Thịnh Thế Trà Hương - Chương 77: Giằng co
Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:25:06
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại phu nhân nhẹ, đang chuẩn trả lời Trang Tín Xuyên, đầu thấy Tần Thiên ở phía Trang Tín Ngạn khẽ cau mày. Bà nhớ tới chủ ý vốn do nàng nghĩ , tâm niệm chuyển động, lập tức quyết định.
Bà về phía Tần Thiên : “Tần Thiên, ngươi đối với việc ý kiến gì ?”
Lời , tất cả đều ngây ngẩn cả , riêng gì nhóm chủ tử khiếp sợ, mà ngay cả nha hạ nhân ở bốn phía cũng bất khả tư nghị. Đại phu nhân khỏi cũng quá để mắt đến nha đầu Tần Thiên , dường như quên nàng chỉ là một gia nô, tư cách chuyện? Trong sự kinh ngạc chút ghen tị.
Linh Nhi ở phía Nhị di thái thái gắt gao chằm chằm Tần Thiên, hai tay ngừng nắm chặt góc áo của .
Tần Thiên cũng thấy kỳ quái, trong trường hợp , loại chuyện nha đầu nào dám xen mồm ? Còn Nhị di thái thái hận đến c.h.ế.t a!
Quả nhiên, Nhị di thái thái lập tức lên, chỉ Tần Thiên hướng về phía Đại phu nhân : “Đại tỷ, nàng chỉ là một tiện tỳ tư cách gì mở miệng, đừng quá hồ đồ!”
Mỗi Nhị di thái thái gọi nàng là “Tiện tỳ”, Tần Thiên đều bốc hỏa, ngươi chút nào văn minh chứ?
Trang Tín Xuyên sắc mặt chút hòa nhã Tần Thiên, Trang Minh Hỉ thì mím môi, Trang Tín Ngạn ngẩng đầu về phía mẫu của , khuôn mặt trầm tĩnh, chút suy nghĩ.
Đối với những , Đại phu nhân giống như để ý tới, chỉ Tần Thiên, nặng nề : “Ta là chủ mẫu Trang phủ, ngươi tư cách thì ngươi tư cách! Ngươi cần sợ hãi, ngươi luôn hỗ trợ Trà Hành, đối với Trà Hành cũng vẻ hiểu , ngươi cứ việc suy nghĩ của ngươi!”
Trải qua chuyện Nhị phòng hãm hại, Tần Thiên e ngại Nhị phòng ? Nàng dũng khí trực diện đối đầu với bọn họ ? Nếu , mưu tính mà nghĩ đều chỉ uổng công…
Đại phu nhân Tần Thiên, trong mắt tràn ngập chờ mong.
Đối với Nhị phòng, nếu Tần Thiên hề sợ thì đó là dối. Thân phận của nàng thấp kém, mà Nhị phòng thủ đoạn tàn nhẫn, đối với sự tình mà , bọn họ căn bản đẩy nàng chỗ chết. Nếu Đại phu nhân đúng lúc đuổi tới, nàng sẽ kết cục thế nào, hiện tại nghĩ đến lòng còn sợ hãi. Nếu trở thành cái đinh trong mắt Nhị phòng, bo bo giữ mới là lựa chọn nhất, nàng hiện tại chỉ cần một câu, “Nô tỳ dám lắm miệng.” Có lẽ thể trốn tránh.
hiện tại Đại phu nhân với nàng như , nàng chẳng lẽ thể rùa đen rụt đầu rụt cổ? Thức thời cùng yếu đuối là hai việc khác , đôi khi bản cũng cùng khác tranh khẩu khí.
Các ngươi cho rằng là “Tiện tỳ”, “Tiện tỳ” cứ luôn ngăn chận âm mưu của các ngươi!
Cho tức c.h.ế.t các ngươi!
Tần Thiên thở sâu, âm thầm bơm cho bản , đó vòng qua Trang Tín Ngạn, đến bên cạnh Đại phu nhân.
“Phu nhân, Tần Thiên thật thể ý nghĩ của chính ? Vạn nhất đối với Nhị thiếu gia gì bất kính, phu nhân thể trị tội !” Tần Thiên hỏi, vẻ mặt thoải mái.
Đại phu nhân thấy nàng bình tĩnh, chút kinh dị nhưng nhiều hơn là vui mừng, “Ngươi cứ việc , ở đây, ai thể trị tội ngươi!” Nói xong liếc mắt Nhị di thái thái, thấy nàng hai mắt chằm chằm Tần Thiên, ánh mắt sắc bén như dao.
Tần Thiên vẻ cảm thấy, chỉ thẳng Nhị thiếu gia Trang Tín Xuyên, rõ ràng : “Nhị thiếu gia, vì ý nghĩ như ? Người nghĩ Đại phu nhân như thật đúng là nên.”
Đổi là khác những lời , Trang Tín Xuyên khẳng định ghi hận trong lòng, nhưng Tần Thiên mặt đang mỉm , bộ dáng trong trẻo, thể nào mà hận nổi, chỉ lộ khuôn mặt bình tĩnh thanh âm lạnh lùng cảnh cáo: “Ngươi chỉ là một tiểu nha đầu thì cái gì? Đứng qua một bên !”
Bên cạnh Linh Nhi thấy Tần Thiên dám chuyện với Trang Tín Xuyên như , mà dường như còn bảo hộ nàng, bản bất quá thật lòng một chút, cho một bạt tai, trong lòng khỏi oán giận bất bình, nhưng oán hận của nàng dám đổ lên Nhị thiếu gia, chỉ đành đổ hết lên đầu Tần Thiên, cho rằng do Tần Thiên mê hoặc Nhị thiếu gia, mới thể khiến Nhị thiếu gia lòng đổi . Thời điểm Tần Thiên còn ở phòng giặt, Nhị thiếu gia vẫn còn đối với như tâm can bảo bối? Đều là của Tần Thiên!
Bên , Tần Thiên Trang Tín Xuyên tiếp tục : “Nhị thiếu gia, đạo lý lớn Tần Thiên , nhưng Tần Thiên phu nhân đề bạt, ở Trà Hành khá lâu, một việc thấy rõ ràng, ở Trà Hành, mỗi đều vị trí cùng trách nhiệm của riêng . Mỗi đều chức vụ riêng. Đại thiếu gia là quản sự ngoại bộ, lên kế hoạch chuẩn giao hảo với quan phủ và thương hộ là chức trách của , nhưng thực hiện trong trường hợp cụ thể, đương nhiên ở giúp, Nhị thiếu gia quy hoạch việc thật , báo cho quản sự liên quan, đó sai phó quản sự phái chấp hành, hợp lý ? Làm bảo Đại phu nhân lừa gạt thiếu gia!”
Tần Thiên thanh âm vốn trong trẻo rõ ràng, những lời như cơ hồ là một , mồm miệng lưu loát, trang thêm cặt mắt to vụt sáng , cùng với tự tin tính kỹ càng, liền hình thành một loại hấp dẫn độc đáo, khiến Trang Tín Xuyên mặt cơ hồ quên mất Tần Thiên là ở phía đối lập với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-77-giang-co.html.]
Trang Tín Xuyên nàng á khẩu trả lời , tuy rằng hổ, tuy rằng buồn bực, hề hận ý, đáy lòng ngược hy vọng, nàng thể vẫn về phía như .
Một bên Trang Tín Ngạn thấy Tần Thiên đối với Trang Tín Xuyên chút lưu tình, trong lòng ẩn ẩn vui sướng, thấy Trang Tín Xuyên mắt chớp Tần Thiên, cũng chút thoải mái.
Bên , Đại phu nhân đối với biểu hiện của Tần Thiên lòng, bà tiến lên từng bước, Trang Tín Xuyên : “Tín Xuyên, đại nương với ngươi, ngay cả một nha đầu đều hiểu chuyện, vì ngươi còn rõ ràng? Vậy mà còn hưng sư động chúng gây náo loạn chỗ , ngươi đến khi nào mới thể trầm một chút, thật sự khiến cho lo lắng!”
Tuy rằng quả thật mất quyền lực, nhưng nhất định lời lý, khiến bọn họ lý do gì mà tranh cãi ầm ĩ.
Những lời cho Trang Tín Xuyên thể chịu , khẽ hừ một tiếng, đầu , vẻ mặt phục.
Nhị di thái thái tuy rằng cũng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. trong lúc nhất thời nên phản bác như thế nào. Nàng ở bên trừng mắt Tần Thiên, trong lòng hận thù.
đúng lúc , Trang Minh Hỉ vẫn trầm mặc bỗng nhiên lên tiếng: “Đại nương, Minh Hỉ thể ?”
Nhị di thái thái nữ nhi trí tuệ, nàng nhất định nghĩ biện pháp , vội vàng : “Sao thể ? Ngay cả một nha đầu đê tiện cũng thể , con là Tứ tiểu thư của Trang phủ chẳng lẽ còn thể? Đại tỷ, ngươi đúng ?” Một câu cuối cùng là hướng về phía Đại phu nhân .
Đại phu nhân xoay về phía Trang Minh Hỉ, một lát , mới : “Minh Hỉ, cái gì thì con cứ !”
Trang Minh Hỉ mỉm trong suốt, dậy, tươi kiều diễm, vô cùng thướt tha.
Nàng chậm rãi đến mặt Tần Thiên, , nâng cằm, hai mắt như thu thủy thẳng tắp về phía nàng, khóe miệng mặc dù mang theo ý , nhưng trong ánh mắt lạnh như hàn băng.
“Sớm Tần Thiên thông minh lanh lợi, Đại nương yêu thích, hôm nay thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Tần Thiên lập tức : “Đa tạ Tứ tiểu thư khích lệ!”
Trang Minh Hỉ nhíu mày, “Những lời ngươi qua thì đạo lý, nhưng nếu tinh tế suy nghĩ thông…” Nói xong, nàng xoay về phía Đại phu nhân, “Nhị ca là quản sự, thể để thủ hạ khi nào chấp hành cũng ? Hơn nữa, do ai đến chấp hành hẳn do Nhị ca an bài, há thể do một phó quản sự tự tiện chủ! Hoặc là chức vụ quản sự của Nhị ca chỉ là hữu danh vô thực, hoặc là chính phó quản sự tự chủ trương! Nếu là lý do , Minh Hỉ cảm thấy phó quản sự vấn đề, thể lưu , còn nếu là lý do …”
Trang Minh Hỉ kéo dài âm điệu, khẽ một tiếng, : “Cũng do Đại nương quyết định, Minh Hỉ còn lời nào để !”
Đại phu nhân Trang Minh Hỉ, trong lòng thất kinh. Trang Minh Hỉ thường ngày lên tiếng, chuyện cũng thường thường mặn nhạt, nhưng luôn quy củ thủ lễ, đối với Đại nương như bà cũng tôn kính, cho nên bình thường bà ít chú ý tới nàng, điều hôm nay Đại phu nhân mới phát giác, bản dường như quá mức xem nhẹ nàng …
“Tứ tiểu thư lời sai lầm !” Tần Thiên tiếp lời, “Công tác của phó quản sự vốn là trợ giúp quản sự việc, quản sự hạ lệnh, phó quản sự chấp hành, hợp tình hợp lý, gọi là tự tác chủ trương!”
Trang Minh Hỉ xoay , Tần Thiên: “Vậy vì phó quản sự khác đều theo quản sự phân phó, mà phó quản sự của Nhị ca việc ngay cả thông báo một tiếng cũng ? Chẳng lẽ như là hợp lý ?”
Tần Thiên , chút hoang mang, “Phó quản sự gì cũng đều theo Nhị thiếu gia phân phó, chẳng lẽ dựa theo Nhị thiếu gia dự đoán lượng mà chấp hành ? Việc nên thì , thật Nhị thiếu gia cùng Tứ tiểu thư gì mà tức giận, vẫn là , Nhị thiếu gia kỳ thật suy nghĩ khác chăng?”
Trang Minh Hỉ cùng Tần Thiên chênh lệch lắm về chiều cao, nhưng một ăn mặc đơn giản mộc mạc, một hoa y mỹ phục, châu ngọc đeo khắp quanh . Một phận thấp kém, một cao quý kiêu cang. Dù về mặt nào, Tần Thiên là nha hẳn chỉ nền cho Trang tiểu thư, giống như đốm lửa nhỏ thể cùng nhật nguyệt tranh huy.
cũng vì , , bao gồm cả Nhị di thái thái đều cảm thấy, tiểu nha đối diện với Trang Minh Hỉ, miệng hàm chứa ý thản nhiên, hai mắt sáng ngời, khí thế hề thua kém so với thiên kim tiểu thư Trang Minh Hỉ.
“Ngươi…” Trang Minh Hỉ Tần Thiên, khuôn mặt lúc trắng lúc hồng, giận quá mà , “Khá lắm, nha đầu nhanh mồm nhanh miệng !”
Nhị di thái thái thấy Trang Minh Hỉ rơi thế hạ phong, tức giận đến mức phát run.
Nàng lên đến bên cạnh Trang Minh Hỉ, đầu tiên hung hăng trừng mắt Tần Thiên một cái, đó Đại phu nhân lạnh: “Nhiều lời vô ích, vẻ ăn đường hoàng, bất quá là che giấu khẩu thị tâm phi, dối trá giả dối! Thật đáng giận, ngày thường còn vẻ một bộ dáng trọng tín nghĩa! Ta sẽ đem việc nhất nhất với tỷ phu của ! Thời gian còn dài, Đại tỷ chỉ lo hiện tại, mí mắt khỏi quá nhỏ bé !”