to như chỉ nhờ ba nữ nhân chúng chống đỡ. Lão gia lúc hạ táng, chúng ba ôm một chỗ , tình cảnh thê lương cỡ nào…”
Nói tới đây, Đại phu nhân khỏi ẩm ướt khóe mắt, bà sờ soạng tìm khăn tay, Tần Thiên vội vàng dùng khăn tay của giúp bà lau khô nước mắt. Đại phu nhân giữ lấy, đồng thời cầm tay nàng.
“Sau đó Tú Mai cùng đàm thỏa điều kiện, trong một thời gian khá dài, nàng cùng gắn bó như môi với răng, cũng giúp ít việc, điều khi bọn nhỏ dần dần lớn lên, tình nghĩa cũng dần dần trôi , nhưng lúc phủ định Tín Xuyên, nàng còn tính là quá phận, từ khi hủy bỏ tư cách kế thừa của Tín Xuyên, nàng mới biến thành như . Kỳ thật tâm tình của nàng cũng thể lý giải, đều là nữ nhân còn trượng phu, chỉ còn trông cậy nhi tử, chuyện tình vẫn đang nắm chắc, bỗng nhiên đổi, đổi thành là , cũng sẽ phát cuồng. Trừ bỏ địa vị giống, mặc kệ là nàng là Xảo Vân đều giống mà thôi, cả đời đều vì Trang phủ, đều là nữ nhân góa bụa đáng thương, cần gì khó xử các nàng quá mức?”
“Nương, thiện tâm, đặt cảnh khác vì các nàng suy nghĩ, nhưng các nàng cũng phần hảo tâm , các nàng lợi dụng thiện tâm, cho nên mới dám công nhiên đối kháng .” Tần Thiên giận dữ .
Nhị di thái thái và Tam di thái thái, một hung dữ, một thì nhu nhược, kỳ thật đều giống mà thôi.
Khi thiện sợ ác.
Người như , cần ác cho các nàng xem.
“Con đúng…” Đại phu nhân nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Thiên, “Vô quy củ giới hạn, sự việc dẫn đến tình trạng hôm nay cũng trách nhiệm trong đó, cũng may con, nếu , bọn họ Hồ đại nhân tương trợ chúng lẽ thất bại thảm hại , cứ dựa theo lời con mà , tin tưởng con”.
Bà tin tưởng nàng cũng sẽ quá phận, bà , Tần Thiên kỳ thật cũng là một cô nương thiện tâm.
“Không bằng ở riêng.” Trang Tín Ngạn ở một bên xuống, “Trải qua một chuyện , bọn họ lẽ cũng ý ở riêng.”
“Có thể ở riêng đương nhiên là nhất” Đại phu nhân gật gật đầu, “Qua thời gian sẽ tìm cơ hội cùng Tú Mai chuyện.”
***
Cúc Hương viện
“Ở riêng? Trừ phi chết” Nhị di thái thái ghé giường, kêu to như bệnh tâm thần.
Bên giường Lưu Bích Quân sợ tới mức vội lui ba bước, vỗ n.g.ự.c : “Nương, lớn tiếng như cái gì? Ta cho , nay Tín Xuyên…” Nàng đầu liếc mắt Trang Tín Xuyên đang một bên ủ rũ , ánh mắt lộ một chút hèn mọn, “Nay Tín Xuyên còn khả năng trở thành đương gia, nương đoạt quản gia chi quyền, sống ở trong phủ, còn bằng phân gia, chúng ngoài sống riêng, cần ở đây xem sắc mặt của đương gia gia chủ?”
Nhị di thái thái tức giận khởi động , cẩn thận động vết thương, đau đến mặt nhăn nhó hình đổi dạng, nàng chỉ Lưu Bích Quân: “Cái gì mà cho , ngươi vì bản ? Ngươi căn bản chính là ghét bỏ phận con vợ kế của Tín Xuyên ” nàng lạnh, “Ta cho ngươi , gả phu tùy phu, gả cẩu tùy cẩu, ngươi nếu gả cho Tín Xuyên, trừ bỏ một lòng đối với Tín Xuyên, cần để tâm đến điều khác?” Đổi là ngày thường, nàng tất nhiên sẽ dùng giọng điệu chuyện với con dâu thần tài, điều nàng hôm nay nhiều chịu nhục, sớm uất nghẹn khí, còn chịu lời lạnh nhạt của con dâu?
Lưu Bích Quân sắc mặt đổi, lạnh: “Không ở riêng, bạc mượn của nhà con khi nào thì mới thể trả?”
Nhị di thái thái nàng hỏi nghẹn uất thiếu chút nữa lửa giận bùng phát.
“Tín Xuyên, ngươi chỉ đó thê tử chống đối nương như ?” Nhị di thái thái thét chói tai.
Lưu Bích Quân mỉm : “Nương cái gì chứ, Đại thiếu phu nhân mới , bất quá chỉ là di nương mà thôi” dứt lời, Trang Tín Xuyên vọt tới bên nàng tát một bạt tai, Lưu Bích Quân bụm mặt kêu lên, “Trang Tín Xuyên, ngươi là nam nhân vô dụng, mà dám đánh ” xong chạy .
Trang Tín Xuyên xong lời của nàng, lập tức mặt đỏ lên, hai tay khỏi nắm chặt thành quyền.
“Không thể ở riêng…” Trên giường Nhị di thái thái bỗng nhiên òa lên, “Phân gia xong sẽ còn gì, tài sản của Trang phủ vốn thuộc về chúng , dựa cái gì con chỉ phân ba phần? Ta tin chúng cứ thua như , tin” Nhị di thái thái lấy tay đ.ấ.m gối đầu.
“Muốn chuyển bại thành thắng kỳ thật cũng đơn giản” Trang Minh Hỉ vốn lên tiếng bỗng nhiên mở miệng, nàng đến bên cạnh Trang Tín Xuyên, âm thanh lạnh lùng : “Bọn họ chỉ mỗi một Tần Thiên mà thôi, lật đổ nàng , bọn họ sẽ còn uy thế gì nữa”.