Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 20.
Cập nhật lúc: 2025-07-30 17:54:17
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở về Nhà họ Phó, lão phu nhân sớm ngóng đến mỏi mắt. Bà chống gậy bước nhanh đón, mong ngóng kết quả kiểm tra.
Phó Thịnh Niên mặt mày u ám, đưa tờ giấy xét nghiệm tay bà lặng lẽ thẳng phòng ăn.
Lão phu nhân xem xong, gương mặt tràn đầy thất vọng.
Giản Dao cúi đầu, trong lòng tràn ngập áy náy.
Cô dám để Phó Thịnh Niên và lão phu nhân rằng từng uống thuốc tránh thai.
“Không cả, cháu đừng cảm thấy áp lực.” Lão phu nhân vỗ nhẹ vai cô, giọng hiền hậu:
“Đừng bà là một bà lão, thể bà còn lắm, bà thể chờ mà.”
Giản Dao , trong lòng càng thêm cắn rứt.
Lão phu nhân đánh giá cô một lượt, lắc đầu:
“Thế , ốm quá, nhất định ăn nhiều hơn một chút. Chờ cháu bận rộn xong, về đây, bà sẽ tẩm bổ cho cháu thật .”
Giản Dao gật đầu, cố gắng nặn một nụ .
“Bây giờ thấy khá hơn ?”
“Dạ, cháu đỡ nhiều .”
“Vậy ăn chút gì .”
“Cháu ăn ạ, cháu lên phòng nghỉ một lát.”
Lão phu nhân thở dài, ép cô: “Vậy cháu .”
Cô vội vàng lên lầu, phòng, mở ngăn kéo tìm hộp thuốc tránh thai giấu từ .
Cô định vứt khi phát hiện, nào ngờ đúng lúc , Phó Thịnh Niên bước , thấy rõ ràng hộp thuốc trong tay cô.
Anh sải bước tới, giật lấy, kỹ, đúng là thuốc tránh thai.
Anh mở hộp kiểm tra, một vỉ thiếu hai viên.
Nghĩ đến hai từng mật, chính xác là hai .
Lông mày nhíu chặt, nghiến răng bóp nát cả hộp thuốc trong tay.
Giản Dao hoảng hốt, dám mắt , nhưng cô … lúc giận đến mức nào.
“Đã , với đến Thâm Uyên.” Anh cô chằm chằm, rít qua kẽ răng.
Giản Dao định từ chối thì tay nắm chặt, kéo mạnh ngoài.
Lực tay Phó Thịnh Niên lớn, như bóp nát xương cổ tay cô.
Cô nhíu mày vì đau, cố gắng vùng vẫy nhưng thoát.
Hai mươi phút , chiếc Rolls-Royce dừng câu lạc bộ Thâm Uyên.
Phó Thịnh Niên xuống xe , vứt chìa khóa cho nhân viên giữ xe, lạnh lùng liếc cô một cái, thấy cô cũng xuống theo, liền sải bước trong.
Giản Dao đầy bất an phía , linh cảm , cô dự cảm chuyện tối nay sẽ đơn giản.
Vừa bước phòng Tổng thống, bên trong đông , nam nữ đủ cả, phần lớn là trong giới giải trí nhưng mấy tiếng tăm.
Thẩm Dịch đang ghế sofa, ôm một cô gái xinh trong lòng, ai khác, chính là Hạ Sơ Vân, gây chuyện với Giản Dao tại buổi diễn thời trang lúc sáng.
Giản Dao kinh ngạc thôi, ngờ Thẩm Dịch và Hạ Sơ Vân quen , bộ dạng mật , vẻ quan hệ hề đơn giản.
Hạ Sơ Vân cũng giật khi thấy cô, biểu cảm gượng gạo, nhưng vẫn chủ động chào hỏi:
“Chuyện sáng nay là đúng, Phó phu nhân, cô rộng lượng đừng chấp nhặt với .”
Hạ Sơ Vân cúi lành, Giản Dao cũng tiện tiếp tục giương cao giọng, chỉ nhẹ:
“Chuyện cũ thì bỏ qua , nhắc gì.”
“Vì câu của cô, kính cô một ly.”
Hạ Sơ Vân rót rượu đưa sang.
Giản Dao miễn cưỡng nhận lấy, cắn răng uống cạn.
Cả ngày cô ăn gì, đang đau dày, giờ còn uống rượu lúc bụng rỗng, lập tức cảm thấy bụng như lửa đốt.
Phó Thịnh Niên xuống sofa, cô liền nhanh chóng sát bên cạnh.
Thẩm Dịch nâng ly bước tới, nở nụ gượng gạo:
“Phó phu nhân, hôm là sai, hiểu rõ tình huống nên thất lễ, xin phạt rượu tạ tội.”
Sau khi xong, Thẩm Dịch ngửa đầu uống cạn ly rượu để tỏ thành ý, đó liên tục uống thêm ba ly nữa.
“Hôm nay là sinh nhật , tổ chức một buổi tiệc nhỏ.”
Giản Dao “” một tiếng, khách sáo chúc sinh nhật vui vẻ.
Thẩm Dịch Phó Thịnh Niên, thấy vẫn đen mặt đổi, bất đắc dĩ :
“Anh em sinh nhật, cũng chỉ mong vui vẻ một chút, thể đừng mặt lạnh mãi thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-20.html.]
Phó Thịnh Niên liếc mắt : “Cút chơi của .”
“Được ~”
Thẩm Dịch lập tức m.ô.n.g chơi, câu đó của Phó Thịnh Niên, như “tháo xích”, ôm trái ôm , chơi tới bến.
Giản Dao lặng lẽ bên cạnh Phó Thịnh Niên, hề hứng thú với khí tiệc tùng náo nhiệt.
Cô thuộc về nơi , cảm giác là thừa thãi.
Cô đầu về phía Phó Thịnh Niên, rút điện thoại , màn hình sáng lên, cuộc gọi đến.
Người gọi là Giản Thi.
Giản Dao lập tức dời mắt .
Phó Thịnh Niên dậy, ngoài máy.
Hạ Sơ Vân tranh thủ chen sang, xuống cạnh Giản Dao, đưa tới một ly rượu.
Giản Dao từ chối: “ đau dày, uống .”
Hạ Sơ Vân nhẹ, tự tay rót cho cô một ly nước ấm: “Vậy uống nước nhé.”
“Cảm ơn.”
Sau đó, Hạ Sơ Vân như cố tình giải thích:
“ và Thẩm Dịch quen khá lâu , là bạn .”
Giản Dao đáp lời.
Cô chẳng hứng thú gì với quan hệ giữa Hạ Sơ Vân và Thẩm Dịch, điều cô bận tâm lúc là tại Giản Thi gọi điện cho Phó Thịnh Niên đêm khuya như thế?
Càng nghĩ càng rối tung đầu óc, cô cuối cùng nhịn nổi dậy ngoài.
Vừa đến hành lang, cô thấy Phó Thịnh Niên dựa tường, một tay đút túi quần, một tay cầm điện thoại, khóe môi mỉm dịu dàng, đang chuyện thoải mái.
Trong lòng Giản Dao nghẹn một cái, chỉ cần là cuộc gọi của Giản Thi, liền vui vẻ như ?
Cô cắn môi, trở phòng bao, xuống, cầm lấy ly rượu uống cạn.
Hạ Sơ Vân nghi hoặc liếc cô:
“Không cô đau dày ?”
“ vẫn .”
“Vậy thì cùng uống vài ly nhé?”
Giản Dao dây dưa với cô , dậy thì Phó Thịnh Niên , thấy cô như rời , gương mặt liền sa sầm xuống:
“Sao? Bạn sinh nhật, đến chút thể diện cô cũng nể mặt ?”
Giọng điệu rõ ràng là vẫn đang giận cô.
Giản Dao ngây mấy giây, cuối cùng xuống, cầm lấy ly rượu định uống.
kịp đưa lên miệng, ly Phó Thịnh Niên giật khỏi tay.
“Không thoải mái thì đừng uống rượu.”
“Không cần quản.”
“Nếu cứ quản thì ?”
Giản Dao hề , Phó Thịnh Niên cho cô uống ly rượu đó, là vì phòng thì thấy Hạ Sơ Vân bỏ gì đó ly.
Anh lặng lẽ đặt ly rượu lên bàn, đợi lúc Hạ Sơ Vân Thẩm Dịch kéo hát, đổi vị trí ly rượu đó với ly rượu của Hạ Sơ Vân.
Hạ Sơ Vân , hát xong liền nắm lấy ly rượu uống cạn.
Giản Dao thấy bộ hành động của Phó Thịnh Niên, ban đầu còn thắc mắc.
Cho đến khi thấy Hạ Sơ Vân mặt đỏ như lửa, ôm lấy Thẩm Dịch gọi “ ơi ”, còn sức nhào lòng …
Hạt Dẻ Rang Đường
Lúc cô mới bừng tỉnh, ly rượu đó vấn đề.
Chính là ly rượu mà Hạ Sơ Vân rót cho cô.
Nếu nhờ Phó Thịnh Niên ngăn , gặp chuyện là cô.
Cô , nhẹ giọng :
“Cảm ơn .”
Phó Thịnh Niên giả vờ như thấy, trả lời, chỉ cúi đầu tiếp tục nhắn tin.
Cô liếc trộm màn hình điện thoại , thấy đó là cuộc trò chuyện với Giản Thi.
Tin nhắn gửi là một sticker chúc ngủ ngon.