Phòng ngủ  một  nữa chìm  im lặng.
Kiều Nhược Tâm  xuống lòng bàn tay , in hằn dấu son môi của Ôn Uyển.
Cô bước về phía phòng tắm với vẻ mặt chán ghét, rửa tay nhiều  bằng xà phòng.
Trở  giường, cô   ghế sofa đơn, hai tay chống má, lặng lẽ  Mạc Thần đang ngủ.
Ánh mắt cô vô tình bắt gặp  nhiều lọ thuốc đặt bên cạnh.
Kiều Nhược Tâm cầm một lọ lên xem, thuốc nhập khẩu để cải thiện giấc ngủ, còn  loại để xoa dịu tâm trạng cáu kỉnh, vân vân...
Mặt cô  cứng đờ, ngẩng đầu  Mạc Thần, tự hỏi liệu    uống nhiều thuốc như  mỗi ngày .
Tim cô run lên...
Kiều Nhược Tâm cầm nhiệt kế lên đo nhiệt độ ở cổ tay , vẫn còn sốt nhẹ.
Anh  ngủ,  ăn  uống thì   khỏe ?
- Mạc Thần! Tỉnh  … Mạc Thần!
Cô khẽ gọi hai tiếng,  đàn ông   giường đột nhiên mở mắt như một con mãnh thú  đánh thức, đôi mắt đen láy, dữ tợn như sắp nổ tung bất cứ lúc nào.
Biết rằng Mạc Thần nổ tung chẳng khác nào tận thế.
Thật kinh khủng.
Hai năm , cô  từng sợ gần c.h.ế.t vì chuyện .
Kiều Nhược Tâm  chạm  trán , nhưng vẫn  đủ can đảm.
Mạc Thần im lặng  cô hồi lâu, những ngón tay thon dài, rõ ràng chống đỡ trán khi   dậy, đầu  đau như búa bổ.
-  ngủ bao lâu ? - Anh hỏi, giọng trầm khàn, lạnh buốt thấu xương.
- Họ    ngủ một ngày ,    ăn gì ?
Đôi mắt  của cô   đàn ông, hàng mi cong dày, chiếc mũi nhỏ nhắn hếch lên, làn da trắng nõn, rạng rỡ.
-    khẩu vị. - Giọng Mạc Thần trầm thấp.
- Vậy em tự  đồ ăn cho  nhé,  ăn một chút nhé - Cô dịu dàng ngọt ngào dỗ dành , tính tình cũng .
Khuôn mặt tuấn tú của  đàn ông phủ đầy sương lạnh, đôi lông mày mệt mỏi, lạnh lùng đáp  một tiếng.
- Ừm.
Dù  đáp  lạnh lùng như , Kiều Nhược Tâm vẫn  nhịn   ha hả.
- Được ,   uống nước  . Em sẽ  đồ ăn cho ,  cứ chờ đấy.
Kiều Nhược Tâm rót cho  một cốc nước    rời khỏi phòng ngủ.
Mạc Thần tựa  giường, tay cầm cốc nước, cúi mặt xuống, khóe môi hiện lên nụ  giễu cợt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoa-thuan-tan-vo-trai-tim-cua-ty-phu/chuong-12-chua-bao-gio-thay-em-ngoan-ngoan-den-the.html.]
Từ khi nào mà "Tiểu Quỷ"   quan tâm đến  như ?
Anh  thể tìm thấy bất kỳ ký ức nào khớp với cảnh tượng  .
…
Kiều Nhược Tâm tự tay nấu ăn, chuẩn  một bát mì Tonkotsu Chashu Ramen, vài chiếc bánh bao chiên và một cốc nước ép tươi.
 quản gia đến báo với cô.
- Ông chủ Mạc  lên thư phòng .
Cô chỉ còn  bưng khay lên lầu.
Bước  thư phòng, cô thấy Mạc Thần đang  việc,   trái ngược với  đàn ông cáu kỉnh  thức dậy.
Cô đặt khay xuống bàn và đẩy nó đến  mặt .
Ngón tay Mạc Thần ngừng gõ,   đóng máy tính xách tay .
- Ăn hết  nhé? Em  mất  nhiều công sức để nấu món  cho  đấy.
Kiều Nhược Tâm  đối diện  ở bàn  việc, tư thế của cô cho thấy cô định   ăn.
Người đàn ông cầm đũa lên và ăn một cách duyên dáng, tao nhã và lịch sự.
Môi cô cong lên thành một nụ .
- Trứng rán đó, em   mềm, đặc biệt dành cho ,  thử xem.
Mạc Thần ngước mắt  cô, trong đôi mắt đen láy ẩn chứa sự căm ghét sâu sắc. Anh  với giọng nghiêm nghị.
-   bao giờ thấy em ngoan ngoãn như . Sống đủ lâu,  em sẽ thấy hết.
- Lúc em đến tìm , em tình cờ thấy Ôn Uyển định hôn trộm . - Cô thản nhiên .
Đồng tử Mạc Thần giãn ,  ngước mắt  cô, giọng  như nghẹn .
- Em  gì?
Kiều Nhược Tâm .
- Em ngăn cô  . Cô  hôn tay em, ghê quá.
Nghe cô  , vẻ mặt Mạc Thần dần trở  bình thường, giọng điệu lạnh lùng.
- Ghê quá, đừng chạm  môi cô  nữa.
Anh sẽ  cho phép bất kỳ ai chạm  Kiều Nhược Tâm, cả nam lẫn nữ.
- Ừ,  .
- Em khử trùng ?
“…”