Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 15.

Cập nhật lúc: 2025-07-30 17:12:37
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chỗ nào ?”

Cố Tương cố tình vẻ thần bí: “Tới thì sẽ .”

“Chỗ nào mà thần bí ?”

Vừa , tài xế cũng dừng xe cửa tiệm áo cưới.

Giản Dao cúp máy, xuống xe thẳng trong. Nhân viên trong tiệm đều quen mặt cô, cô đến là để tìm Cố Tương nên chỉ chào hỏi đơn giản ai việc nấy.

Giản Dao thẳng qua sảnh, tới văn phòng phía . Cửa khép hờ, cô gọi một tiếng “Cố Tương”, đẩy cửa bước .

Cố Tương đang lười biếng cuộn tròn ghế sofa, khoanh chân, một tay cầm quả đào gặm ngon lành, tay cầm iPad.

Trên màn hình đang phát đoạn video Phó Thịnh Niên xuất hiện trong buổi họp báo của Giản Dao, hai tương tác ngọt ngào, kết thúc còn cùng rời trong tư thế mật.

Giản Dao liếc qua màn hình, nhận Cố Tương đang tua tua đoạn video đó.

“Cậu xem bao nhiêu đấy?” cô bật xuống đối diện.

Cố Tương chiều nghiêm túc suy nghĩ: “Cũng nhiều lắm, chắc chỉ mười mấy thôi.”

“Xem nhiều gì?”

“Tớ chỉ tò mò thôi, Phó Thịnh Niên công chúng thì ngọt ngào thế, mà lưng lạnh nhạt với , đúng là giỏi diễn. Không diễn viên thì phí cả tài năng đấy.”

Giản Dao lập tức cảm thấy ngại ngùng. Dù cô cũng từng nghĩ , nhưng từ miệng Cố Tương vẫn thấy chua xót.

“Phải , bảo tớ cùng tới cơ?” cô nhanh chóng chuyển đề tài.

Cố Tương tắt video, đặt iPad xuống: “Một câu lạc bộ.”

“Câu lạc bộ nào?”

“Trước hết giúp tớ chọn đồ cái , tớ vẫn quyết tối nay mặc gì.”

Cố Tương dậy mở tủ quần áo trong phòng, nguyên một dãy tủ đầy quần áo do cô tự thiết kế, phong cách cực kỳ táo bạo, cá tính và thời thượng.

luôn ấp ủ mơ ước thương hiệu riêng, nhưng với điều kiện hiện tại, chỉ duy trì một cửa tiệm áo cưới khó khăn .

Giản Dao bật , tiến gần ngắm nghía rút một bộ đầm ôm sát màu xanh nhạt, dài ngang gối, thiết kế bó sát tôn dáng, cực kỳ quyến rũ.

Cố Tương gãi đầu: “Màu hợp với hơn, da trắng dáng , thôi để mặc .”

nhét bộ đầm tay Giản Dao, chọn cho một chiếc váy đen dài.

Tới chập tối, Cố Tương đặt đồ ăn online, bữa tối giao đến tận cửa tiệm. Giản Dao ăn nhẹ một chút ghế sofa, chăm chú Cố Tương trang điểm, tô vẽ đầy hứng thú.

Cố Tương trang điểm kỹ lưỡng, soi gương tự ngắm bản lâu, đó hỏi:

“Thế nào, xinh ?”

“Cậu trang điểm long trọng thế … Tối nay xem mắt ?”

“Gần gần thế.”

“???”

Cố Tương bật , môi đỏ tươi cong lên quyến rũ:

“Chọc thôi, ai mà thèm xem mắt. Tối nay chúng club tìm vui. Phải ăn diện lồng lộn một tí chứ, chỗ đó nhiều trai lắm.”

“Vậy nhắm ai ?”

“Ông chủ của câu lạc bộ.”

Giản Dao “ồ” một tiếng, tò mò hỏi:

“Anh tên gì?”

“Thẩm Dịch.”

“…”

Cái tên quen quen.

Bạn của Phó Thịnh Niên hình như cũng tên Thẩm Dịch, còn là ông chủ của một câu lạc bộ nữa. Nếu cô nhớ nhầm, thì club đó tên là “Thâm Uyên”.

quen với Thẩm Dịch, chỉ từng gặp vài . Theo những gì cô , Thẩm Dịch là một tay công tử đào hoa chính hiệu, quanh năm chẳng bao giờ thiếu phụ nữ bên cạnh.

“Cậu club đó tên là ‘Thâm Uyên’ ?”

Cố Tương sững , ngạc nhiên hỏi:

“Sao ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-15.html.]

Hạt Dẻ Rang Đường

Trong lòng Giản Dao lập tức dâng lên cảm giác bất an, cô lo Cố Tương thực sự nghiêm túc với Thẩm Dịch. Thẩm Dịch nổi tiếng là kẻ ăn chơi trác táng, phụ nữ đối với chẳng qua chỉ là món đồ chơi tiêu khiển.

“Cậu quen Thẩm Dịch thế nào ?”

Cố Tương như thiếu nữ đang yêu: “Lúc bận đóng phim, tớ nhận một đơn hàng lớn, khách mời tớ đến Thâm Uyên chơi một , lúc đó mới gặp .”

“Chỉ gặp một thôi?”

Cố Tương gật đầu, híp mắt: “Hôm nay là thứ hai. Là mời tớ đến đấy, đồ uống miễn phí hết luôn, hào phóng ghê ? Tớ đoán chắc ý với tớ .”

Giản Dao bất lực xoa trán. Thẩm Dịch thực sự theo đuổi Cố Tương thì cô chắc, nhưng một điều cô rõ, Thẩm Dịch nhất định ngủ với Cố Tương.

Nghe phụ nữ nào mà để mắt tới thì bằng bất cứ giá nào, cũng “lên giường” .

“Hay là tối nay đừng nữa.”

Cố Tương bĩu môi, vẻ mặt vui: “Sao ?”

“Tớ khó chịu.”

“Vừa còn bình thường mà?”

“Bỗng dưng thấy khỏe…” cô bịa đại một lý do.

“Vậy chịu ? Nếu chịu thì tớ một .”

“……”

Giản Dao nhất thời gì thêm.

Cô hiểu rõ, lúc đầu óc Cố Tương nghĩ về Thẩm Dịch, lời khuyên của cô chẳng khác gì nước đổ đầu vịt. Nghĩ nghĩ , cô quyết định vẫn nên cùng. Có cô bên cạnh, ít nhất thể canh chừng giúp Cố Tương, đề phòng để Thẩm Dịch giở trò.

Chín giờ tối hai xuất phát, đến 9:20 thì đến nơi.

Thâm Uyên là một câu lạc bộ lớn, phong cách thiết kế sang trọng nhưng cá tính, cực kỳ hợp gu giới trẻ. Nghe nơi chỉ tiếp khách từ 18 đến 35 tuổi, phụ nữ còn miễn phí đồ uống.

Giản Dao bịt kín từ đầu đến chân: đội mũ, đeo khẩu trang. Sau khi trong cùng Cố Tương, một đàn ông mặc vest bước đến, niềm nở dẫn hai lên phòng karaoke ở tầng ba.

Bên trong chuẩn sẵn rượu, đồ ăn vặt và trái cây, bày kín cả bàn.

“Cố tiểu thư, Thẩm tổng lát nữa sẽ đến ngay. Hai cứ .”

Người đàn ông là quản lý ở đây, lúc chuyện luôn giữ nụ tiêu chuẩn của dân ngành dịch vụ.

Cố Tương gật đầu: “Biết , cứ việc .”

Sau khi quản lý rời , Cố Tương phấn khích vô cùng:

“Giản Dao, thấy ? Thẩm Dịch tớ đến, chuẩn cả phòng riêng, rượu cũng sẵn, như thế còn theo đuổi tớ ?”

“Cậu hiểu rõ Thẩm Dịch đến ?”

“Chưa rõ lắm, nhưng quen mới tìm hiểu chứ. Anh mời tớ đến , chắc chắn ý.”

“Lỡ như chỉ là…”

“Chỉ là gì?”

“Chỉ là ngủ thôi thì ?”

Cố Tương bật khúc khích: “Thì lo chuyện đó ? Không , tớ cũng ngủ .”

Giản Dao dở dở : “Ý tớ là, chỉ đơn giản là … chứ hề tình cảm.”

“Ngủ thì ngủ, trai mà, tớ thiệt.”

“……”

Giản Dao thật sự cạn lời.

xuống sofa, tháo khẩu trang và mũ , cầm một cái nĩa xiên trái cây ăn.

Cố Tương khui rượu vang, rót hai ly, đưa một ly cho cô:

“Bây giờ nổi như cồn , chúc mừng nha.”

Giản Dao nâng ly cụng nhẹ với Cố Tương, :

“Cảm ơn.”

Rượu trôi xuống cổ, cửa phòng bỗng đẩy .

Hai đàn ông bước , một một , Phó Thịnh Niên và Thẩm Dịch.

Ánh mắt Giản Dao chạm đôi mắt sâu thẳm của Phó Thịnh Niên, tim cô lập tức khựng , sững sờ tại chỗ.

Loading...