Thịnh Thế Trà Hương - Chương 194: Đánh lén
Cập nhật lúc: 2025-02-10 13:12:26
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía là nơi rừng cây thể sinh trưởng, địa thế bắt đầu trở nên nhấp nhô.
Dưới ánh mặt trời, bóng cây lắc lư, vật an tĩnh, chỉ thanh âm gió thổi sàn sạt, cùng với tiếng vó ngựa chạy ngừng.
Lúc càng ngày càng tiếp cận với rừng cây, Tạ Đình Quân và Lâm Vĩnh trong lòng cũng càng ngày càng trở nên gấp gáp. Hai tuy rằng cưỡng chế trấn định, nhưng vẫn như cũ khó nén nổi sự khẩn trương. Tạ Đình Quân tay bắt lấy dây cương khỏi càng ngày càng gấp, tấm lưng cũng càng ngày càng dựng thẳng, mà Lâm Vĩnh tay tự chủ đụng đến trường đao bên hông, đó ánh mắt nhắc nhở của Tạ Đình Quân, lúc mới điều thu liễm, nín thở tĩnh khí.
Các hộ vệ còn xuất phát từ tính cảnh giác theo chức nghiệp hai mắt cũng chú ý tới phiến rừng rậm , điều mắt thấy sắp trải qua rừng rậm, vẫn như cũ nửa điểm động tĩnh, lúc mới thả lỏng cảnh giác, cùng bằng hữu bên cạnh .
Trang Tín Ngạn theo phía xe ngựa của Tần Thiên luôn luôn cảm giác tâm thần yên, ánh mắt đông lạnh càng ngừng hướng rừng rậm quét qua, nhưng cũng phát hiện động tĩnh gì.
Bên Hải Phú thấy thần sắc , ruổi ngựa đuổi theo, kéo kéo quần áo , hỏi: “Thiếu gia, ?”
Trang Tín Ngạn lắc đầu, đầu về phía sâu trong rừng rậm , vẫn cảm thấy an tâm.
Đoàn xe chậm rãi qua bên cạnh rừng rậm, thời điểm mắt thấy sắp qua, bỗng nhiên trong rừng chim muông nhất loạt bay lên, ngay đó tiếng chân đột nhiên xuất hiện, trong rừng rậm bỗng nhiên lao mấy chục mã tặc đầu đội khăn đen, mặc đoản bào da sói, tay cầm cung tiễn!
Lúc , cung tiễn tay bọn họ lắp xong, mũi tên bén nhọn nhắm ngay đoàn xe!
Hộ vệ của Tạ gia kinh hãi, tránh còn kịp, “Mọi cẩn thận, xoay tránh né!” Tạ Đình Quân đề khí rống to.
Chỉ “Sưu sưu” thanh âm vang lên ngừng, Tạ Đình Quân nhắc nhở các hộ vệ vội vàng cúi hạ thắt lưng, trong chốc lát, tên bay như mưa, vút qua đỉnh đầu bọn họ, mấy hộ vệ phản ứng chậm, tên b.ắ.n té xuống ngựa, thống khổ kêu rên.
Tạ Đình Quân tay cầm roi ngựa, Lâm Vĩnh theo bên hông rút trường đao, hai xoay né qua đợt mưa tên đầu tiên, dùng đao trong tay đem cung tên đón đỡ, động tác vô cùng sạch sẽ lưu loát!
Thừa dịp mã tặc công kích khe hở, Tạ Đình Quân hướng về phía Trang Tín Ngạn bên qua, thấy sự trợ giúp của Hải Phú bên cạnh mà tránh thoát , Tạ Đình Quân hừ lạnh một tiếng, đầu với Lâm Vĩnh: “Ngươi bảo hộ mấy xe ngựa bên .”
“Công tử cẩn thận!” Lâm Vĩnh giục ngựa vọt tới chỗ xe ngựa của Tạ Uyển Quân.
Bên , nhóm mã tặc thấy mưa tên thất bại, liền kêu to giục ngựa vọt tới, nhất thời kêu sát chấn thiên!
Sinh tử tồn vong, các hộ vệ cũng xuất bản lĩnh, cùng mã tặc chiến đấu.
Bên , Tạ Đình Quân ruổi ngựa về phía , phóng đến nơi, dũng mãnh vô địch, roi ngựa trong tay linh hoạt tàn nhẫn, mấy mã tặc, ai là đối thủ của , đối mặt liền đem mã tặc đánh rớt xuống ngựa. Mấy động tác của , thành công giảm bớt áp lực cho các hộ vệ. Các hộ vệ đều do Tạ gia tốn ít tâm huyết bồi dưỡng, Tạ Đình Quân cũng để bọn họ trở thành vật hi sinh. Mắt thấy mã tặc bắt đầu tập kích tùy tùng của Trang phủ, Tạ Đình Quân phân phó vài tên hộ vệ qua bảo hộ.
Sau khi các hộ vệ phân tán, bên áp lực gia tăng, mã tặc thấy Tạ Đình Quân lợi hại nhất, liền đồng thời vây tiến lên công kích . Vốn định nhanh chóng đem mấy mã tặc giải quyết, dư quang khóe mắt thấy mấy mã tặc hướng về phía Trang Tín Ngạn. Lập tức, Tạ Đình Quân trong tay thế công ngừng , bộ như mã tặc áp chế, xem tình hình Trang Tín ngạn vô sức phản kháng tùy ý để mã tặc tập kích .
Hắn một bên cùng mã tặc triền đấu, thỉnh thoảng tình huống của Trang Tín Ngạn bên . Vừa thấy, vô cùng khiếp sợ.
Đã thấy Trang Tín Ngạn vốn trói gà chặt giờ phút dị thường dũng mãnh, trường tiên trong tay phát thanh âm soạt soạt, khiến các mã tặc thể gần, thủ tuy rằng thể bằng , nhưng so với hộ vệ Tạ gia bồi dưỡng nhiều năm cũng thấy thua kém bao nhiêu!
Mắt thấy suy tính thất bại, Tạ Đình Quân trong lòng kinh sợ thôi.
Bên , Trang Tín Ngạn chống lưng ngựa xoay một cước đem một gã mã tặc bên cạnh đá văng , thừa dịp khe hở, về phía xe ngựa của Tần Thiên, thấy tùy tùng Lâm Vĩnh của Tạ Đình Quân đang ở đó bảo hộ, nhất thời yên tâm, mà cách đó xa, xe ngựa của nha Thu Lan, Thanh Liễu của Tần Thiên cùng với nha của Tạ Uyển Quân cũng mã tặc bao vây, các mã tặc thấy trong xe ngựa đều là tiểu cô nương, khi to vài tiếng, điều khiển xe ngựa chuẩn rời .
Trong xe bọn nha hô to cứu mạng, thất thanh rống.
Trang Tín Ngạn tuy rằng tính cách lạnh lùng, nhưng cũng lãnh huyết vô tình, thể trơ mắt các nàng rơi tay mã tặc, lập tức, chỉ Thu Lan các nàng đối với Hải Phú bên cạnh ý bảo: “Bảo hộ các nàng!”
Hải Phú vốn cùng Thu Lan Thanh Liễu quan hệ , nay thấy các nàng bắt nạt, thấy Trang Tín Ngạn bên gì trở ngại, lập tức hét lớn một tiếng, kẹp bụng ngựa hướng về bên vọt tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-194-danh-len.html.]
Bên , Tần Thiên cùng Tạ Uyển Quân ở trong xe thấy bên ngoài hò hét, còn kịp phản ứng, mũi tên vọt qua cửa kính xe, cắm phập thành xe ở đối diện, ngừng rung động. Tạ Uyển Quân sợ tới mức hoa dung thất sắc, “Oa” một tiếng kêu to, theo bản năng lao bên ngoài. Tần Thiên thấy, nhanh tay lẹ mắt đem nàng kéo , ngay lập tức một mũi tên b.ắ.n chỗ Tạ Uyển Quân định lao tới, Tạ Uyển Quân sợ tới mức nước mắt ào ào chảy , nàng gắt gao bắt lấy Tần Thiên nhịn run run, lời.
Lúc , bên ngoài hét thảm một tiếng, chính là thanh âm của mã phu, ngay đó, xe ngựa chịu khống chế hoảng lạn, vì ngựa chấn kinh, hai xe ngựa mất khống chế mà ngã trái ngã , cuối cùng, cả hai rơi khỏi xe ngựa.
Hai ở cỏ cuồng, lăn vài vòng mới ngừng . Cũng may mặt cỏ êm dày, cả hai cũng ai thương.
Tần Thiên bò lên từ mặt cỏ, thấy đó là một cảnh tượng hỗn loạn. Một đám nam tử đầu đội khăn đen cường tráng cưỡi ngựa cao lớn đang cùng nhóm hộ vệ của Tạ gia hỗn chiến, những đó dị thường hung hãn, nhưng nhóm hộ vệ Tạ gia cũng thua kém, trong lúc nhất thời phân thắng bại.
Thấy nữ nhân, mấy mã tặc hai mắt tỏa sáng vọt tới. Tần Thiên vội vàng bò lên tay lôi kéo Tạ Uyển Quân bỏ chạy, Tạ Uyển Quân dọa ngây , động cũng dám động, mắt thấy mã tặc sẽ chạy tới, Tần Thiên đổ một mồ hôi, tình thế cấp bách, hai tay tiến nhập nách Tạ Uyển Quân, kéo nàng chạy.
Cũng may lâu Lâm Vĩnh chạy đây, đem mấy mã tặc c.h.é.m ngã, đem hai bảo hộ phía .
“Sao thế , xảy chuyện gì ?” Tạ Uyển Quân bụm mặt .
Lâm Vĩnh thời gian trả lời nàng, một bên Tần Thiên : “Là mã tặc, hẳn là mã tặc!”
“Mã tặc… Mã… Mã tặc…!!” Tạ Uyển Quân hai chân mềm nhũn ngã xuống đất, hai mắt trợn ngược, đúng là dọa ngất .
Tần Thiên bỗng nổi giận, cô nương chiều chuộng quá mức, hiện giờ lúc té xỉu!”Bình tĩnh một chút!” Tần Thiên dùng sức vuốt mặt nàng, chỉ chốc lát khiến nàng tỉnh .
Tạ Uyển Quân tỉnh , Tần Thiên quát một tiếng chói tai: “Ngươi câm miệng cho , bằng mã tặc đánh c.h.ế.t ngươi, cũng đánh c.h.ế.t ngươi!”
Nhìn bộ dáng Tần Thiên hùng hổ, Tạ Uyển Quân ngậm miệng, trợn mắt nàng. Thấy nàng trong thời khắc hỗn loạn như hề sợ hãi vẫn như cũ thể bảo trì trấn định, trong lòng khỏi kính phục.
“Tỷ tỷ, tỷ sợ ?” Tạ Uyển Quân run rẩy hỏi.
“Làm sợ…” Tần Thiên cầm tay nàng, Tạ Uyển Quân lúc mới phát hiện tay nàng là mồ hôi, cũng đang ngừng run run. “Ta cũng sợ…” Tần Thiên nàng , “ hiện tại lúc , giữ tính mạng, dũng cảm lên!”
Phía Lâm Vĩnh vặn đánh văng một mã tặc, vặn thấy Tần Thiên những lời , khỏi nàng một cái, thấy nàng tuy rằng quần áo chỉnh tề, búi tóc tán loạn, nhưng thần sắc trấn định, đấy, nhất là đôi mắt sáng ngời vô cùng, giống như trong đêm đen lóe sáng, lúc nàng đúng là xinh kinh .
Đột nhiên, Lâm Vĩnh thể hiểu tại chủ tử tâm tình bức thiết như … Lâm Vĩnh thu liễm tâm thần, đến bên cạnh Tạ Uyển Quân : “Tiểu thư yên tâm, tại hạ sẽ bảo hộ an rời !”
Tạ Uyển Quân gật gật đầu, lúc trấn định ít.
Tần Thiên đầu , lúc , cỏ một mảnh hỗn loạn, đao quang kiếm ảnh, vết m.á.u khắp nơi. Giữa trưa ánh nắng nóng bỏng chiếu lên thảo nguyên một mảnh thảm đạm.
Song phương đều thương vong, nhưng một bên là sống an nhàn sung sướng, thoải mái qua ngày, một bên là màn trời chiếu đất, vết đao l.i.ế.m huyết, lâu , sức chiến đấu giảm sút, Tạ gia hộ vệ kế tiếp bại lui, khó thể chống đỡ.
Bất quá cũng may tạm thời còn ai bỏ chạy, cho Tần Thiên cảm thấy an tâm một chút.
Nàng tìm kiếm bóng dáng Trang Tín Ngạn, thấy Trang Tín Ngạn cũng phát hiện nàng, khi thoát khỏi mã tặc bên cạnh giục ngựa hướng về phía nàng chạy tới. Tần Thiên mừng rỡ, giãy khỏi Tạ Uyển Quân, chạy vội về phía .
Đồng thời, Tạ Đình Quân cũng phát hiện Tần Thiên, đang chuẩn qua, thấy Trang Tín Ngạn một bước, Tạ Đình Quân trơ mắt Trang Tín Ngạn đem Tần Thiên kéo lên ngựa, trong lòng đại hận, đầu trút giận lên mã tặc, một cước đem một gã mã tặc đá văng, nhưng càng nhiều mã tặc tiến lên, Tạ Đình Quân thu liễm tâm thần, tập trung chiến đấu.
Bên , Tần Thiên phía Trang Tín Ngạn, Trang Tín Ngạn tay vung roi ngựa, chiến đấu với mã tặc đang đuổi theo. Hắn một bàn tay huy động roi ngựa, mặt khác một bàn tay vòng qua che chở nàng, hai chân khống chế ngựa, trong sự vây quanh của mã tặc tiến lùi, hề hoảng loạn. Trong từng hành động nhấc tay nhấc chân đúng là tràn đầy dũng mãnh từng . Tần Thiên ôm sát thắng lưng , mặc dù đang các mã tặc hung thần ác sát vây quanh, nhưng hề sợ hãi, nàng tin tưởng, sẽ cố gắng để nàng chịu một chút thương tổn. Trừ phi ngã xuống. nếu ngã xuống, nàng sống cũng , mà c.h.ế.t cũng thế, còn quan trọng nữa… Trong nhất thời, nàng trong lòng bình tĩnh vô ba, vô kinh vô ngại.
đúng lúc , nàng thấy cách đó xa, một gã mã tặc tay cầm cung tiễn, mũi tên nhắm thẳng Trang Tín Ngạn!
Mà đồng thời, một bên Tạ Đình Quân cũng phát hiện mã tặc đánh lén, căn bản thể thoát khỏi mã tặc bên cạnh tiến lên ngăn cản, việc đối với quá dễ dàng, khi phát hiện, thời điểm mũi tên chỉ Trang Tín Ngạn, tay thế công tạm ngừng, mặc cho mã tặc cuốn lấy …”Sưu” một tiếng, mũi tên b.ắ.n nhanh như điện. Tạ Đình Quân lạnh lùng , chờ chính là giờ khắc !