Thịnh Thế Trà Hương - Chương 224: Làm chủ

Cập nhật lúc: 2025-02-10 13:20:04
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy tình cảnh , Tần Thiên lặng yên lui phía từng bước, Đại phu nhân bên cạnh vươn tay sờ soạng trán của Tạ Uyển Quân một chút, chỉ thấy nóng như lửa, bà thu hồi tay, vẻ mặt rầu rĩ, nhẹ giọng thở dài.

Tạ phu nhân bổ nhào giường Tạ Uyển Quân, : “Con của , con mau tỉnh a, con để nương lo lắng tới khi nào a, Uyển Quân, Uyển Quân, Tạ gia chúng rốt cuộc tạo nên tội nghiệt gì a!”

Điệp Nhi cùng một nha khác tiến lên đỡ lấy Tạ phu nhân, : “Phu nhân, trăm ngàn nên cẩn thận , nếu tiểu thư tỉnh thấy vì nàng thương tâm như , nàng nhất định sẽ tự trách !” Nói xong, Điệp Nhi quỳ gối mặt Tạ Uyển Quân, loạng choạng ôm cánh tay của nàng : “Tiểu thư, nhất định khỏe lên a, nếu , chẳng những phu nhân sẽ vì ngươi thương tâm, Điệp Nhi cũng sống nổi, tiểu thư, tiểu thư khổ của a…”

Điệp Nhi lóc, khiến hạ nhân nha trong phòng cũng theo.

Đại phu nhân dùng khăn tay lau lau khóe mắt, cầm tay Tần Thiên khỏi nắm chặt, Tần Thiên thể cảm giác sự run rẩy của bà. Tần Thiên sắc mặt trở nên trắng bệch.

Mạng quan trọng, Đại phu nhân luôn luôn từ bi thể thờ ơ, ngay bản Tần Thiên cũng thấy rằng ấn ký bầm tím cũng chói mắt như .

Từ đầu tới cuối, nàng bao giờ Tạ Uyển Quân lọt kết cục thế . Nàng tuy rằng đáng giận, nhưng cuối cùng cứu Tín Ngạn một mạng, cho nên nàng vẫn luôn dùng biện pháp ôn hòa giải quyết việc , nghĩ rằng Tạ Uyển Quân bởi vì việc mà thiếu chút nữa mất mạng.

Bất quá là một cô nương mười sáu tuổi, nhân sinh mới bắt đầu … Lại tiếp, nàng vốn là nữ nhân ở thời đại , thích một nam nhân, gả cho cũng chuyện gì khác lạ. Nếu nàng đụng một xuyên , ai nàng thể đạt tâm nguyện?

lý giải sắp xếp, đồng tình thì đồng tình, bảo nàng vì chút nguyên nhân đổi ước nguyện ban đầu, nhận nàng cửa thì tuyệt đối khả năng.

Sự tình phát triển đến nước , nên xử lý thế nào cho đây?

Tần Thiên tâm loạn như ma, nhất thời thể suy nghĩ rõ ràng, chỉ cảm thấy đây là nan đề khó giải quyết nhất mà nàng bao giờ gặp qua. Nan đề cho nàng chút hoảng hốt.

Bên , Tạ phu nhân Đại phu nhân khuyên giải an ủi chậm rãi ngừng tiếng , bà lôi kéo Đại phu nhân, một bên lau nước mắt, một bên thương tâm : “Sau khi trở về từ Mạc Bắc, Uyển Quân thấy đồn đãi , từng vui vẻ nổi, ăn cũng ăn ngon, ngủ cũng ngủ yên, ít nhiều Trang thiếu phu nhân hỗ trợ, tâm trạng cũng hơn một chút, nghĩ tới xảy loại sự tình .”

Tạ phu nhân xong xong nước mắt rơi xuống: “Chúng khi thấy lời đồn đại , vô cùng kinh sợ, cũng phân phó bọn hạ nhân đem tin tức giấu giếm, cho nàng , thật nghĩ tới, vẫn để cho nàng , nàng tránh ở trong phòng mấy ngày, cuối cùng thừa dịp đêm dài ngủ say mà… Hoàn hảo vẫn gọi trông chừng nàng, vì mới cứu nàng, trong lúc nàng tỉnh một , ngươi nàng với điều gì ?”

Nói tới đây, Tạ phu nhân bỗng nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y Đại phu nhân, Đại phu nhân vỗ tay bà nhẹ giọng an ủi.

Tạ phu nhân cảm xúc kích động: “Nàng với , … Nương, con thật sự còn sống a…” Nói tới đây, Tạ phu nhân như chạm đến chỗ đau trong lòng, ôm n.g.ự.c gào .

Cùng là mẫu , Đại phu nhân tất nhiên lý giải tâm tình tâm tình của bà, cũng rơi ít lệ.

“Đại phu nhân, ngươi Uyển Quân về nên gì bây giờ a? Cũng những đó cố ý đối nghịch với Tạ gia chúng , cư nhiên truyền đồn đãi như , nữ nhi của thật là oan mà chỗ tố. Lúc , tẩu tử của với , là hạ nhân nhà nàng nhất thời vô ý mới đem việc truyền ngoài, nửa điểm cũng liên quan đến Uyển Quân mà! Những đó cái gì cũng lời ác độc . Cứ như truyền ngoài, Uyển Quân về còn trông cậy ? Tính tình nàng như , sống cũng khác gì chết!”

Lúc đây, Đại phu nhân nửa câu cũng thể nên lời, chỉ cầm tay bà nhẹ giọng an ủi. Tần Thiên luôn luôn bên cạnh , tâm trầm xuống, trầm xuống.

Nay Tạ Uyển Quân trở thành bộ dạng , tranh luận gì cũng đều nghĩa, chẳng lẽ nàng còn thể truy cứu rốt cuộc Tạ Uyển Quân tự đem đồn đãi rải ngoài ? Chỉ sợ ngay cả Đại phu nhân cũng sẽ thế nào.

Cứ như , Tạ Uyển Quân trở thành vật hy sinh, bởi vì cứu Trang Tín Ngạn mà rơi tuyệt cảnh, đường duy nhất chỉ thể là Trang phủ.

Trên đường trở về, Tần Thiên cùng Đại phu nhân chung một chiếc xe ngựa, bộ lộ trình Đại phu nhân đều cúi mi mắt, vẻ mặt túc mục, một lời. Sau khi trở Trang phủ, Đại phu nhân liền lập tức gian phòng của , mệt mỏi, yên lặng một lúc, đó phân phó Nguyệt Nương, bất luận kẻ nào cũng đến quấy rầy.

Trang Tín Ngạn lo lắng chờ đợi tin tức, thấy Tần Thiên trở về, vội vàng nghênh đón hỏi han.

Hai cho hạ nhân lui xuống, đóng cửa phòng . Tần Thiên tinh tế đem sự tình kể , về tình huống của Tạ Uyển Quân, cùng với mấy lời của Tạ phu nhân, tất cả đều .

Toàn bộ quá trình, Tần Thiên vẻ ngoài tuy rằng coi như bình tĩnh, nhưng sắc mặt chút tái nhợt.

“Tín Ngạn, thấy thế nào?” Tần Thiên hỏi , nàng gương mặt tuấn tú của , buông tha một chút thần sắc nào vẻ mặt , mặt sự thương tiếc giống như Đại phu nhân , nếu , như , cái gì cũng đều cần

Rất nhiều việc đều bắt đầu từ sự thương tiếc, giống như tình yêu .

mà, Trang Tín Ngạn sắc mặt vẫn thản nhiên, dường như Tạ Uyển Quân sống c.h.ế.t thế nào cũng quan hệ với . Trong mắt , nàng tuy rằng cứu một mạng, nhưng bởi mà khiến mất thê tử, tình nguyện lúc c.h.ế.t trong tay mã tặc, như ân cứu mạng của nàng cũng còn ý nghĩa. Nay, sự tình lạc lối đến nước , nàng cũng trách nhiệm, nàng yếu đuối, nàng phí hoài bản , vì còn thương tiếc?

“Cái gì thấy thế nào? Ta vẫn giữ câu , chỉ nàng!” Trang Tín xuống giấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-224-lam-chu.html.]

Tần Thiên hai mắt nóng lên, tiến ôm ấp của trương phu. Hai gắt gao ôm, hết sức ôn tồn.

Đêm đó, Tạ Uyển Quân sâu kín tỉnh dậy. Sau khi tỉnh liền thấy mẫu ở bên nàng.

“Đã tỉnh?” Tạ phu nhân nàng ôn nhu .

“Nương, vì cứu con, vì để cho con c.h.ế.t …” Tạ Uyển Quân suy yếu mấp máy đôi môi, “Đều là con khiến hổ thẹn, cho phụ mẫu lo lắng!”

Tạ phu nhân bảo Điệp Nhi đỡ Tạ Uyển Quân dậy, đó tiếp nhận chén thuốc trong tay nha , dùng muỗng nhỏ múc một ít đưa tới bên miệng của Tạ Uyển Quân.

Tạ Uyển Quân đầu , “Con uống, uống thì thế nào, dù về nữ nhi cũng thể gặp , giữ cái mạng cái gì?” Nói xong nước mắt cứ thế rơi xuống.

“Con gả cho Trang Tín Ngạn ?” Tạ phu nhân bỗng nhiên lạnh thanh âm: “Không bảo dưỡng thể, thể kiệu hoa?”

“Nương!” Tạ Uyển Quân mừng sợ.

“Con nếu thích , một lòng gả cho , nay là tình huống như , như thế, nương nhất định thành tâm nguyện của con!” Tạ phu nhân : “Có điều, con lời, nhanh chóng bảo dưỡng thể mới !”

Hóa , khi Tạ phu nhân lời đồn đãi, một mạch chất vấn Tạ Uyển Quân. Tạ Uyển Quân thấy thể giấu giếm đữa, đem việc thích Trang Tín Ngạn, vì cố ý truyền lời đồn để phụ mẫu đồng ý gả nàng cho . Sau khi xong, còn quỳ gối mặt Tạ phu nhân, đau khổ cầu xin mẫu thành .

“Nương, lúc thấy mẫu gả nữ nhi , thấy mẫu vì chuyện của nữ nhi mà vất vả tốn sức, nữ nhi thật sự nghĩ tới đành buông tha thôi, về hôn sự cứ để mẫu chủ. sự tình bỗng nhiên biến thành như , nữ nhi nên cái gì bây giờ, đừng lập gia đình, ngay cả xuất môn gặp nữ nhi cũng dám, nương, nữ nhi còn thể gì bây giờ? Nương, giúp giúp nữ nhi ?”

Chợt thấy lời Tạ phu nhân tức giận đến cả phát run, bà chỉ một nữ nhi, từ nhỏ đều dựa theo tiêu chuẩn danh môn thục nữ tìm tới dạy dỗ. Cho tới nay, đều kiêu ngạo vì nàng, nghĩ rằng nữ nhi lưng bà loại sự tình .

Lúc Tạ phu nhân tức giận đến mức tát Tạ Uyển Quân hai cái, sự giận dữ cũng khỏi mắng mỏ: “Nương dạy ngươi như thế nào? Những đó đúng, ngươi quả thật hổ!”

Lại nghĩ rằng lời cho Tạ Uyển Quân thể chấp nhận nổi, đêm đó liền treo cổ tự tử, hảo cứu kịp thời. Tạ phu nhân đau lòng hối tiếc, chỉ cần nữ nhi thể sống , bà còn trách cứ nàng. Hơn nữa sự tình đến nước , cũng chỉ Trang phủ là đường lui, vì tiền đồ của nữ nhi, Tạ phu nhân cũng đành mưu tính kỹ càng.

Cho nên, bà cố ý thừa dịp thời điểm Tạ Uyển Quân bệnh nặng truyền tin đến Trang phủ. Biết Đại phu nhân thiện tâm, mặt bà lóc kể lể một phen, lúc tiễn các nàng, Tạ phu nhân chú ý thần sắc của Đại phu nhân, việc hi vọng.

Về phần Tần Thiên, bà hề lo lắng, nàng dù lợi hại cũng chẳng qua chỉ là nhi tức, chỉ cần thu phục bà bà của nàng, nhi tức như nàng thì gì? Không chỉ là nhi tức, ngay cả nhi tử cũng thể trái lời, nếu chính là bất hiếu!

Nghĩ rằng Giang Hoa Anh bà thủ tiết nhiều năm nuôi nấng nhi tử hẳn sẽ khả năng ngỗ nghịch mẫu !

“Con chỉ cần để ý bảo dưỡng thể cho , hết thảy nương chủ!” Tạ phu nhân nữ nhi một ngụm một ngụm uống hết chén thuốc, mặt lộ một tia đau lòng.

***

Sáng sớm hôm , Đại phu nhân sai thỉnh Tần Thiên và Trang Tín Ngạn đến Thanh Âm viện.

Đại phu nhân cho hạ nhân lui xuống, chỉ để Nguyệt Nương cùng Hải Phú ở một bên hầu hạ.

Đại phu nhân tháp trải đệm bạc miên cẩm yên, vươn tay về phía , sờ soạng : “Tần Thiên, đến bên cạnh nương.”

Tần Thiên vội vàng cầm tay bà, xuống bên cạnh.

Nguyệt Nương lấy ghế dựa lớn thỉnh Trang Tín Ngạn xuống bên của Đại phu nhân.

“Tần Thiên, con xem, từ lúc con cửa, nương đối với con thế nào?” Đại phu nhân lôi kéo tay nàng ôn nhu .

Lời dạo đầu như khiến Tần Thiên trong lòng căng thẳng, nhưng nàng vẫn như cũ đáp: “Không chỉ từ khi cửa, lúc Tần Thiên tới Thanh Âm viện, nương đối với con vô cùng , khi thành , nương coi con như sinh nữ nhi mà đối đãi, con đều !”

Đại phu nhân sắc mặt càng ôn nhu: “Tần Thiên, con cũng tâm ý đối với , đối với Tín Ngạn, đối với Trang phủ , tất cả những điều cũng ! Không sai, trong lòng , con chỉ là nhi tức, mà cũng là nữ nhi của , những lời tiếp theo, chỉ là cho con với phận nhi tức, cũng cho con với phận nữ nhi! Con nhất định hiểu , vì nương thật sự nửa điểm cũng ý khó xử con.”

Nói đến đây, Đại phu nhân trong thanh âm chút nghẹn ngào.

Loading...