Thịnh Thế Trà Hương - Chương 166: Tới gần

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:48:06
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, Tần Thiên cùng ngũ đại Trà Hành thương nghị thảo luận đến khi trăng lên giữa trời mới kết thúc.

Trên đường trở về, Lâm Vĩnh với Tạ Đình Quân: “Không nghĩ tới công tử tỉ mỉ thiết kế bố cục tiểu nha đầu dễ dàng phá giải. Không điều đối với kế hoạch của công tử ảnh hưởng gì ?”

Dưới ánh trăng, Tạ Đình Quân đường dài giục ngựa chạy chầm chậm, bên đường lầu của Yên Hoa Xuân, một dãy đèn lồng treo cao lộ hồng quang ái . Có nữ tử ở lầu hướng về phía trêu đùa, tiếng như chuông bạc, từng đợt hương thơm son phấn đánh úp .

Tạ Đình Quân ngẩng đầu hướng về mấy nữ tử nùng trang diễm mạt mỉm , chờ đến khi càng nhiều ánh mắt lời lẽ nóng bỏng đáp , lập tức cảm thấy đần độn vô vị, đầu , thèm liếc mắt một cái nữa.

“Tuy rằng Trang Tín Xuyên mất địa vị đương gia của Thịnh Thế, nhưng Lâm Tổng đốc và Hồ Tri phủ buông tha cho khối thịt béo , ý ở Dương Thành nuôi dưỡng một thế lực thể so sánh với Thịnh Thế. Nếu thực sự bọn họ thực hiện , bọn họ thể lợi ích lớn từ sinh ý lá , đối với Ngũ hoàng tử mà như hổ thêm cánh. Tam gia nếu đem chuyện giao cho , chính là tín nhiệm , tất nhiên nên vì thỏa đáng!”

“Cho nên công tử cố ý gọi với chưởng quẩy của Âu Dương lão bản kế sách vẻ như cao minh kỳ thật phiêu lưu . Bọn họ liên minh, đem việc tiết lộ cho Tri phủ đại nhân , đem cơ hội đưa cho nhóm của . Tiếp theo công tử truyền phong thanh tiến sinh ý lá , thể mượn sức của ngũ đại Trà Hành, nhân cơ hội tạo thành áp lực cho Thịnh Thế. Như thể cho Thịnh Thế thỏa hiệp, đồng ý để công tử nhập bọn. Đến lúc đó công tử thể liên hợp với Thịnh Thế nhằm sơ hở của liên minh mà đả kích mạnh mẽ, nếu kế hoạch chu đáo với tài cán của , công tử mang về tài phú cực lớn, càng thêm Tam gia coi trọng, còn thể khiến Hồ Lâm hai chịu nổi, thể là nhất cử lưỡng tiện! nghĩ tới nha đầu lợi hại như thế, liếc mắt một cái phát hiện sơ hở của liên minh . Nay, còn dụ dỗ ngũ đại Trà Hành đối với nàng vui lòng phục tùng, áp lực nếu còn tồn tại, bọn họ còn đồng ý để công tử nhập bọn?” Lâm Vĩnh Tạ Đình Quân thần sắc thoải mái ở bên cạnh, cảm thấy khó hiểu: “Vì công tử hề lo lắng?”

Tạ Đình Quân bóng đêm nặng nề ở phía , trong đầu hiện đôi mắt thông minh của Tần Thiên, đáp phi sở vấn cảm thán một câu: “Tổ tiên của Trang phủ thật sự linh thiêng, từ nơi nào tìm một nha đầu như . Nếu , chỉ bằng Đại thiếu gia tàn tật, Nhị thiếu gia ngu xuẩn , còn thất bại thảm hại?”

Gió đêm thổi bay tóc dài của , khiến trường bào của bay phất phới, ngẩng đầu lên trăng sáng trời cao, vẻ mặt kiệt ngạo.

“Nữ tử như , nên lãng phí ở bên cạnh một phế nhân, nàng đáng giá với một nam nhân !” (tự cao tự đại, tưởng bở >

Bích Thủy đình tọa lạc tại phía tây hồ Bích Thủy, là một chỗ hẻo lánh. Ngày thường cũng văn nhân mặc khách dừng nghỉ chân, nhưng ban đêm ít khi đến đây.

Tạ Đình Quân tới Bích Thủy đình bao lâu, thì thấy Trang Minh Hỉ cải trang thành gã sai vặt cùng với hai khác hướng về phía tới.

Chờ nàng tiến Bích Thủy đình, Tạ Đình Quân liền : “Xem ngươi vì xuất môn tốn ít tâm tư.” Hắn đánh giá diện mạo nàng.

Trang Minh Hỉ đưa tay lật mũ vải xuống, tóc đen dài trong khoảnh khắc mềm mại đổ xuống, chiếu rọi ánh sáng nhàn nhạt của đèn lồng. Nàng hất mái tóc qua vai, khóe mắt liếc về phía Tạ Đình Quân, vẻ mặt kiều mỵ vô hạn, Tạ Đình Quân mà trong lòng rung động. Bỗng nhiên cảm thấy, cho dù thể thê, giữ nàng ở bên cũng .

“Trang phủ chúng tuy là thương gia, nhưng gì cũng là phú gia, cũng quy củ của , ban đêm, Đại nương cho phép chúng xuất môn. Nếu cải trang thành như , thật sự sẽ thể đây .” Trang Minh Hỉ thanh âm mềm mại, giống như nước hồ xanh biếc chảy róc rách.

“Có điều quy củ là vật chết, mới là vật sống. Nay, Trang tứ tiểu thư đang vụng trộm chạy tới cùng gặp gỡ?” Tạ Đình Quân , đầu về phía ánh trăng sáng trong bên ngoài, chậm rì rì hỏi: “Vì đối tượng là , là vì Trang tứ tiểu thư vốn sở thích như ?”

Trang Minh Hỉ nở nụ hai tiếng, đến bên cạnh , : “Tạ công tử giọng điệu cần châm chọc, Tạ công tử hài lòng việc hối hôn. Kỳ thật cũng gả cho một nam nhân coi thường !”

Nghe xong lời , Tạ Đình Quân ngoài ý , đầu nàng. Ánh trăng chiếu lên trường bào màu đen của như nhuộm một tầng sương trắng, nổi bật hình cao lớn của , khiến càng vẻ minh thần võ.

Trang Minh Hỉ nhất thời hoảng hốt, lúc, nàng mê luyến như , tìm biện pháp khiến vui vẻ, dùng hết thủ đoạn trở thành thê tử của . Nàng lòng tràn đầy vui mừng thêu giá y của , hoa sen xinh đa dạng giá y, trong lòng ngọt ngào như mật.

Toàn tâm ý như thế chỉ đổi sự hèn hạ của ! Nàng rõ ràng hận , nhưng khi đối mặt với , nhịn tim đập gấp gáp, đây là chuyện gì đang xảy ?

Trang Minh Hỉ khẽ ôm ngực, đầu, lân quang bàng bạc ánh trăng, nhẹ giọng : “Lúc ngươi cho rằng ca ca sẽ đoạt địa vị đương gia, cho nên mới quyết định cưới . Sau khi ca ca thua cuộc, ngươi cảm thấy chỉ là thứ nữ xứng với ngươi, cho nên hối hôn, thế ?”

“Ngươi hôm nay hẹn đây vì chất vấn ?” Tạ Đình Quân lạnh.

Trang Minh Hỉ để ý đến , như đang nhủ thầm: “Ta trái lo nghĩ, đương nhiên chỉ vì nguyên nhân , ngươi hối hôn với , hao hết tâm tư gia nhập Thịnh Thế, là vì Tần Thiên ?” Trong thanh âm lộ trầm trọng.

Tạ Đình Quân sắc mặt trầm xuống.

Trang Minh Hỉ đầu , tiếp tục tiếp: “Lúc Tần Thiên là nha , cho nên ngươi cho rằng nàng chỉ đủ tư cách thất của ngươi. Nay nàng nhoáng một cái trở thành thế chất nữ của Tống Thái phó, biểu hiện tài hoa kinh thương, cho nên ngươi cảm thấy nên lấy vị trí chính thê đối đãi với nàng?”

“Trang tiểu thư, chú ý lời lẽ, Tần Thiên là trưởng tẩu của ngươi!” Tạ Đình Quân âm thanh lạnh lùng .

“Điều đối với ngươi mà gì khác biệt ?” Trang Minh Hỉ lạnh, “Ánh mắt ngươi Tần Thiên, giống như là mèo thấy cá rán, ngươi giấu giếm khác thể gạt , ngươi đừng quên, chuyện ngươi từng yêu cầu nàng trở thành nha của hồi môn !” Nàng bỗng nhiên dừng , tà nghễ Tạ Đình Quân, nhíu mày: “Ngươi , nếu Tần Thiên chuyện , nàng sẽ nghĩ như thế nào?”

Dưới cơn thịnh nộ, Tạ Đình Quân bắt lấy cổ tay nàng, cả tản mát thở đáng sợ: “Ngươi đang uy h.i.ế.p ?”

Trang Minh Hỉ đau đến mặt trắng bệch, nàng giãy vài cái, thể tránh thoát bàn tay cứng như gọng kìm của , chỉ một lát, nàng đầu đầy mồ hôi: “Ngươi hãy xong, chỉ là cùng ngươi thực hiện giao dịch!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-166-toi-gan.html.]

“Giao dịch?” Tạ Đình Quân ánh mắt lóe lóe, lập tức buông nàng .

“Ta biện pháp cho Tần Thiên sụp đổ ở Trang phủ!” Trang Minh Hỉ xoa cổ tay nắm đỏ hồng, tâm so với cổ tay càng đau hơn, nàng cũng là từng kết hôn, vì đối với nàng vô tình như ? Nếu nàng thật sự gả cho , chẳng sẽ càng thê thảm? Mẫu cùng ca ca thật sự tình huống ?

Không , trong mắt bọn họ, lợi ích của bọn họ so với nàng quan trọng hơn mà thôi. Trên đời trừ bỏ bản ai cũng thể dựa , thể tin cậy!

Nghĩ , nàng mím môi, ánh mắt trở nên tàn nhẫn. Khi ngẩng đầu lên, mặt khôi phục sự bình tĩnh.

Nàng : “Hơn nữa, một năm , cũng biện pháp giải trừ hôn ước với ngươi, sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi.”

Tạ Đình Quân lạnh lùng trừng nàng một lúc, con ngươi tối tăm giống như đêm đen nặng nề, thấu sâu cạn bao nhiêu. Một lát , mới : “Ta trả giá cái gì?”

Trang Minh Hỉ bỗng nhiên khẩn trương, hô hấp trở nên dồn dập, hai tay khỏi nắm chặt, nàng hít sâu vài , đó Tạ Đình Quân nặng nề : “Ta gia nhập sinh ý muối của Tạ gia các ngươi, bạc, kiếm nhiều bạc!” Thanh âm bởi vì quá mức kích động mà chút run run.

“Ngươi?” Tạ Đình Quân nhấm nuốt chữ .

“Không sai, chính là , chính là !” Trang Minh Hỉ mở to hai mắt, “Là Trang Minh Hỉ, quan hệ đến khác, bao gồm ca ca của Trang Tín Xuyên! Chỉ cần ngươi đáp ứng , chẳng những sẽ câm miệng mặt Tần Thiên, cũng giúp ngươi đạt thành tâm nguyện! Tạ Đình Quân, sinh ý muối của Tạ gia các ngươi lớn như , phân một chút cho thì gì tổn thất, ngươi sẽ bởi vì chút keo kiệt mà cự tuyệt lời đề nghị của chứ!”

Nghe xong lời , Tạ Đình Quân trong lòng giật , đánh giá Trang Minh Hỉ mặt. Thấy nàng dung nhan vẫn kiều mỵ như cũ, chỉ là quá mức kích động, mặt đỏ ửng bất thường, nàng như khiến trong lòng sinh chút hàn ý.

“Mục đích của ngươi dĩ nhiên là Trang phủ!” Tạ Đình Quân đề cao thanh âm, “Vì đều xem thường ngươi!”

Hắn vốn là khôn khéo, kết hợp với hành động của Trang Minh Hỉ trong thời gian ở Trà Hành, đoán suy nghĩ của Trang Minh Hỉ?

“Ta vì ?” Trang Minh Hỉ trong ánh mắt như ngọn lửa thiêu đốt, nàng về phía Tạ Đình Quân: “Ta thế Tần Thiên trở thành đương gia đối với ngươi mà gì tổn thất? Tạ công tử, ngươi đem hết lực giúp !”

***

Tới ngày hẹn ước, Tần Thiên và Trang Tín Ngạn xe ngựa đến Tạ gia. Vừa xuống xe ngựa, liền thấy Tạ Đình Quân tự ở cửa nghênh đón, nhiệt tình tiếp đón bọn họ phủ.

Cho dù là Trang Tín Ngạn cũng thể thừa nhận, Tạ Đình Quân đối với bọn nhiệt tình thể soi mói, hợp lễ. Nếu chuyện phát sinh ở Động Đình sơn, lẽ còn thể thưởng thức cách của Tạ Đình Quân. hiện tại, đối mặt với , Trang Tín Ngạn thể an tâm.

Hai đầu tiên đến Tạ gia, Tạ gia phồn hoa tinh xảo tất nhiên cần nhiều lời, bọn họ theo Tạ Đình Quân đại sảnh, lễ với Tạ lão gia, Tạ gia Đại công tử, cùng với Nhị thúc Tạ Văn Tuyển theo lời của Tạ Đình Quân. Tiếp đó, Tạ Đình Quân mang bọn họ nội viện gặp Tạ phu nhân. Sau khi gặp Tạ phu nhân, Tạ phu nhân cứng rắn lôi kéo Tần Thiên chuyện, sợ Trang Tín Ngạn hổ, bảo Tạ Đình Quân dẫn dạo ở hoa viên.

Hoa viên của Tạ gia xoa hoa, suối chảy róc rách, kỳ hoa dị thảo, so với Trang phủ thanh nhã càng hơn một phần xa hoa lãng phí.

Tạ Đình Quân bạn ở bên cạnh Trang Tín Ngạn, vì cẩn thận giới thiệu, chiếu cố cảm thụ của , mặt tuy rằng thành khẩn chu đáo, trong đầu luôn nhớ tới lời của Trang Minh Hỉ.

Tần Thiên Đại phu nhân vô cùng tín nhiệm, ở Trà Hành vững gót chân. Nếu kinh doanh giỏi hơn Tần Thiên, Trang Minh Hỉ thể năng lực . Muốn khiến Tần Thiên sụp đổ, truy tìm biện pháp lật đổ phận Đại thiếu phu nhân của Tần Thiên. Không phận , Tần Thiên vốn tư cách đương gia.

Đây đúng là chuyện mà chờ đợi. Vừa cần tay, thể đạt tới mục đích, cớ ?

Nhìn sườn mặt mỹ của Trang Tín Ngạn, Tạ Đình Quân một tia áy náy đều , thầm nghĩ trong lòng: nếu Tần Thiên thật sự trở thành nữ nhân của , cũng chỉ thể ngươi căn bản xứng nàng.

Lúc , Lâm Vĩnh tới bên tai Tạ Đình Quân nhỏ một câu, Tạ Đình Quân nhíu nhíu mày, đầu với Trang Tín Ngạn: “Ta bỗng nhiên việc gấp, rời một lúc, Trang công tử xin cứ tự tiện. Tạ mỗ một lúc sẽ trở .” Nói xong liền mang theo Lâm Vĩnh rời .

Bên Tạ Đình Quân mới rời khỏi, một cô nương thanh xuân mang theo hai nha từ hướng đông bắc tới.

Trong đó một nha mặc áo vải màu xanh liễu rủ xuống đế hài chỉ Trang Tín Ngạn ở phía : “Tiểu thư, trong hoa viên nam tử xa lạ, lẽ là khách nhân trong phủ, để tránh tị hiềm, chúng nên trở về thôi.”

Nghe xong lời của nha , cô nương chuẩn rời , nàng từ nhỏ mẫu nghiêm khắc giáo dưỡng, dám mất quy củ. trong lúc lơ đãng liếc mắt qua, nam tử tuấn dung tuyệt thế giống như ánh mặt trời chiếu trong lòng của nàng, tự kìm chế, nàng dừng cước bộ, nhất thời thể thu ánh mắt trở về. Nàng tuy rằng theo khuôn phép cũ, nhưng rốt cuộc xuất thương gia, cuộc sống cũng giống với quan gia tiểu thư, ở kinh thành cũng gặp qua ít nam tử. Từ đến nay nàng luôn nghĩ rằng, Nhị ca là nam tử nhất mà nàng từng gặp, nhưng hiện tại mới , đời còn tuấn mỹ nam tử như .

Lúc đang một giàn hoa sắc vi, hoa sắc vi như lửa đỏ hừng hực khí thế, nhiều nụ hoa ngân bàn lớn nhỏ um tùm phân bố trong một khu vực xanh ngăn ngắt, gió thổi qua, cỏ lay hoa đưa, đó là cảnh đến thế nào? cảnh kiều diễm như thế bởi vì sự tồn tại của nam tử vẻ còn gì đặt biệt.

Hắn giàn hoa, áo trắng ánh đỏ của sắc vi chiếu lên như lửa nổi bật giữa nền tuyết trắng xóa, tóc của đen dài, khuôn mặt của khiến liên tưởng đến thứ đẽ nhất đời , là sơn thủy đất thiêng nảy sinh hiền tài? Là minh nguyệt sáng trong? Là tinh thần lóe sáng? Là trời xanh mây trắng, là thanh phong nước biếc? Không… Không, sự vật nào thể so sánh với . Nữ tử chậm rãi tới gần . Ánh mắt thể rời khỏi , nàng cảm thấy tim đập nhanh, cảm thấy thể hô hấp, rõ ràng khó chịu, khiến nàng vui sướng.

Nàng ngắt xuống một đóa sắc vi, ngay cả tay cũng đẽ như , thon dài, cân xứng, trơn bóng như ngọc. Hắn cầm lấy đóa hoa , đóa hoa nhẹ nhàng mà rung động, cúi đầu xuống, nhẹ nhàng ngửi mùi hoa, khóe miệng tràn tươi thản nhiên, trong một khắc, nữ tử chỉ cảm thấy quanh hết thảy đều tiêu thất, ngay cả chính nàng cũng tồn tại, trong thiên địa chỉ còn nam tử , cùng với nụ nhợt nhạt bên khóe miệng , giống như một bức họa, xinh cách nào hình dung…

Loading...