Thịnh Thế Trà Hương - Chương 163: Toàn lực ứng phó

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:48:00
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vọng Giang lâu tọa lạc tại khu phố phồn hoa của Dương Thành, dựa phía tây thể trông thấy nước hồ xanh biếc tựa như phỉ thúy minh châu, dựa phía đông thể thấy bến cảng Đại Vận Hà rộng lớn. Cảnh trí tầm , hơn nữa trang trí cao nhã hoa lệ, khẩu vị phục vụ đều là thượng thừa, vì luôn an vị trí ngai vàng tửu lâu nhất trong Dương Thành.

Ngày đó khi mặt trời lặn dần về phía tây, màn đêm buông xuống, ba chiếc xe ngựa theo thứ tự ngừng cửa của Vọng Giang lâu.

Trang Tín Ngạn và Tần Thiên hết bước xuống từ chu luân xe ngựa, hai vị chưởng quầy và Trang Tín Trung bước xuống từ thanh đoàn chuế ám xe ngựa ở giữa. Còn Trang Tín Xuyên một ở thạch thanh xe ngựa nước sơn đen tuyền thêu ngân ly đỗ cuối cùng.

Trang Tín Xuyên khi nhảy xuống, đầu đỡ lấy tùy tùng mặc áo xanh, mũ quả dưa, dáng kiều nhỏ, đè thấp thanh âm : “Phải thật cẩn thận, một cô nương như cải trang xuất đầu lộ diện nếu như để cho Tạ gia , bọn họ sẽ lấy cớ kiếm chuyện.”

Tùy tùng nhắm mắt theo đuôi theo phía , cúi đầu nhẹ giọng : “Ca ca yên tâm, Minh Hỉ tự chừng mực. Minh Hỉ quen thuộc với việc buôn bán hơn, tương lai gả đến nhà một đại thương gia như Tạ gia mới thể vững, cũng giống như Đại nương ở Trang phủ .”

“Không sai, nếu Đại nương chút kiến thức, hôm nay Trang phủ cũng sẽ cục diện như !” Trang Tín Xuyên hừ một tiếng, “Nếu thấy chút đạo lý, sẽ mạo hiểm mang ngoài.”

“Đều là ca ca đau lòng , về ở Tạ gia địa vị định, nhất định sẽ quên ca ca.”

Trang Tín Xuyên , trong lòng đắc ý. Hắn ngẩng đầu theo hai vị quản sự tiến Vọng Giang lâu.

Phía , Trang Minh Hỉ bóng dáng của , trong mắt tràn ngập trào phúng. Ngay đó, ánh mắt của nàng xuyên qua Trang Tín Xuyên dừng ở Tần Thiên phía .

Chỉ thấy nàng tuy rằng ăn mặc thanh lịch, nhưng bất luận là vật liệu may mặc là trang sức đều vô cùng quý báu, giơ tay nhấc chân, đương gia khí thế cứ thế hiển lộ.

Chưởng quầy của Vọng Giang lâu tự nghênh đón, xoay chắp tay, tươi khả cúc, ngay cả Trang Tín Ngạn bên cạnh cũng nhận sự coi trọng như thế. Bọn tiểu nhị đối với nàng cũng là vẻ mặt tươi , ân cần nịnh hót.

Nhìn cảnh tượng , Trang Minh Hỉ mâu quang ngừng lóe , nàng hiểu rõ, những tôn trọng là bản Tần Thiên, mà là phận gia chủ Thịnh Thế của nàng . Đổi nếu nàng ở vị trí , thể diện tất sẽ thuộc về Trang Minh Hỉ nàng!

So với phận chính thất ủy ủy khuất khuất hèn hạ của Tạ gia, so với phận Tứ tiểu thư quyền lợi, địa vị ở Trang phủ, vị trí gia chủ thật sự hấp dẫn.

Vị trí thể thuộc về nàng?

Thấy Tần Thiên trong lúc chuyện hướng bên qua, Trang Minh Hỉ vội vàng cúi đầu, đem bóng dáng giấu lưng , để cho bất luận kẻ nào chú ý tới .

Nàng hôm nay tới đây, chính là tận mắt xem, Tần Thiên sẽ cởi bỏ khốn cục như thế nào. Nếu nàng năng lực , thật sự khiến nàng học tập!

Bên , Tần Thiên trở hỏi Vương chưởng quẩy của Vọng Giang lâu, “Năm vị lão bản tới ?”

“Năm vị lão bản cũng tới, đang ở nhã gian lầu 3 chờ Đại thiếu phu nhân ngài.” Vương chưởng quầy ngôn ngữ cung kính.

Tần Thiên , cùng Trang Tín Ngạn theo sự dẫn dắt của Vương chưởng quầy lên lầu 3.

Lầu 3 của Vọng Giang lâu là nhã gian lớn nhất xa hoa nhất của tửu lâu. Mới đến gần đại môn, liền thấy bên trong thanh âm truyền đến

“Không nữ nhân hẹn chúng tới đây dụng ý gì?”

“Còn đến cầu tình ? Biết sự lợi hại của chúng ?”

“Cũng là Âu Dương lão bản của chúng lợi hại nhất, nghĩ biện pháp tuyệt diệu như , đừng là tiểu cô nương dứt sữa , cho dù là Đại phu nhân cũng khó mà ứng phó!”

“Chỉ cần đánh đổ Thịnh Thế, sinh ý ở phía nam sẽ là thiên hạ của chúng .”

Một trận tiếng to truyền , hăng hái, hết sức lông bông đắc ý.

Tần Thiên dừng cước bộ, Trang Tín Ngạn bên cạnh thấy nàng dừng cũng dừng chân. Hắn tuy rằng thấy, nhưng thấy sắc mặt âm trầm, liền trong phòng chuyện gì đó đang phát sinh. Hắn về phía từng bước, đem nàng bảo hộ ở , đây là động tác theo bản năng, dường như trong đầu còn nghĩ đến, thể hành động .

Nhìn bóng dáng cao lớn thẳng thắn mắt, Tần Thiên kinh ngạc. lập tức, một sự cảm động giống như dòng nước ấm chảy qua trong lòng, trở nên ấm áp vui vẻ.

Tuy rằng nàng mặt các quản sự biểu hiện vẻ mặt định liệu , nhưng rốt cuộc thành công , nàng trong lòng cũng dám chắc chắn. Đến thời điểm , nàng tâm tình thật sự yên, điều vẫn cố gắng tận lực biểu hiện ngoài. Nàng , chuyện chỉ một chút sơ suất, chẳng những khó thể lấy tín nhiệm của , mà kế tiếp, Trà Hành cũng sẽ gặp nguy cơ lớn nhất từ tới nay.

Hậu quả nghiêm trọng như thế, thể áp lực?

hiện tại, thấy Trang Tín Ngạn bảo hộ như , khiến nàng cảm thấy nàng một chiến đấu hăng hái, nàng chỉ một . Mặc dù thể sẽ thất bại, mặc dù tất cả thể sẽ khinh bỉ nàng, nhưng mắt tuyệt đối sẽ khó nàng.

Điều khiến tâm tình của nàng thoải mái ít.

Cứ lực ứng phó là nhất!

Nàng thở sâu, ý bảo Vương chưởng quầy ở bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-163-toan-luc-ung-pho.html.]

Vương chưởng quầy một bên thông báo, một bên mở cửa .

Trong nhã gian lập tức an tĩnh , Tần Thiên , liền cảm giác năm ánh mắt lợi hại như đao kiếm b.ắ.n về phía .

Mắt thấy Trang Tín Ngạn định che , Tần Thiên vội vàng vươn tay kéo tay áo , đó lướt qua bên , lên phía , ngang ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của bọn họ.

Nếu là đương gia, nếu là đầu của Thịnh Thế, bất luận khốn cảnh như thế nào, gian nguy như thế nào, đều ở phía đầu sóng ngọn gió, đạo lý ở phía để khác bảo hộ !

Hai Trang Tín Xuyên, Trang Tín Trung cùng với Từ đại chưởng quỹ, Lý nhị chưởng quầy theo phía Tần Thiên nối đuôi . Trang Minh Hỉ cùng hầu khác một góc sáng sủa của nhã gian. Nàng giống như hầu bình thường, cúi đầu trang nghiêm, nhưng ánh mắt lén lút liếc về phía bên trong. Đã thấy bên cửa gỗ lim năm nam tử tuổi tác đồng nhất quanh bàn lớn hình tròn. Lúc lực chú ý của năm nam tử đó đều tập trung Tần Thiên đang đối diện với bọn họ.

Trang Minh Hỉ dám lâu, cúi đầu xuống.

Bên , Tần Thiên đến bàn tròn, ánh mắt đông lạnh đảo qua năm nam tử đó.

Đây là đầu tiên năm thấy Tần Thiên. Sớm Đại phu nhân vì giữ quyền lợi, đem địa vị đương gia giao tay trưởng tức mới mười mấy tuổi xuất là nha . Trong lòng bọn họ, nữ tử cho dù còn là một hạ nhân, bởi vì thấy qua, chắc hẳn vẫn là hình tượng một phụ nhân hèn mọn. Lại nghĩ rằng nha đương gia thong dong bình tĩnh, hào phóng tiêu sái như thế, khí phái, tuyệt thua kém bọn họ!

Trong lúc nhất thời, năm đều chút ngây ngẩn cả .

lúc , Tần Thiên mỉm , hai tay ôm quyền, hướng về năm nhất nhất thở dài hành lễ.

Đầu tiên là vị nam tử ngoài cùng bên trái qua hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt hắc gầy, mũi chim ưng, Tần Thiên thục lạc xưng hô: “Chắc hẳn vị chính là Hồ lão bản dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nay năm gian Vọng Hồ Trà Hành. Nghe Hồ lão bản còn một đôi thần thủ, một đôi hỏa nhãn, giả thế nào, đều thể lấy giả đánh tráo, đều lừa ngài! Bản sự , Tần Thiên bội phục!”

Tần Thiên , chính là bản sự đắc ý nhất trong cuộc đời của Hồ lão bản, thấy đối phương tôn sùng như thế, Hồ lão bản sắc mặt khỏi hòa hoãn hơn. Hắn lên, ôm quyền thở dài, trả lời: “Tần đương gia lễ.”

Tần Thiên mỉm , ánh mắt chuyển hướng nam tử mặt trắng bên cạnh mặc trường bào màu đỏ, tầm hơn ba mươi tuổi, “Vị nhất định là Lâm lão bản của Bích Thủy Trà Hành, Lâm lão bản tuy rằng kế thừa gia nghiệp, nhưng trò giỏi hơn thầy nên thành công, Bích Thủy trong tay Lâm lão bản chỉ vài năm ngắn ngủi mở rộng gấp hai ! Tần Thiên thật sự kính ngưỡng!”

Lâm lão bản tuy rằng lên tiếng, nhưng ánh mắt vốn lợi hại nhu hòa vài phần. Hắn hướng về Tần Thiên ôm quyền, xem như đáp lễ.

“Vị chắc hẳn là Lưu lão bản Lưu Gia Trà Hành!” Tần Thiên về phía một nam tử hình ục ịch, ánh mắt dài nhỏ, : “Sớm Lưu lão bản kỹ thuật cao siêu, ngày nào đó Tần Thiên nhất định sẽ lĩnh giáo một phen.”

Lưu lão bản chắp tay, : “Đâu , .”

” Dương lão bản Thanh Tuyền Trà Hành! Trà hoa của quý tiệm vô cùng nổi danh a!” Tần Thiên hướng về một nam tử xấp xỉ năm mươi tuổi, hình cao lớn, khuôn mặt thô cuồng . nam tử thật thất lễ, cũng lên, chỉ khinh thị Tần Thiên hừ một tiếng, : “Nữ tử xuất đầu lộ diện, còn thể thống gì!”

Tần Thiên nhẹ, đối với chỉ trích của cũng thèm để ý. Nàng đem ánh mắt hướng tới nam tử cuối cùng, mặc cẩm bào màu lam, hơn năm mươi tuổi, râu quai nón, vẻ mặt khôn khéo.

Đối với vị lão bản , Tần Thiên một lúc, đó chắp tay : “Âu Dương lão bản của Dương Thành Trà Hành! Lần Thịnh Thế nguy nan thật hiếm quý tiệm vươn tay viện trợ, Tần Thiên xin ở đây đa tạ !”

Lần Thịnh Thế lấy dẫn, lá vận chuyển , từng tìm các Trà Hành khác ở bản thành hỗ trợ, Dương Thành Trà Hành là một trong đó.

khiến Tần Thiên đặc biệt chú ý cũng chỉ nguyên nhân .

Vừa ở ngoài cửa bọn , sự việc là do Âu Dương lão bản tay. Vị Âu Dương lão bản kiến thức và trí tuệ thể khinh thường!

“Tần đương gia khách khí!” Âu Dương lão bản dậy, hướng về Tần Thiên đáp lễ đồng thời, trong lòng âm thầm kinh ngạc. Bọn họ bên đối với Tần Thiên ít, nhưng nghĩ tới Tần Thiên hiểu bọn họ như . Rõ ràng là đầu gặp mặt, chỉ dựa tướng mạo mà thể chuẩn xác phận của bọn họ!

Điều chứng minh cho cái gì? Là chứng minh đối phương đối với gặp mặt chuẩn kỹ càng, tuyệt đối là một cẩn thận trầm , vô cùng thận trọng!

Năm liếc mắt một cái, trong mắt đều hiện rõ sự kinh ngạc, trong lòng đều cảm giác rơi thế hạ phong. Bởi vì, bọn họ ngay từ đầu coi thường đối thủ! Đây là phạm điều tối kỵ thương trường!

Bất quá, năm chung quy vẫn là ăn lâu năm, một lát liền tỉnh táo . Âu Dương lão bản mỉm , về phía Tần Thiên : “Không nghĩ tới Tần đương gia tuổi còn trẻ, kiến thức như , thật sự hiếm .”

“So với các vị tiền bối đang đây, Tần Thiên cần học tập nhiều thứ.” Tần Thiên .

Thấy đối phương rõ ràng chiếm thượng phong cũng lộ nửa điểm thanh sắc, đồng thời, còn thể bảo trì thái độ khiêm tốn, năm tuy rằng kinh ngạc cũng khỏi sinh hảo cảm.

Trong nhã gian lúc khí giương cung bạt kiếm bởi vì Tần Thiên khéo léo ứng đối mà dịu ít. Đây đúng là mục đích của Tần Thiên. Hôm nay nàng hẹn bọn họ đây cũng đến tranh cãi gây thù hằn!

Sau khi giới thiệu bản xong, Tần Thiên cũng quên khác. Nàng hướng năm vị long trọng giới thiệu Trang Tín Ngạn. Thấy bọn họ đối với Trang Tín Ngạn để ý lắm, trong lòng vui, bỏ thêm một câu: “Cống Bích loa xuân của Thịnh Thế chúng là phu quân một tay chế !”

Lời , năm khiếp sợ, lúc mới một nữa thật sự đánh giá Trang Tín Ngạn. Thấy tuấn tú lịch sự, nhớ tới chỗ thiếu hụt của , thầm nghĩ trong lòng đáng tiếc.

Sau khi giới thiệu bốn khác, Âu Dương lão bản mời Tần Thiên xuống. Tần Thiên xuống thấy bên cạnh Âu Dương lão bản còn một chỗ trống, tò mò hỏi: “Còn ai tới ?”

Vừa dứt lời, thấy ngoài cửa truyền đến một chuỗi tiếng hào sảng quen thuộc: “Tạ mỗ đến chậm, để chư vị đợi lâu, sẽ tự phạt ba chén, coi như xin !”

Loading...