Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 24.

Cập nhật lúc: 2025-07-31 08:10:20
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại là cô thành cho Phó Thịnh Niên và Giản Dao?

Chẳng lẽ Giản Dao nên nhường Phó Thịnh Niên cho cô ?

yêu Phó Thịnh Niên, tình yêu đó kém gì Giản Dao.

Từ nhỏ đến lớn, Giản Dao tất cả.

Còn cô thì ?

Cũng là con gái của Giản Minh Sơ, Giản Dao là thiên kim tiểu thư cao quý, còn cô , chỉ là con riêng do tiểu tam sinh .

Bao năm qua, những lời chửi rủa kiểu như “con hoang”, “kẻ danh phận” vẫn luôn văng vẳng bên tai, nhưng cô vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng.

Vì Giản Dao đối xử với cô , thật lòng thương yêu cô như em gái ruột, nên cô từng tranh giành bất cứ thứ gì với Giản Dao.

gì với Giản Dao, ngược , Giản Dao từng chuyện với cô .

Hạt Dẻ Rang Đường

Hai năm , Giản Dao lợi dụng cơ hội cứu cô để giành phận “Phó phu nhân”.

Lúc , cô giận. thể cô quá yếu, gần như sắp chết, chẳng gì.

So với cái danh “Phó phu nhân”, điều cô cần hơn là mạng sống.

, cô giả vờ , chấp nhận để Giản Dao hiến tủy cho , một sống .

luôn chờ đợi, đợi đến lúc hết thời hạn hai năm, Phó Thịnh Niên sẽ ly hôn với Giản Dao.

Ai ngờ, đúng lúc đó, bệnh của cô tái phát…

Nghĩ đến đây, ánh mắt cô dần trở nên ảm đạm, vô thức liếc ngoài cửa sổ, cái liếc suýt khiến cô giật tim ngoài!

Giản Dao đang ngoài cửa sổ, và Phó Thịnh Niên!

Dù Giản Dao đội mũ và khẩu trang, thì đôi mắt đó, cô vẫn nhận ngay lập tức.

Tim cô đập loạn xạ, sợ Phó Thịnh Niên cũng thấy, khi đầu theo ánh mắt của cô ngoài cửa sổ, cô lập tức giả vờ sặc, ho liên tục, ngắt lời .

Phó Thịnh Niên thu ánh , đưa cho cô một ly nước:

“Từ từ ăn, ai giành với em.”

Cô cầm ly nước uống một ngụm, tranh thủ liếc ngoài, bóng dáng Giản Dao biến mất.

Giản Dao rời khỏi nhà hàng hải sản, quấn chặt áo khoác, một lang thang vô hồn phố.

Không , cô cứ bước mãi, cho đến khi vô tình đến cửa tiệm váy cưới của Cố Tương.

Thấy nhân viên đang dọn dẹp, cô đẩy cửa bước :

“Cố Tương ở đây ?”

Cô tháo khẩu trang, nhân viên nhận , chỉ tay về phía văn phòng:

“Chị đang ở trong.”

Cô bước đến cửa văn phòng, Cố Tương dường như thấy tiếng, cửa mở, Cố Tương kéo thẳng cô phòng.

Cửa đóng , Cố Tương dẫn cô xuống ghế sô pha, vung tay một cái chỉ khắp căn phòng đầy hoa hồng, :

“Cậu đoán xem ai gửi đám hoa ?”

Cô lắc đầu, chẳng còn tâm trí mà đoán.

“Thẩm Dịch!”

Cô chỉ “ừ” một tiếng.

Cố Tương nóng nảy:

“Cậu xảy chuyện gì ?”

“Chắc là đang xin bằng cách gửi hoa chứ gì.”

Trước đó, Cố Tương từng kéo cô đến câu lạc bộ của Thẩm Dịch, đó hai cãi tan đàn xẻ nghé.

Sau đó trong tiệc sinh nhật, Thẩm Dịch mời hai cô và Phó Thịnh Niên đến dự, còn đích xin cô.

Cho nên giờ gửi hoa cho Cố Tương để cầu xin tha thứ, cô lấy lạ.

Cố Tương trừng mắt, dám tin:

“Sao đang xin tớ?”

Cô chỉ , đáp.

Cố Tương bỗng như nhớ điều gì, vội hỏi:

“Thẩm Dịch tha thứ cho , là thật ?”

“Ừ, xin .”

“Cái tên cặn bã , định giở trò gì đây?”

Đầu tiên thì cho một bạt tai, đó dúi một viên kẹo, tưởng Cố đại tiểu thư cô dễ dỗ dành thế chắc?

Gần đây, cứ đến tiệm là thấy hoa của Thẩm Dịch, văn phòng chật ních là hoa hồng, mùi thơm nồng đến mức ngột ngạt, ngất luôn cho .

Không mới khiến Thẩm Dịch dừng mấy trò trẻ con .

“Tớ đói .” Giản Dao .

Cố Tương liền dậy mặc áo khoác, kéo cô cửa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-24.html.]

“Về nhà tớ, tớ nấu cho ăn.”

Cô theo Cố Tương về nhà, đến chín giờ mới ăn một bữa cơm nóng hổi.

Món ăn ngon, cô cũng ăn kha khá.

Thấy cô ăn uống ngon miệng, Cố Tương cứ tưởng tâm trạng cô hơn, liền nhắc đến Phó Thịnh Niên:

“Sắp đến kỷ niệm ngày cưới của hai nhỉ, định tổ chức thế nào?”

gượng:

“Không tổ chức gì cả.”

Hai năm qua, cô và Phó Thịnh Niên từng ăn mừng bất kỳ ngày kỷ niệm nào.

Thậm chí cô còn nghi ngờ nhớ nổi ngày cưới của họ là ngày nào .

“Chẳng dạo hai thiết hơn ?”

“Chỉ là vẻ bề ngoài thôi.”

Giờ Phó Thịnh Niên vẫn đang ở nhà hàng hải sản cùng với Giản Thi, vẫn đang kiên nhẫn bóc từng con tôm cho cô ăn đấy.

Ăn xong, Giản Dao ở nhà Cố Tương đến hơn mười hai giờ đêm, còn uống chút rượu với cô .

Cô về nhà trong trạng thái ngà ngà men say.

Về đến nhà là mười hai rưỡi, cô loạng choạng lên lầu, ngang qua thư phòng thì phát hiện cửa đang mở, Phó Thịnh Niên ghế sô pha, tay cầm một quyển sách đang .

Nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu cô:

“Giờ cô cũng về ?”

Cô chẳng buồn đáp, thẳng phòng.

Vừa lên giường bao lâu, cửa phòng đẩy , bóng dáng cao lớn quen thuộc thẳng đến bên cạnh giường.

Cô lập tức kéo chăn trùm kín đầu:

“Em mệt , nghỉ ngơi.”

Phó Thịnh Niên chau mày, một tay lật tung chăn che đầu cô, ngửi thấy mùi rượu cô, sắc mặt lập tức tối sầm .

“Cô uống rượu?”

“Ừ.” Cô đáp lưng với .

“Anh ngoài , tiện thể đóng cửa giúp em luôn.”

“Khỏi ? Dạ dày đau nữa?”

“Em thế nào, cũng chẳng liên quan gì đến .”

“Giản Dao!” Giọng Phó Thịnh Niên trầm xuống, đầy tức giận.

“Anh giận ? Vậy thì ly hôn .” Giản Dao kéo chăn lên trùm đầu nữa.

Phó Thịnh Niên mạnh tay kéo xuống nữa.

Cô bực quá, bật dậy, giơ tay định tát một cái, nhưng kịp hạ tay thì cổ tay giữ chặt.

“Buông .”

Phó Thịnh Niên buông tay , trầm mặc vài giây :

“Chuyện cô theo dõi và Thi Thi, tính toán với cô.”

Giản Dao tim đập mạnh, phát hiện ?

Rõ ràng cô cẩn thận…

“Là Thi Thi cứ nằng nặc đòi ăn hải sản.”

Cô ngẩn .

Phó Thịnh Niên xong, thấy cô bình tĩnh thì gì thêm, xoay rời khỏi phòng.

Một lúc lâu cô mới hồn.

Trong đầu cứ văng vẳng câu :

“Là Thi Thi nằng nặc đòi ăn hải sản.”

Nghe như… đang giải thích với cô?

Anh thức ở thư phòng đến tận khuya, chẳng lẽ là đợi cô về?

Là do cô nghĩ nhiều?

Hay… Phó Thịnh Niên thật sự bắt đầu để ý đến cô ?

Giản Dao đờ giường, đầu óc rối bời.

Không ngủ lúc nào, tỉnh dậy thì trời gần trưa.

Cô bước phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, bộ đồ mặc nhà xuống lầu ăn cơm.

Hôm nay là cuối tuần, hiếm khi thấy Phó Thịnh Niên cũng ở nhà.

Anh ngay đối diện cô, mặc đồ ở nhà cùng kiểu với cô, áo len màu kem rộng rãi, quần dài đen, trông như hai mặc đồ đôi .

Lão phu nhân nheo mắt hai , mặt mày đầy ý .

Trước đây, dù là cuối tuần, Phó Thịnh Niên cũng luôn tìm cách tránh ăn chung bàn với Giản Dao.

Không hiểu hôm nay là cơn gió nào thổi tới, ngoài.

Loading...