5.
Xử lý xong hậu sự của sư phụ, ngày hôm ,  đến tìm Phùng An ở cửa hàng phong thủy của ông  trong trấn.
 
Dù  thì trong nhà vẫn còn hai bộ linh cốt,  giải quyết cho xong chuyện.
 
Chỉ là   ngờ,  tìm   tìm  chuyện lớn.
 
Phùng An  bệnh, sốt cao hai ngày  khỏi, đang  viện ở bệnh viện trấn, nếu hôm nay vẫn  hạ sốt thì  đưa lên thành phố.
 
Khi  đến bệnh viện, ông  tuy vẫn nhận  , nhưng   năng  rõ ràng. Mặt mày nửa đỏ nửa trắng, trông tiều tụy đến đáng sợ.
 
"Muối... chặt.... chín... mùng chín tháng chín.... năm..."
 
Ông  nắm c.h.ặ.t t.a.y , dường như    điều gì đó, nhưng giọng   nhỏ,  đứt quãng,  chỉ  thể hiểu đại khái một chút, những lời phía   kịp  thì y tá và bác sĩ liền chạy đến.
 
Xe cứu thương  đến  lầu.
 
 giúp đưa ông  lên xe,  khi  ông  vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt ông  cho  , ông    nhiều điều  .
 
Ông   gấp, nhưng  bất lực.
 
Trên đường về nhà,  tiếp tục suy nghĩ câu  mà Phùng An  với .
 
Có ngày tháng, thứ duy nhất   thể liên tưởng đến là ngày hạ táng hai bộ xương .
 
Mùng chín tháng chín, tức là ngày mai.
 
   ngày tháng,    địa chỉ.
 
Suy  tính ,  nhờ các thầy phong thủy khác trong trấn xem giúp địa chỉ, dù  ngày mai   hạ táng , thời gian  chút gấp gáp.
 
Về đến nhà,  lấy một ít tiền, bỏ  túi chuẩn   ngoài thì dừng .  đột ngột  đầu,  xuống  hương án. Gần như ngay lập tức mồ hôi lạnh của  tuôn , hai gói linh cốt  bọc trong vải đỏ,  biến mất!
 
Trong khoảnh khắc  nhớ  những lời mà Phùng An   với  khi nhặt xương, cộng thêm những chuyện  xảy  trong những ngày gần đây, một luồng khí lạnh chạy dọc  lưng .
Kể từ khi chúng  đào lên, đến nay  đến một tuần, sư phụ  chết, Phùng An nhập viện. Quả nhiên là biến thành lệ quỷ hại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tho-nhat-xuong/chuong-3.html.]
 
Hơi thở của  trở nên gấp gáp, vỗ vỗ mặt,  cố gắng để bản  bình tĩnh . Việc cấp bách  mắt là  tìm  hai bộ xương ! Nếu  chắc chắn sẽ xảy  chuyện lớn!
 
  ngừng hồi tưởng  những   từng đến nhà  trong hai ngày qua.
 
Bỗng nhiên,trong đầu  dừng  hình ảnh hai .
 
Khi sư phụ hạ táng, chỉ  hai  em nhà họ Trần đến nhà. Là Trần Lập!!
 
 chạy đến nhà Trần Lập, điên cuồng đập  cửa nhà họ, đập đến mức tay sưng lên, vẫn  ai  mở cửa.
 
Không hiểu vì , trong lòng  chợt hiện lên một dự cảm  lành.
 
Ngay khi  gấp đến mức chạy vòng vòng      thì bỗng nhiên, một gáo phân tạt  bên cạnh chân !
 
"Thằng nhặt xương,   việc gì chạy đến làng chúng tao  gì? Cút  ngoài! Xúi quẩy!"
 
Một bà trong tay cầm gáo,  mắng  múc thêm một gáo, trừng mắt  , miệng mắng những lời khó .
 
 nắm chặt nắm đấm, những lời mắng  lên đến cổ họng  nuốt xuống.
 
Hôm nay quả thật là   sốt ruột quá .
 
Làm nghề  của chúng , trừ khi   mời, nếu  thì  chắc chắn  thể gõ cửa.
 
Quanh năm tiếp xúc với  chết,  chuyện thì dễ ,   chuyện gì, ai   cũng thấy xúi quẩy.
 
"Chắc chắn là mày, cái thằng giảm thọ khắc c.h.ế.t A Cường, lăn  ngoài! Mau cút!"
 
Ngay khi  chuẩn  rời  thì  thấy câu ,  ngây ngẩn cả .
 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Bà  gì? Trần Cường c.h.ế.t ?!"
 
Giọng  của  lớn hơn nhiều,  thể tin   bà , trong lòng kinh hãi! Mới chỉ  đầy một ngày,  c.h.ế.t thêm một .