Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 16.
Cập nhật lúc: 2025-07-30 17:14:14
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ơ kìa, chẳng là Phó phu nhân ?” Thẩm Dịch lập tức nhận Giản Dao, tít mắt liếc sang Phó Thịnh Niên bên cạnh, trông như đang hóng drama:
“Vợ đến chỗ chơi, đó?”
Sắc mặt Phó Thịnh Niên trầm xuống, lộ rõ vẻ kiên nhẫn.
Thẩm Dịch sắc mặt là ngay, chắc chắn Phó Thịnh Niên Giản Dao và Cố Tương sẽ tới đây, càng ngờ hai cô quen .
Không khí trong phòng lập tức trở nên ngượng ngùng.
Với bản lĩnh “giải cứu khí ngột ngạt” thần sầu, Thẩm Dịch nhanh chóng chuyển hướng, toe toét chào hỏi Cố Tương, còn quên giới thiệu bên cạnh :
“Bạn – Phó Thịnh Niên, chắc các cô gặp nhỉ?”
Cố Tương cố nặn một nụ : “Gặp .”
Cô thật sự ngờ Thẩm Dịch chung với Phó Thịnh Niên. Nếu , cô chẳng kéo Giản Dao tới đây gì.
Nhìn thấy Giản Dao như hóa đá, vẫn cầm ly rượu trong tay, Cố Tương vội vàng cầm lấy, rót đầy , lên chuẩn ly cho Thẩm Dịch và Phó Thịnh Niên.
Thẩm Dịch giơ tay kéo cô một cái, kéo nguyên cô lòng, còn thuận thế ôm luôn eo cô:
“Đừng bận rộn nữa, cô nhân viên phục vụ, rót rượu việc của cô.”
Cố Tương bất ngờ ôm, mặt đỏ bừng như tôm luộc.
Cô vội vàng gỡ tay Thẩm Dịch , rút khỏi lòng Thẩm Dịch, ngoan ngoãn xuống bên cạnh Giản Dao.
Giản Dao cúi đầu, hề về phía Phó Thịnh Niên.
Dù tính toán kỹ càng, cô cũng thể ngờ Phó Thịnh Niên xuất hiện ở đây.
“Phó phu nhân, uống với một ly chứ?” Thẩm Dịch cầm ly rượu bước tới gần.
Anh đôi mắt đào hoa mê , khi thì cong cong, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ nửa miệng phong lưu ngả ngớn.
Không thể phủ nhận, thật sự trai, trách Cố Tương mê mẩn.
trong mắt Giản Dao, nhan sắc của Phó Thịnh Niên vẫn hơn một bậc.
Phó Thịnh Niên là kiểu khác: lông mày sắc nét, ánh mắt sâu thẳm như ẩn giấu cả trời , khí chất mạnh mẽ, cuốn hút c.h.ế.t .
“Phó phu nhân, đơ ?” Thẩm Dịch nhướng mày trêu, “Không vì ly là Phó Thịnh Niên mời, nên cô uống đấy chứ?”
Giản Dao lấy tinh thần, khẽ lắc đầu: “Sao thế.”
Cô cầm lấy ly rượu Cố Tương rót, cụng ly với Thẩm Dịch, uống một ngụm.
Vừa đặt ly xuống, Thẩm Dịch rót đầy :
“Thêm một ly nữa?”
Vì lịch sự, Giản Dao uống tiếp. Ai ngờ xong, Thẩm Dịch liền chỉ về máy chọn bài hát, giọng điệu gần như lệnh:
“Phó phu nhân hát một bài . Nghe cô hát lắm mà.”
Anh liếc cô một cái, nhạt:
“Hát bài ‘Cô giỏi cướp đàn ông lắm mà’ , , ?”
Sắc mặt Giản Dao trầm xuống, cô ngay ý châm chọc trong lời , từng chữ từng chữ đáp :
“Xin , bài đó.”
“Không hát thì uống tiếp .”
Thẩm Dịch thèm rót nữa, thẳng tay đặt luôn cả chai rượu mặt cô.
Cố Tương cũng nhận Thẩm Dịch cố ý khó Giản Dao, cau mày:
“Cô uống rượu giỏi , uống nhiều.”
“Thế cô uống ?”
“… còn tệ hơn.”
Giản Dao sang Phó Thịnh Niên một cái, đàn ông vẫn tựa sofa, nửa chìm trong bóng tối, tay kẹp điếu thuốc, một lời, hề can thiệp dù Thẩm Dịch đang trắng trợn trêu chọc cô.
Vì sự im lặng mặc nhiên cho phép của , Thẩm Dịch càng càng quá đáng:
“Đến đây để uống rượu thì là để tìm đàn ông ?”
Vừa , ôm lấy Cố Tương:
“Cố tiểu thư, hôm nay cô ngoan ngoãn ở với . Còn Phó phu nhân…” ánh mắt đảo một vòng “ sẽ gọi đến tiếp cô.”
Nói xong, rút điện thoại gọi.
Chưa tới vài phút, một đàn ông nồng nặc mùi rượu bước .
Hạt Dẻ Rang Đường
Hắn là Nhị thiếu nhà họ Triệu – Triệu Nhị thiếu, khách ruột của câu lạc bộ, gần như 28/30 ngày trong tháng đều lỳ ở đây.
Cũng là loại công tử con nhà giàu, quanh năm đàn đúm chẳng thiếu đàn bà.
Thẩm Dịch đưa tay chỉ Giản Dao đang yên lặng sofa:
“Cô bạn đây, qua đó tiếp cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-16.html.]
Triệu Nhị thiếu đảo mắt đánh giá Giản Dao từ đầu đến chân, đó kinh ngạc thốt lên:
“Đệt, chẳng là nữ minh tinh nổi tiếng ngoại tình ?”
Vừa liếc Phó Thịnh Niên, thấy sắc mặt âm trầm đến đáng sợ thì dám càn quá. Thẩm Dịch ở bên cạnh ngừng xúi giục, bảo nhất định “chăm sóc” Giản Dao cho , thế là liều gần.
Giản Dao nắm chặt tay, vai run lên vì giận.
Triệu Nhị xuống cạnh cô, đưa tay định ôm eo cô, nhưng cô mạnh mẽ gạt :
“Đừng chạm .”
Triệu Nhị tặc lưỡi khó chịu:
“Giả vờ cái gì? Loại đàn bà như cô gặp nhiều .”
“ đừng chạm .” Giản Dao bật dậy, trừng mắt giận dữ.
Phó Thịnh Niên lúc mới nhấc mắt lên, ánh rơi gương mặt trắng bệch vì tức giận của cô, ánh mắt tối dần.
Anh dập tắt điếu thuốc, dậy.
Giản Dao cứ tưởng sẽ mặt giúp .
, đàn ông lưng bước khỏi phòng.
Triệu Nhị thấy , lập tức lộ vẻ đắc ý:
“Phó Thịnh Niên mặc kệ cô , xem mấy tin đồn là thật đấy. Tối nay để chăm sóc cô thật , yên tâm, sẽ dịu dàng.”
Vừa , vươn tay về phía cô.
Ngay khoảnh khắc Giản Dao định vung tay đánh thì Phó Thịnh Niên trở , rằng chộp lấy chai rượu bàn, đập thẳng lên đầu Triệu Nhị.
“Choang!”
Chai rượu vỡ tan đầu Triệu Nhị. Hắn hét lên một tiếng, ôm đầu, chuẩn mở miệng chửi thì ngẩng lên thấy tay là Phó Thịnh Niên, liền nuốt lời , mặt cắt còn giọt máu.
“Cút.”
Phó Thịnh Niên lạnh giọng gằn từng chữ.
Triệu Nhị dám chần chừ, lăn bò ngoài.
Cảnh tượng khiến Thẩm Dịch ngơ ngác.
Anh vẫn luôn cho rằng Phó Thịnh Niên ghét cay ghét đắng Giản Dao, rằng Giản Dao năm xưa dùng thủ đoạn bỉ ổi ép Phó Thịnh Niên kết hôn, khiến Phó Thịnh Niên thể đến với Giản Thi.
Vì thế, mới tưởng Phó Thịnh Niên sẽ Giản Dao khó…
Ai ngờ đột ngột trở mặt như ?
Nhân lúc Thẩm Dịch còn đang c.h.ế.t sững, Cố Tương nhân cơ hội vùng khỏi tay , kéo tay Giản Dao chạy ngoài.
Vừa lớn tiếng mắng:
“Anh là tên đàn ông ghê tởm nhất mà từng gặp! Không thứ hai!”
Thẩm Dịch sững sờ: “ gì cơ?”
Mọi đều là lớn, tình cô nguyện, rõ ràng là cô nàng đầu gặp mê mẩn , còn chủ động đưa danh , miệng thì khen trai, mắt thì thả thính.
Anh mời cô đến câu lạc bộ, chẳng lẽ cô hiểu ngụ ý? Giờ mắng ghê tởm?
“Đồ đàn ông rẻ tiền!”
“……”
Cố Tương kéo Giản Dao hùng hổ rời khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn Thẩm Dịch và Phó Thịnh Niên.
“Cô mắng là đàn ông rẻ tiền!!” Thẩm Dịch tức đến nổ gan “ sống đến từng tuổi, ai dám mắng như thế!”
Phó Thịnh Niên liếc một cái:
“Cậu đúng là rẻ tiền thật.”
“Cái gì?! rẻ tiền á?!” Thẩm Dịch trợn tròn mắt.
“Sau đừng mấy chuyện vô vị như thế nữa.” Giọng Phó Thịnh Niên lạnh như băng.
“Vô vị? tất cả cũng vì thôi mà! Chẳng ghét Giản Dao ? Sao hả, cưới hai năm , giờ yêu cô chắc?”
Phó Thịnh Niên trầm mặc đáp.
Thẩm Dịch c.h.ế.t sững vài giây kinh hãi hét lên:
“Không chứ… Phó Thịnh Niên! Cậu thật sự yêu Giản Dao hả?!”
“Vãi chưởng! Nếu yêu thì sớm ! Hại cả một đống chuyện, kết quả là đắc tội với bảo bối nhà , còn mặt mũi nào gặp cô nữa đây?!”
Phó Thịnh Niên trừng mắt , ném một câu:
“Thần kinh.”
Nói xong lạnh lùng bỏ .