Năm  bảy tuổi, tình cảm của cha   ngọt ngào như mật.
Hôm đó,  và Hạnh Đề từ  núi tảo mộ trở về, liền thấy   đang e lệ báo tin cho cha rằng bà   thai.
Hai năm nay,   chủ động nạp cho cha hai nàng , nhưng đều  sinh con, cha  đang sốt ruột vô cùng,   tin  liền vui mừng khôn xiết.
Ông ấy thật sự vui mừng quá đỗi,     dùng vài lời ngon ngọt dỗ dành,  mà đưa cả hòm da đựng tiền bạc cùng chìa khóa cho  .
"Nàng cất giữ cẩn thận, đây là tài sản của nhà chúng ."
Nói xong, ông ấy liền vui vẻ cùng bạn bè  ngoài uống rượu.
Ba  con chúng  tiễn ông ấy  khuất, trở về phòng, mở hòm da  xem.
Bên trong là một lớp thỏi bạc xếp ngay ngắn, ước chừng năm sáu trăm lượng, ngoài  còn  hai cái túi thơm của nữ nhân.
Lúc đó    chữ,  thể nhận   túi thơm thêu hai chữ "Như Yên".
Mẹ  cũng  thấy, bà cầm lấy túi thơm, mân mê vài cái,  lạnh,  đầu  với Hạnh Đề: "Người thợ thiếc hôm   gặp ở miếu, gọi  đến đây.  , còn  cả Hương Lan nữa... Ta   nàng  gả cho một thương nhân bán ?"
.............................
Sau khi mang thai,   liền  cho cha   phòng nữa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 cha     ngủ với Hạnh Đề, cũng sớm  chán hai nàng thông phòng .
Thế là, ông ấy   về cuộc sống trăng hoa ong bướm.
Chẳng    vì hai năm qua  kiềm nén dục vọng  ,   ông quả thật là  "Thanh xuất vu lam”.
Hoa khôi chốn lầu xanh   chuộc , những cô nương còn   thể nào thỏa mãn  ông ấy, ông ấy bắt đầu tìm kiếm những thú vui mới, kích thích hơn.
Ví dụ như, những nữ nhân   phu quân.
Người  thường , chính thê  bằng ,   bằng vụng trộm, vụng trộm   bằng cưỡng đoạt.
Trong trấn  vài nữ nhân vốn  mang tiếng , ông ấy chẳng mấy chốc  giăng  lưới tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thinh-vu-hanh-de/chuong-6.html.]
Thậm chí  một  gã nam nhân  đồn ông ấy rộng rãi phóng khoáng, liền cố ý mời ông đến nhà uống rượu,  chẳng màng đến ý  của thê tử , ép buộc họ hầu hạ mua vui cho khách.
Dường như ông ngoại   phong phanh chuyện gì đó, sắc mặt tối sầm đến tận nhà, nhưng   để răn dạy tiểu tế, mà  là để trách mắng con gái.
"Tiểu tế ở ngoài  lăng nhăng ong bướm, còn  thể thống gì nữa? Là phận  thê tử mà   khuyên can, chỉ một mực dung túng cho nó  càn, con  thấy hổ thẹn với cha mẹ chồng  suối vàng  ?"
Mẹ  chỉ lặng lẽ lấy quả cho  ăn, chẳng buồn ngẩng đầu lên đáp: "Cha   con thấy lạ lắm. Lần   cưỡng ép nạp A Hạnh, con  khuyên can, cha  mắng con một trận,  con là nữ nhân ghen tuông. Giờ   còn  nạp ai  cửa,  cha  bảo con  khuyên nhủ? Thưa cha, thanh danh của cha là quan trọng, con gái  dám  gì để cha mất mặt. Chuyện của phu quân, con gái  dám can thiệp."
Ông ngoại đang ngỡ ngàng    gì, thì Hạnh Đề  tươi  rót  mời ông. 
Bỗng tay nàng run lên, chén  nóng hổi đổ ập xuống tay ông: "Ôi, con xin  người! Từ   sinh nở , tay con cứ run mãi..."
Ông ngoại  bỏng, đau đến nỗi râu mép cũng dựng ngược cả lên. 
Ông  thừa   và Hạnh Đề đang cố tình đuổi khéo .
    ? 
Ông là   đắn, luôn tin rằng "con gái xuất giá tòng phu",  thất của con gái, ông   quyền can thiệp dạy bảo.
Ông  phắt dậy, chỉ tay  Hạnh Đề, tức giận hồi lâu mà   nên lời, cuối cùng đành hậm hực bỏ về.
–------
“Cha đang giận,  là  đến dỗ dành ông  vài câu, cũng là tỏ chút lòng của tiểu tế. Người ngoài   cũng sẽ khen  hiếu thuận. Sang năm lỡ triều đình mở khoa thi tuyển chọn quan ,  cũng  chút tiếng thơm."
Cha  nghĩ cũng , trong lòng cảm kích    chu đáo suy nghĩ cho ,   thêm mấy câu sáo rỗng như "nhà   là quán trọ, nhà nàng mới là nhà", hôm  liền dẫn  con  đến nhà ông ngoại.
Trước cửa nhà ông ngoại, cha  gặp một gương mặt quen thuộc - chính là vị hoa khôi chốn lầu xanh năm xưa,   từng  tay đánh c.h.ế.t Như Yên.
"Hương Lan!" Cha  mừng rỡ khôn xiết, nhưng vì   con  ở bên cạnh nên  tiện tiến lên hỏi han.
Tuy nhiên, tối hôm đó, cha   tìm hiểu rõ ràng tin tức của Hương Lan.
Năm xưa, nàng   một lão thương gia giàu  chuộc  về  .
 nào ngờ đêm đầu tiên  lão thương gia chuộc về, vì quá đỗi vui mừng, lão   uống quá nhiều thuốc tráng dương, đến lúc hành sự thì  chịu nổi, lăn  c.h.ế.t ngay   nàng.