Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 13.

Cập nhật lúc: 2025-07-30 16:44:12
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ống kính máy ảnh liên tục chớp lia lịa hướng về phía Giản Dao.

Các phóng viên chăm chú cô, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.

Cô nghiêm túc, vẻ mặt căng thẳng:

“Không chuyện ngoại tình trong hôn nhân. , Đường Tiêu và các diễn viên khác đều ở cùng một khách sạn, chung về chung là chuyện bình thường. Chúng là bạn đại học, hiếm khi dịp hợp tác đóng phim, cùng ăn một bữa cơm chỉ là để ôn chuyện cũ.”

“Còn tấm ảnh tung lên Weibo thì ?”

Trong ảnh, Đường Tiêu ôm cô từ phía , góc chụp lén vô cùng hảo, bắt trọn gương mặt nghiêng của cả hai, độ nét cao.

thể phủ nhận trong ảnh chính là .

“Chỉ là một cái ôm giữa những bạn mà thôi.”

“Thế còn việc bộ chủ đề ngoại tình và hình ảnh liên quan xóa sạch, từ khóa biến thành từ nhạy cảm, cô giải thích thế nào?”

Giản Dao khẽ nhếch môi, nở một nụ :

“Chuyện đó trả lời . Không xóa. còn định gửi thư kiện đến những tài khoản truyền thông vu khống kìa. Nếu là ai xóa, nhớ một tiếng nhé.”

Tại hiện trường liền vang lên một tràng .

Phóng viên đặt câu hỏi đỏ bừng cả mặt, nhưng vẫn cố gắng hỏi tiếp:

“Vậy lùm xùm là chiêu trò của ê-kíp để phim mới của cô gây chú ý khi phát sóng? Mọi chuyện là do cô và Đường Tiêu tự đạo tự diễn?”

Giản Dao định đáp, thì một giọng khác chen ngang.

“Không tự đạo tự diễn, cũng chiêu trò gì hết.” Người lên tiếng là Chu Hồng, đang cạnh cô.

Ống kính ngay lập tức về phía Chu Hồng, hàng loạt câu hỏi dồn dập tung , chủ yếu xoáy việc Giản Dao ba năm mắt vẫn mấy nổi bật, may mắn hợp tác với Đường Tiêu, còn công ty giải trí Thanh Chanh thì từ đến nay từng nghệ sĩ nào thật sự nổi đình nổi đám, chỉ diễn viên hạng ba hạng tư. Giờ Thanh Chanh lăng xê Giản Dao, tiếc dùng đến chiêu trò tự bôi nhọ để gây chú ý.

Nghe , Chu Hồng lớn:

“Chúng tuyệt đối lấy danh tiếng và tương lai của nghệ sĩ để đùa giỡn. Chúng cực lực phản đối những chiêu trò rẻ tiền như .”

Không để các phóng viên kịp chen lời, Chu Hồng tiếp:

“Tuy Giản Dao mới nghề lâu nhưng luôn giữ thái độ khiêm tốn, điều tin các bạn phóng viên đều thấy rõ. Ngoài , Thanh Chanh từ đến nay bao giờ dùng chiêu trò quá đà. hiểu vì các bạn cứ nhắm Thanh Chanh? Vì cái giá trả cho việc bôi nhọ và vu khống quá thấp ư? Chỉ cần cái miệng là đủ? Nếu thì thẳng, Thanh Chanh sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý với bất kỳ hành vi vu khống nào bằng chứng.”

Câu khiến các phóng viên nhất thời câm nín, ai dám tiếp lời.

Bầu khí trở nên căng thẳng và gượng gạo.

Giản Dao thở phào nhẹ nhõm, sang hiệu cho Chu Hồng thể kết thúc buổi họp báo. Chu Hồng gật đầu, định vài lời chốt thì một giọng nam trầm ấm từ hàng ghế cuối vang lên:

đến muộn ?”

Mọi lập tức đầu , Giản Dao và Chu Hồng cũng .

Một đàn ông trẻ mặc vest sẫm màu đang ở cửa. Anh cao ráo, dáng chuẩn chỉnh, ngũ quan tuấn tú, khí chất xuất chúng, môi mỉm nhạt, đôi mắt đen sâu thẳm thẳng lên sân khấu.

“Phó Thịnh Niên?”

“Phó Thịnh Niên thật sự đến !”

“Sao tới? Không nhận thông báo nào cả!”

Các phóng viên bàn tán xôn xao. Sự xuất hiện đột ngột của Phó Thịnh Niên khiến cả hội trường sôi trào hẳn lên.

Ánh mắt của Giản Dao và Phó Thịnh Niên chạm , đôi mắt sâu hút của chăm chú cô với sự dịu dàng khó tả. Cô sững , não như tạm ngừng hoạt động vài giây.

Đến khi lấy tinh thần, Phó Thịnh Niên bước lên sân khấu trong ánh đèn nhấp nháy của máy ảnh, mặt cô.

Anh nhẹ nhàng ôm eo cô, cúi đầu hôn lên trán cô một cái.

Dưới sân khấu liền vang lên những tiếng kinh ngạc, các phóng viên vội vàng chụp hình lia lịa.

“Xong chứ?” Phó Thịnh Niên ghé tai cô thì thầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-13.html.]

Cô khẽ ‘ừ’ một tiếng.

Anh siết tay ôm eo cô chặt hơn, nhỏ:

“Đi với .”

“Đi ?”

Phó Thịnh Niên trả lời, chỉ ôm cô rời khỏi sân khấu, theo lối hậu trường rời khỏi buổi họp báo, để một căn phòng đầy phóng viên đang kích động, cùng Chu Hồng và nhân viên dọn dẹp tàn cuộc.

Ra khỏi công ty lên xe, Giản Dao vẫn còn ngẩn ngơ, tâm trí lơ lửng như kịp về thực tại.

Một phóng viên vội vàng đuổi theo, chỉ kịp chụp khoảnh khắc Phó Thịnh Niên ôm lấy Giản Dao bước lên một chiếc Rolls-Royce màu đen. Dù chỉ là hình ảnh thoáng qua, họ vẫn cố hết sức bấm máy lia lịa.

Chiếc Rolls-Royce nhanh chóng lao , bỏ đám đông phía .

Giản Dao đầu nhóm phóng viên bỏ phía xa, ánh mắt dừng nơi góc nghiêng tuấn tú của Phó Thịnh Niên:

“Anh đến ?”

Phó Thịnh Niên liếc cô, trả lời mà hỏi ngược :

“Sức khỏe cô thế nào ?”

“Không nữa … Không việc nên đến ?”

Gương mặt đàn ông dần thu vẻ dịu dàng ban nãy, trở vẻ lạnh nhạt thường ngày:

“Không .”

Tim cô khẽ chùng xuống. Cô nhớ đàn ông còn mỉm chiều chuộng với giữa bao phóng viên, dịu dàng ôm eo, hôn lên trán , ánh mắt dần trở nên ảm đạm.

Lại là một màn diễn nữa ?

Diễn xuất của đúng là cao siêu, lừa cả cô lẫn .

Việc xuất hiện, e rằng cũng chỉ vì thể diện của Tập đoàn Phó thị, đành phối hợp với cô đóng một màn kịch mặt truyền thông.

Cô thật ngốc, còn tưởng rằng Phó Thịnh Niên đến là vì cô…

Chiếc Rolls-Royce nhanh chóng dừng tòa nhà trụ sở của Tập đoàn Phó thị. Xuống xe, ngẩng đầu tòa cao ốc chọc trời, Giản Dao trong lòng đầy thắc mắc. Cô Phó Thịnh Niên đưa đến đây để gì, hỏi mà dám mở miệng.

“Đi theo .”

Phó Thịnh Niên sải bước tiến tòa nhà, cô im lặng bước theo .

Anh vẫn như khi, bước nhanh chóng, hề để ý xem cô theo kịp .

chạy gần như hớt hải, mà vẫn bỏ xa phía .

Khi đến thang máy, Phó Thịnh Niên cau mày, nhẫn nại chờ cô bước mới bấm nút đóng cửa.

Giản Dao thở hổn hển, gian trong thang máy nhỏ hẹp khiến cô chỉ dám nép một góc, cố gắng thở mạnh, giữ cách với .

từ khi nào, bản trở nên cẩn trọng, dè dặt đến mỗi khi đối diện với .

Cô khẽ điều chỉnh nhịp thở.

Thang máy từ từ lên, chẳng bao lâu đến tầng cao nhất, văn phòng của Phó Thịnh Niên.

bước nhanh theo qua một hành lang dài. Dáng lưng cao lớn, thẳng tắp, trong ký ức của cô, dường như lúc nào cô cũng chỉ thể thấy bóng lưng , mãi mãi là chạy theo .

Anh dẫn cô một phòng nghỉ. Trong phòng còn Điền Dã và thư ký của , một đàn ông trung niên đang quỳ đất trông vô cùng chật vật.

Vừa thấy Phó Thịnh Niên, gương mặt đàn ông lập tức lộ rõ vẻ hoảng sợ, run lẩy bẩy như cầy sấy.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Phó tổng… bao giờ thì ngài cho ?”

“Những gì cần khai đều khai thật hết , dám giấu giếm chút nào …”

còn bố già, còn con nhỏ, cả nhà chỉ trông kiếm sống… ngài… thể tha cho ?”

Người đàn ông trung niên gập cầu xin, giọng đầy tuyệt vọng.

Loading...