Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 21.

Cập nhật lúc: 2025-07-30 18:15:56
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khắp màn hình là tin nhắn trò chuyện, qua liên tục, chuyện rôm rả vô cùng.

Phó Thịnh Niên bao giờ buồn trả lời tin nhắn của cô, thế mà thể chuyện với Giản Thi hăng say như .

Vừa còn ngay mặt cô, chúc ngủ ngon bằng biểu cảm đáng yêu nữa chứ.

Ngực Giản Dao đau nhói một cái, cô thể ở thêm một giây phút nào nữa.

Cô xách túi, dậy rời .

Phó Thịnh Niên hề ngăn cản, cũng chẳng thèm giữ , để mặc cô khỏi phòng bao, một rời khỏi câu lạc bộ.

Thẩm Dịch Hạ Sơ Vân nhào lòng, trêu Phó Thịnh Niên:

“Hai đúng lắm nhé, cãi ?”

Phó Thịnh Niên gì, liếc mắt Hạ Sơ Vân, thấy cô mặt đỏ bừng bừng do thuốc phát tác, lạnh nhạt buông một câu:

“Không thấy bẩn ?”

Khóe môi Thẩm Dịch giật giật, ban đầu cũng thấy Hạ Sơ Vân gì đáng chê, nhưng Phó Thịnh Niên , tự dưng thấy bẩn thật.

Anh lập tức đẩy Hạ Sơ Vân , thuận tay giao cho Triệu Nhị.

Dù quen ăn chơi, bên thiếu phụ nữ, nhưng thật sự những Thẩm Dịch đưa lên giường nhiều, loại ai cũng chén.

Hạ Sơ Vân tuy xinh , nhưng quan hệ quá rối ren, loại phụ nữ đúng là sạch sẽ, dây .

Hạt Dẻ Rang Đường

“Hạ tiểu thư uống nhiều , phiền đưa cô về.”

Thẩm Dịch với Triệu Nhị thiếu.

Triệu Nhị thiếu mắt sáng rỡ gương mặt đỏ ửng xinh của Hạ Sơ Vân, hào hứng :

“Cứ yên tâm, đảm bảo sẽ đưa Hạ tiểu thư về… nguyên vẹn.”

Toàn Hạ Sơ Vân nóng bừng, chỉ cần đàn ông gần, cô lập tức như phát cuồng nhào lên.

Mặc dù vẫn còn chút lý trí, rõ Triệu Nhị thiếu , nhưng cơn khó chịu quá mạnh, cô thể khống chế bản , cô cần đàn ông cứu rỗi.

Giản Dao bước khỏi câu lạc bộ, mới nhớ nhờ xe Phó Thịnh Niên.

bên đường chờ taxi, cúi đầu thật thấp, sợ quen hoặc cánh phóng viên nhận .

Khu vực quá hẻo lánh, nhưng xe taxi thì chẳng cái nào.

Gió đêm thổi qua khiến tóc cô rối tung, áo mỏng manh chống nổi cái lạnh, cô khẽ rụt , càng lúc càng lạnh run.

Đang cố gắng chờ đợi, thấy taxi , thấy Hạ Sơ Vân một đàn ông dìu từ câu lạc bộ.

Hạ Sơ Vân hai tay quấn chặt lấy eo , còn hôn lên mặt .

Giản Dao nhận đàn ông đó là Triệu Nhị thiếu, theo phản xạ cô lập tức nép gốc cây bên đường.

“Hạ tiểu thư, cô đừng gấp ? Cô ở ? Về nhà cô nhà ?”

Triệu Nhị thiếu dìu cô , hỏi.

Hạ Sơ Vân mặt đỏ bừng, giọng lẩm bẩm:

“Về nhà .”

Triệu Nhị thiếu mừng như bắt vàng:

“Vậy cô ngoan ngoãn đây chờ , lấy xe.”

Hạ Sơ Vân gật đầu, tuy cam lòng nhưng vẫn buông Triệu Nhị thiếu .

Anh hí hửng chạy lấy xe, còn cô thì ở cổng câu lạc bộ đợi, nhưng khóe mắt liếc thấy trốn gốc cây.

Nghĩ là phóng viên bám đuôi, Hạ Sơ Vân phản ứng đầu tiên là né tránh, nhưng kỹ thì là Giản Dao.

Người rời .

Hạ Sơ Vân lạnh, loạng choạng bước về phía Giản Dao.

Giản Dao lập tức cảnh giác, quanh xung quanh, nơi nào để trốn cả.

“Giản tiểu thư… , giờ gọi là Phó phu nhân mới đúng.”

Hạ Sơ Vân cố kìm cơn nóng trong , khóe môi nhếch lên, nhưng trong lòng thì giận dữ đến mức cắn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-21.html.]

Rõ ràng cô bỏ thuốc ly rượu của Giản Dao, tại cuối cùng chính uống ?

nhớ hề cầm nhầm ly chỉ thể là ai đó đổi vị trí ly rượu.

Rất thể là Giản Dao phát hiện trò mèo đó, và trong lúc cô để ý, lặng lẽ tráo ly.

thật sự xem thường Giản Dao.

Cứ tưởng là dạng trắng trẻo ngây thơ, vô hại dễ bắt nạt, ai ngờ là hồ ly đội lốt thỏ, tâm cơ chẳng thua ai.

“Hôm nay coi như xui, nhưng chuyện tuyệt đối bỏ qua. Chúng cứ chờ mà xem.”

Hạ Sơ Vân thu nụ , nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng buông lời cảnh cáo.

Mặt Giản Dao trầm xuống, cô rõ hàm ý trong lời của Hạ Sơ Vân, liền lạnh lùng đáp từng chữ một:

“Hại hại , câu đó chẳng sai chút nào.”

“Cô” Hạ Sơ Vân tức đến nỗi giơ tay định tát cô, nhưng khổ nỗi lúc mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào.

Giản Dao dễ dàng bắt lấy tay cô , hề dùng nhiều lực, chỉ nhẹ đẩy một cái, Hạ Sơ Vân vững mà ngã xuống đất.

lúc đó, Triệu Nhị thiếu lái xe đến nơi, trông thấy cảnh đó liền tức giận xông tới, đỡ lấy Hạ Sơ Vân quát lớn với Giản Dao:

“Cô đánh đấy ?!”

“Là cô tự chuốc lấy.”

“Đừng tưởng cô là của Phó Thịnh Niên thì dám gì cô. Lần vì cô mà Phó Thịnh Niên đập chai rượu đầu , chuyện đó còn nhớ rõ lắm! Chuyện sớm muộn gì cũng sẽ tính với cô!”

Giản Dao nhạt:

“Vậy thì đợi.”

Hạ Sơ Vân nép lòng Triệu Nhị thiếu, vẻ mặt đáng thương rơi nước mắt:

“Triệu Nhị thiếu, cô Phó Thịnh Niên chống lưng, căn bản coi loại tiểu nhân như chúng gì. Anh đừng nên dây , kẻo Phó Thịnh Niên khó.”

Triệu Nhị thiếu kích động, giận dữ :

“Phó Thịnh Niên thì gì ghê gớm, ông đây chẳng sợ !”

Hắn trừng mắt Giản Dao, nghiến răng ken két:

“Cô là Phó phu nhân thì chứ? Ai mà cô từng dùng thủ đoạn đê tiện chia rẽ Phó Thịnh Niên với trong lòng , cướp lấy vị trí Phó phu nhân, khiến hận cô thấu xương?”

Ánh mắt Hạ Sơ Vân lóe lên vẻ bất ngờ, nhưng ngay đó liền nở nụ đắc ý:

“Triệu Nhị thiếu, xem, Phó Thịnh Niên từng chạm ?”

“Đụng cô á? Ghét còn kịp, chuyện đụng chạm!”

“Nếu Phó Thịnh Niên ghét cô đến thế, là… đưa luôn cô về cùng ?”

Triệu Nhị thiếu sửng sốt:

“Má ơi, ba cùng lúc ?”

“Không thích ?”

Hắn tưởng tượng cảnh tượng , lập tức khoái chí:

“Chưa thử bao giờ, cũng kích thích đấy!”

“Vậy còn đó gì? Ra tay !”

Lời xúi giục của Hạ Sơ Vân khiến Triệu Nhị thiếu mất lý trí, lao đến định túm lấy Giản Dao.

Sắc mặt Giản Dao điềm nhiên, yên tại chỗ nhúc nhích.

Bởi vì cô thấy Phó Thịnh Niên bước khỏi câu lạc bộ, mấy giây lưng Triệu Nhị thiếu và Hạ Sơ Vân, hết bộ cuộc đối thoại.

Hiện tại, sắc mặt Phó Thịnh Niên u ám đến đáng sợ, đôi mắt đỏ ngầu như sắp bốc cháy.

Ngay khoảnh khắc Triệu Nhị thiếu sắp chạm cô, Phó Thịnh Niên tay .

Anh túm lấy tóc Triệu Nhị thiếu, kéo mạnh đến mức đối phương hét thảm.

Sau đó đẩy phăng Hạ Sơ Vân đang bám lấy Triệu Nhị thiếu qua một bên, lôi cổ gần, thụi một cú đ.ấ.m mạnh mẽ mặt .

Cú đ.ấ.m đó khiến m.á.u mũi của Triệu Nhị thiếu phun trào.

Hạ Sơ Vân đẩy mạnh ngã quỳ rạp xuống đất, ngẩng đầu lên thấy gương mặt Phó Thịnh Niên lúc như thể ăn tươi nuốt sống, cô hoảng sợ đến mức c.h.ế.t lặng.

Loading...