Thịnh Thế Trà Hương - Chương 33: Một khởi đầu mới

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:08:06
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tháng , trời hè, thời tiết nóng bức, ánh nắng mặt trời chiếu rọi con đường lớn. Người đường đều là dáng vẻ lười biếng tinh thần, ngay cả chú chim đậu cành liễu bên bờ sông tiếng kêu cũng vẻ hữu khí vô lực.

ở đoạn đường phồn hoa của Dương Thành, trong các cửa hàng tiếng huyên náo vẫn như khi. Đặc biệt đường cái phía đông Thịnh Thế Trà Hành, cửa lui tới thương khách nối liền dứt.

Một trung niên nam tử mặc áo bào lam đậm, đầu đội khăn tứ phương, ưỡn bụng bự tiến đến đại môn của Thịnh Thế Trà Hành. Ngay lập tức, một tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi, mi thanh mục tú, tươi ngọt ngào tiểu nhị tiến đến đón tiếp.

“Chúc Vương lão gia một ngày lành, hôm nay Vương lão gia mua lá gì của cửa tiệm?”

Vương lão gia chút ngoài ý tiểu cô nương, liếc mắt một cái, “Ôi chao, ngươi họ Vương?”

Tiểu cô nương một bên dẫn Vương lão gia , một bên : “Vương lão gia nhớ rõ , Vương lão gia đến mua lá do tiểu nhị đón tiếp mà! Ta nhớ rõ Vương lão gia mua là lục hoa, mua về uống thấy ngon ? Lần ngài tiếp tục mua lục hoa? Hay là để tiểu nhị giới thiệu cho ngài giống ngon khác?”

Vương lão gia thấy nàng nhớ rõ ràng như , cảm thấy tôn trọng mà trong lòng vui sướng, nhưng vẫn chút ngạc nhiên, nhịn hỏi: “Tiểu cô nương, ngươi thể nhớ rõ như ? Ta thì nhớ chúng cũng chỉ một tiếp xúc mà thôi.”

Tiểu cô nương đầu , “Vương lão gia quý khí, tiểu nhị thấy liền nhớ ngay!” Câu trả lời tự nhiên hào phóng, quá nịnh nọt, cũng cho khác cảm thấy ngả ngớn.

Vương lão gia xong ha ha , tuy rằng rõ đối phương là ý nịnh hót , nhưng trong lòng cực kỳ thoải mái.

Tiểu cô nương nhân cơ hội : “Không bằng để tiểu nhị vì Vương lão gia đề cử vài loại mới !”

Vương lão gia sung sướng gật đầu, liên thanh : “Được, , tiểu cô nương tâm như , tin tưởng ngươi!”

Sau một hồi giới thiệu, Vương lão gia mua nửa cân Kỵ Hỏa, nửa cân Dương Pha, coi như là sinh ý nhỏ.

Ước lượng thu ngân xong, tiểu cô nương đưa Vương lão gia tới tận cửa, xoay , liền thấy một thiếu niêm mặc áo ngắn vải thô hướng về phía nàng tới.

Thiếu niên mặt tràn đầy thần sắc bội phục, nghóng cổ thấy Vương lão gia xa, lúc mới đầu tiểu cô nương đè thấp thanh âm : “Tần Thiên, ngươi thật lợi hại, ngươi thể nhớ kỹ tên tuổi của mỗi khách nhân từng mua lá của cửa hàng ?”

Tiểu cô nương đó là Tần Thiên, nàng tươi , hai má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, “Phạm Thiên, ngươi ngẫm xem, nếu ngươi đến một cửa hàng, ở cửa hàng ngay lập tức thể tên của ngươi, còn nhớ rõ ngươi từng mua gì ở cửa hàng, thậm chí ngay cả chính ngươi cũng quên mất, ngươi sẽ cảm nhận như thế nào?”

Phạm Thiên vòng vo đảo đôi mắt tròn, cẩn thận suy nghĩ, một lát , : “Ta khẳng định sẽ cao hứng.”

Tần Thiên : “Đương nhiên cao hứng , đối phương đem ngươi đặt ở trong lòng, tôn trọng ngươi như , ngươi thể nào mất hứng. Lần , thời điểm ngươi cần mua lá , cửa hàng đầu tiên nhớ tới nhất định sẽ là nơi . Ai cũng tâm lý cả, ngươi đem khách nhân để ở trong lòng, khách nhân cũng sẽ nhớ tới ngươi!”

Nói xong, Tần Thiên xoay cửa hàng, Phạm Thiên đuổi theo : “ mà mỗi ngày khách nhân lui tới nhiều như , thể nhớ rõ bộ đây!”

“Có lòng nhớ nhất định sẽ nhớ rõ.” Tần Thiên đầu một cái, : “Nói cho ngươi , mỗi tiếp đón một khách nhân xong, đều ghi nhớ tên của cùng đó mua, mỗi ngày sẽ nhẩm một , ngày qua ngày, dần dần sẽ nhớ rõ!”

Phạm Thiên líu lưỡi: “Tần Thiên, ngươi thực dụng tâm.”

“Khách nhân là áo cơm của chúng , dụng tâm ?”

“Khó trách mới chỉ hơn một tháng ngươi thể trở thành tiểu nhị chính, mà còn ở chỗ học đồ!” Phạm Thiên uể oải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-33-mot-khoi-dau-moi.html.]

Tần Thiên vỗ vỗ vai : “Nỗ lực lên, tiểu tử, cũng từ lên mà!”

Đang , Nhị chưởng quầy họ Lý đến mặt Tần Thiên, đầu tiên là đối với Phạm Thiên vẫy vẫy tay: “Làm việc , việc !”

Phạm Thiên bất đắc dĩ tránh . Chờ Phạm Thiên , Lý chưởng quầy sang Tần Thiên nhỏ giọng : “Pha Hồ đưa đến phòng Nhị gia .”

Tần Thiên liền đau đầu, lập tức : “Lý chưởng quầy, ngươi xem, nơi bận việc, nếu , pha xong, ngươi kêu Phúc Yên hoặc là Trà Hương đưa ?”

Nhị gia đó là Trang Tín Xuyên, Phúc Yên và Trà Hương là gã sai vặt và nha của .

Lý chưởng quầy xong lời , mặt trầm xuống, lạnh hai tiếng: “Tần Thiên, cho ngươi , Nhị gia gọi ngươi là để mắt đến ngươi, ngươi cũng nên thái độ a.”

Tần Thiên trong lòng tức giận, nhưng khuôn mặt vẫn tươi : “Lý chưởng quầy , hiện tại là tiểu nhị ở đại đường, tiếp đón khách nhân mới là việc hàng đầu. Nhị gia đều hậu hạ, khi nào thì đến phiên hiến ân cần, kẻo dẫn tới đàm tiếu.”

Khi chuyện, Tần Thiên thấy một vị công tử mặc cẩm bào màu lục, tay cầm chiết phiến , vội vàng nghênh đón, gọi một tiếng: “Tạ công tử, lâu gặp?” Không chút chần chừ bỏ Lý chưởng quầy sang một bên.

Lý chưởng quầy trong lòng buồn bực, thể nề hà, dùng sức “Hừ” một tiếng, xoay rời .

Tần Thiên đến bên cạnh Tạ công tử, đầu mắt lạnh bóng dáng Lý chưởng quầy, liếc mắt một cái.

Từ sự kiện , Tần Thiên liền thăng thành nhị đẳng nha , chuyên cùng Đại phu nhân xuất hành. Sau đó, Đại phu nhân thấy nàng chữ, còn cố ý tìm sư phó truyền thụ cho nàng một ít kiến thức về , để cho nàng cùng các học đồ tiếp đón khách nhân ở đại đường.

Trước đó, Đại phu nhân với nàng: “Tần Thiên, cuối cùng cũng nhầm , ngươi quả thật là một nha đầu trung thành tận tâm. Ở Trang phủ chúng , nô tài tâm tuyệt đối kết quả , với nô tài trung thành, chúng chắc chắn sẽ đối xử tử tế, mà nô tài trung thành năng lực, sẽ giúp đó cơ hội vận dụng tài năng! Về ngươi chỉ cần một lòng một việc cho Trang phủ chúng , thể cam đoan, tương lai ngươi sẽ trở thành nha đắc ý nhất Dương Thành!”

Lúc , Tần Thiên thành tâm thành ý, cung kính hướng về phía Đại phu nhân thi lễ, “Tạ Đại phu nhân thưởng thức, Tần Thiên đối phu nhân trung thành như một, thượng thiên chứng giám!”

Kỳ thật, cũng gì rắc rối, việc bọn họ yêu cầu một gia nô coi chủ tử so với tánh mạng bản còn quan trọng hơn vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Bọn họ cần một hạ nhân trung thành mà năng lực, mà cái nàng cần là tự do và tôn nghiêm.

Cái gọi là tự do cho tới bây giờ chỉ thuộc về những kẻ mạnh. Chỉ cố gắng trở thành kẻ mạnh mới năng lực nắm giữ vận mệnh, nàng mới thể đạt mục tiêu của .

Bọn họ bất quá là dựa theo nhu cầu, trắng là chính là lợi dụng mà thôi. Cho nên một ít chi tiết trong đó, cũng nên để ý quá mức. Tựa như khảo nghiệm đó, tuy rằng khiến Tần Thiên khó chịu, nhưng cũng vì , nàng mới cơ hội .

Về lẽ còn nhiều thử thách, nhưng mà quan hệ, khảo nghiệm càng nhiều, đại biểu cho cơ hội của nàng càng nhiều. Nàng tận tâm việc, sống đúng bản chất con , tất sẽ canh cánh trong lòng.

Tần Thiên thật vất vả mới cơ hội , tất nhiên vô cùng cố gắng, ban ngày theo sư phó học kiến thức, cùng thực hành với các tiểu nhị khác. Buổi tối, nàng cặm cụi ôn kiến thức. Sau đó, nàng chiêu đãi khách nhân giúp tiêu thụ tăng lên, một tháng , Đại phu nhân thăng chức, nàng trở thành tiểu nhị chính của Trà Hành.

Trong lúc đó, Đại phu nhân đối với biểu hiện của nàng cũng thêm gì, chỉ chậm rãi quan sát nàng, huấn luyện nàng. Tần Thiên cũng thực an tĩnh, mặc kệ bảo nàng cái gì, nàng đều cố gắng hết sức nhất. Cứ như , trong đám tiểu nhị ở Trà Hành, Tần Thiên dần dần bộc lộ tài năng, đồng thời cũng khiến cho Nhị thiếu gia Trang Tín Xuyên chú ý.

Có lẽ Trang Tín Xuyên nhận Đại phu nhân coi trọng nàng, nhiều tìm cơ hội mượn sức nàng. Kỳ thật, đối với Trang Tín Xuyên, Tần Thiên mới đầu còn nên dùng thái độ như thế nào mà đối đãi.

Nàng là bên cạnh Đại phu nhân, đương nhiên cùng với Nhị phòng nên phân biệt rõ ràng. mà Nhị thiếu gia ở Trang phủ địa vị cao cả, đắc tội đối với chính bất lợi. Vốn định ứng phó một chút, lưu chút mặt mũi là , coi như kiểu xã giao thể tránh giống như ở kiếp , tin tưởng loại chuyện Đại phu nhân cho dù cũng thể hiểu và thông cảm. nghĩ tới tên Trang Tín Xuyên chính là một kẻ cầm thú, thành lâu, thế nhưng nhân cơ hội bảo nàng tới đưa đối với nàng ngôn ngữ ngả ngớn, động chân động tay. Tần Thiên ngay đó bao giờ dành thời gian mà tiếp xã giao với loại nữa!

Đắc tội cũng đành chịu. Khế ước bán của nàng ở trong tay Đại phu nhân, nàng chỉ cần một lòng một đối với Đại phu nhân thật . Cho dù Đại phu nhân giao vị trí gia chủ, tin tưởng bà cũng sẽ bạc đãi nàng.

Thời điểm Tần Thiên nghĩ đến xuất thần, một thanh âm thuần hậu sát bên tai đánh gãy suy tư của nàng, “Ôi chao? Tiểu nha đầu, một thời gian gặp, ngươi trở thành tiểu nhị ?”

Loading...