Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 14.

Cập nhật lúc: 2025-07-30 16:48:10
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giản Dao kinh ngạc đàn ông trung niên đang quỳ sàn, hiểu vì Phó Thịnh Niên dẫn cô đến gặp , cô từng quen .

đầu hỏi:

“Anh là ai ?”

Phó Thịnh Niên kéo ghế xuống, từ túi áo vest lấy một bao thuốc, rút một điếu ngậm lên môi. Điền Dã lập tức bước tới bật lửa giúp châm thuốc.

Anh hít sâu một , từ từ nhả làn khói xanh nhạt vây quanh . Lông mày khẽ nhíu , liếc đàn ông trung niên với vẻ lạnh nhạt:

“Nói những gì khai đó.”

Dứt lời, liếc sang Giản Dao, lệnh cho đàn ông:

“Nói với cô .”

Giản Dao nghi hoặc chằm chằm đàn ông trung niên. Anh run rẩy nhích gần, suýt nữa thì quỳ ngay mặt cô.

Cô vô thức lùi một bước.

Người đàn ông trung niên run lẩy bẩy mở miệng:

“Giản tiểu thư, xin cô… Người đầu tiên tung tin cô ngoại tình trong hôn nhân chính là , cũng là khởi xướng chủ đề đó. còn thuê thủy quân để đăng và bình luận, nhưng bức ảnh chụp, là khác gửi cho . Tiền thuê thủy quân cũng do đó đưa.”

Giản Dao sững một lúc, cuối cùng cũng nhận đây chính là kẻ đẩy cô lên đầu ngọn sóng dư luận mấy ngày nay. Sắc mặt cô lập tức đổi:

“Ai gửi ảnh cho ?”

Người đàn ông hoảng hốt sang Phó Thịnh Niên. Anh “hừ” khẽ một tiếng, lạnh:

“Nói thật , gì?”

“Là Hạ Sơ Vân. Cô gửi ảnh cho , còn bảo bài nghi ngờ Giản tiểu thư quan hệ ngoài luồng. Tiền thuê thủy quân cũng là cô đưa. Tất cả đều do cô sai , chỉ là kẻ nhận tiền việc.”

Giản Dao vô cùng kinh ngạc.

Hạ Sơ Vân?

Hạt Dẻ Rang Đường

Hai họ hợp tác xong một bộ phim truyền hình. Trong đoàn phim quan hệ giữa hai cũng đến nỗi nào, thiết lắm, nhưng cũng xích mích. Vậy mà vì Hạ Sơ Vân hãm hại cô?

nhớ từng đắc tội với phụ nữ đó.

hết , Phó tổng, ngài thể cho ?” Người đàn ông trung niên run rẩy van xin, cẩn thận dò xét sắc mặt Phó Thịnh Niên.

Phó Thịnh Niên hút xong điếu thuốc, dậy cửa.

Thư ký chạy nhanh lên mở cửa cho . Anh dừng một chút, đầu với Giản Dao:

“Người xử lý thế nào, cô tự quyết .”

Giản Dao ngẩn tại chỗ, còn Phó Thịnh Niên thì bước thẳng rời .

Thư ký và Điền Dã cũng nối bước theo , căn phòng nhanh chóng trở nên yên ắng.

Mãi đến lúc , cô mới dần lấy tinh thần.

Lúc trong phòng nghỉ chỉ còn cô và đàn ông .

Người đàn ông vẫn quỳ đất, dù Phó Thịnh Niên khỏi, vẫn dám dậy.

“Giản tiểu thư… con bệnh, cần tiền, thật sự hết cách . Xin cô rộng lượng bỏ qua cho một . thề dám nữa.”

“Tất cả là do Hạ Sơ Vân xúi giục …”

thể mặt giúp cô chuyện.”

Mắt đàn ông đỏ hoe, giọng khẩn cầu như sắp đến nơi.

Nghe đến chuyện con bệnh, Giản Dao thoáng động lòng. Biết giúp Hạ Sơ Vân chỉ vì cùng đường túng thiếu, cô cũng bớt phần giận dữ.

Cô trầm mặc một lúc hỏi:

“Anh tên gì? Làm ở tòa soạn nào?”

tên là Lục Đồng, ở Tạp chí Giải trí Phong Dư.” Anh đáp thật thà.

“Con giờ ?”

Lục Đồng ngẩn , ngờ cô hỏi đến tình hình con cái .

“Giờ đỡ nhiều .”

“Có đủ tiền chữa bệnh ?”

“Đủ, đủ .”

Hạ Sơ Vân trả khá nhiều, cũng may bệnh con quá nghiêm trọng.

“Vậy thì .”

Giản Dao nhẹ nhàng, hiệu cho lên.

Lục Đồng vẫn còn sợ sệt cô, cô nhạt:

“Được , lên .”

“Cô… định truy cứu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-14.html.]

“Thay vì truy cứu ,” cô bình thản “chi bằng giúp một việc.”

Lục Đồng dậy, còn dáng vẻ co rúm sợ sệt như , mà nghiêm túc cúi Giản Dao:

“Giản tiểu thư gì sai bảo, cứ việc .”

trong lúc việc đặc biệt chú ý đến Hạ Sơ Vân. Những tin đồn liên quan đến cô chắc cần nhiều, cũng qua chứ?”

Lục Đồng lập tức gật đầu lia lịa.

“Vậy nên chứ?”

“Biết ạ.”

sẽ trả thù lao cho . Hạ Sơ Vân trả bao nhiêu, trả gấp đôi.”

Mắt Lục Đồng sáng rực lên, Giản Dao đầy kinh ngạc và dám tin.

Giản Dao khẽ :

một điều nhớ, là tin thật, thông tin thật sự.”

hiểu , Giản tiểu thư, cô cứ yên tâm.”

Giản Dao để Lục Đồng để danh tài khoản ngân hàng của , đó cho phép Lục Đồng rời .

Biết rõ chuyện là ai, tâm trạng cô ngược bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Cô mở cửa phòng nghỉ bước , thấy Điền Dã vẫn chờ ngoài hành lang. Thấy cô, nhẹ nhàng gật đầu chào lễ phép :

“Phó tổng sắp xếp xe đưa cô về, tài xế đang đợi lầu.”

“Cảm ơn.”

Điền Dã chờ đến khi Giản Dao bước thang máy mới về phía văn phòng Phó Thịnh Niên.

Anh gõ cửa, bên trong vang lên một tiếng “ ”, đẩy cửa bước , báo với Phó Thịnh Niên bộ cách Giản Dao xử lý Lục Đồng.

Nghe xong, Phó Thịnh Niên khẽ cong môi như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Biết , việc .”

Trên đường trở về nhà họ Phó, Giản Dao cứ mãi nghĩ đến chuyện Phó Thịnh Niên tự Lục Đồng.

Anh thật sự giúp cô.

Cô gọi cho , mời đến buổi họp báo với truyền thông, lúc đó bảo bận, chẳng lẽ bận rộn đó là vì đang điều tra chuyện của Lục Đồng?

Buổi họp báo kết thúc suôn sẻ, tin đồn rõ. Sau đó, còn đưa cô gặp Lục Đồng, giao đó cho cô tự xử lý.

Việc vượt khỏi phạm vi “giữ gìn hình ảnh cho Tập đoàn Phó thị” .

Anh thật sự đang giúp cô.

Khóe môi cô kìm mà cong lên, tâm trạng phơi phới.

Anh dường như… cũng quan tâm đến cô.

Ít nhất lúc cô sốt cao, lo lắng đưa cô viện, còn thức trắng đêm canh chừng trong bệnh viện, bây giờ giúp cô truy kẻ tung tin bịa đặt.

Nghĩ đến đây, cô lấy điện thoại trong túi , nhắn cho Phó Thịnh Niên một tin nhắn WeChat ngắn gọn, chỉ hai chữ:

“Cảm ơn.”

Đối phương trả lời.

Có lẽ đang bận?

Thật bận, cũng thói quen trả lời tin nhắn.

Trước đây , việc là gọi thẳng, dứt khoát nhanh gọn.

Tâm trạng cô đang , việc gì cần , liền bảo tài xế đưa đến cửa hàng của Cố Tương.

Cố Tương học thiết kế thời trang, hiện tại đang mở một tiệm áo cưới. Cửa hàng nhân viên trông coi, bản chỉ “chủ tiệm rảnh rỗi”, hằng ngày ngoài vẽ bản thiết kế thì chẳng mấy khi rời văn phòng.

Chiếc váy cưới mà Giản Dao mặc trong lễ cưới chính là do Cố Tương thiết kế.

Sắp đến cửa hàng, Giản Dao liền gọi cho Cố Tương.

Đầu dây bên bắt máy nhanh.

“Tớ đang xem họp báo của nè, trời ơi, Phó Thịnh Niên xuất hiện luôn đó!” Cố Tương kinh ngạc .

Giản Dao khẽ :

“Cậu đang ở tiệm ?”

“Không ở tiệm thì ở nữa.”

“Vậy tớ đến tìm , sắp tới .”

Cố Tương hí hửng:

“Cậu đến đúng lúc đấy, tối nay với tớ tới một chỗ.”

Loading...