Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 28.

Cập nhật lúc: 2025-07-31 18:53:04
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Thịnh Niên đưa tay sờ trán Giản Thi, nhiệt độ còn cao như tưởng tượng, chắc là hạ sốt .

Mạnh Mỹ Trúc đúng thật là chuyện bé xé to.

Chỉ một cú điện thoại, khiến lái xe từ Lâm Hải về gấp…

Đột nhiên nhớ đến Giản Dao, từ lúc bệnh viện, cô vẫn luôn , nhưng vì bước chậm nên kiên nhẫn chờ.

Tính theo thời gian, giờ cô hẳn cũng lên đến nơi.

Anh đầu cửa phòng bệnh.

La Tây đoán đang nghĩ gì, cong khóe môi, : “Giản Dao đang ở ngoài.”

“Chị tới ?” Giản Thi ngạc nhiên, tròn xoe mắt La Tây.

La Tây khẽ “ừ” một tiếng, mỉm : “Em , đây.”

“Cảm ơn La Tây tới thăm em.”

La Tây nở nụ rạng rỡ hơn, “Cô bé , miệng ngọt thật đấy.”

Giản Thi khúc khích, tiễn La Tây ngoài. Sau đó cô kéo nhẹ ống tay áo Phó Thịnh Niên, lo lắng : “Anh ngoài xem chị em đang , gọi chị đây.”

Phó Thịnh Niên đáp “ừ” một tiếng dậy ngoài.

bên ngoài thấy bóng dáng Giản Dao .

?

Lúc , Giản Dao xuống tầng một bằng thang máy. Vừa bước khỏi thang máy thì đụng trúng Mạnh Mỹ Trúc.

Trong tay Mạnh Mỹ Trúc là hộp cơm giữ nhiệt, chuẩn mang đến cho Giản Thi. Bị Giản Dao va bất ngờ, bà lùi mấy bước, hộp cơm suýt nữa rơi xuống đất.

giận dữ, định mắng đường, nhưng ngẩng đầu lên thấy là Giản Dao, bà khựng một giây lạnh:

“Cô tới đây gì?”

“Thăm Thi Thi.”

cô đừng đến gặp con bé nữa, cô xứng, hiểu ?”

Giản Dao cố nén cơn giận, định bước , nhưng Mạnh Mỹ Trúc đưa tay chặn mặt cô.

“Nếu tại cô giành đàn ông, hại Thi Thi thành thế , thì nó ngày nào cũng , mất ngủ cả đêm?”

Mạnh Mỹ Trúc nghiến răng trừng mắt cô, như thể hận thể xé xác cô ngay lập tức.

“Cô với cô, đều là đồ phụ nữ giật chồng của khác.”

Giản Dao tức đến chịu nổi, liền đẩy Mạnh Mỹ Trúc .

dùng nhiều lực, chỉ là một cái đẩy nhẹ, nhưng Mạnh Mỹ Trúc kêu “ai da” một tiếng ngã nhào xuống đất, mặt mày nhăn nhó vì đau.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Cô là đồ vong ân bội nghĩa, đối xử với cô như , mà cô tay đánh !”

Mạnh Mỹ Trúc chỉ cô hét lên, thu hút ít xem.

đánh bà, bà đừng bừa!”

nuôi cô hơn hai mươi năm, công lao thì cũng khổ lao, nhẫn tâm như !”

Mạnh Mỹ Trúc bỗng như hóa thành diễn viên kịch, gào.

Người xem mỗi lúc một nhiều, còn lấy điện thoại .

Giản Dao cúi gằm đầu, trong lòng bối rối đến cực điểm. Vì quá vội vã từ Lâm Hải về, cô hề ngụy trang che mặt, nếu , dễ đào bới, tung lên mạng.

Trong lúc cô nên gì, thì một bóng bỗng bước tới gần, lấy chiếc áo khoác đen phủ lên đầu cô, cánh tay rắn chắc kéo cô lòng, đưa cô rời khỏi đám đông, kéo trong thang máy.

Cửa thang máy khép , bắt đầu lên.

Giản Dao thở phào nhẹ nhõm, kéo áo khoác xuống khỏi đầu, thấy Phó Thịnh Niên đang cạnh, sắc mặt điềm tĩnh như chuyện gì, cô bất ngờ.

“Sao xuống đây?”

Rõ ràng nãy vẫn còn ở trong phòng bệnh với Giản Thi mà.

Người đàn ông cầm áo khoác của , cô, cau mày hỏi với giọng vui:

“Cô đánh ?”

Cô vội lắc đầu như cái trống bỏi: “Không , em đánh, là Mạnh Mỹ Trúc…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-28.html.]

Chưa đợi cô hết, Phó Thịnh Niên đưa chìa khóa xe cho cô:

“Cô về .”

Cửa thang máy mở , đàn ông sải bước rời , chỉ để cho cô một bóng lưng lạnh lùng vô cảm.

Thấy Phó Thịnh Niên phòng bệnh của Giản Thi, Giản Dao thất vọng đến tột cùng, lặng lẽ rời khỏi thang máy, lối cầu thang bộ.

Khi trở biệt thự nhà họ Phó, trời tối đen.

thẳng lên lầu về phòng, tắm rửa xong chui chăn định ngủ.

cô trằn trọc mãi ngủ , thỉnh thoảng liếc đồng hồ điện thoại. Đến tận hai giờ sáng, Phó Thịnh Niên vẫn về.

Chắc là định ở bệnh viện qua đêm trông chừng Giản Thi.

Nửa đêm về , cô mới miễn cưỡng ngủ một chút, nhưng sáng sớm điện thoại của Chu Hồng đánh thức.

Biết sức khỏe của cô hồi phục, Chu Hồng lập tức thúc giục cô sớm việc, mấy hợp đồng đại diện thương hiệu đợi cô xác nhận.

“Em thể bắt đầu việc từ hôm nay.”

Thay vì để chuyện giữa Phó Thịnh Niên và Giản Thi phiền lòng, cô thà dồn tâm trí công việc, bận rộn sẽ giúp cô còn nghĩ ngợi lung tung nữa.

Chu Hồng mừng như mở cờ trong bụng, lập tức sắp xếp lịch trình cho cô trong ngày, 9 giờ sáng cho tài xế và trợ lý Kiều Muội đến đón cô.

Buổi sáng hôm đó, cô chụp quảng cáo cho khoai tây chiên và socola, buổi chiều tham gia một chương trình talkshow, buổi tối Chu Hồng đưa cho cô mấy kịch bản phim. Cô dự định sẽ thức khuya hết, nếu vai diễn phù hợp thì bảo Chu Hồng đàm phán.

ngủ từ lúc nào, đến sáng hôm tỉnh dậy mới phát hiện tập kịch bản trong tay khép gọn gàng, đặt ngay ngắn tủ đầu giường.

Lúc đó giúp việc vẫn đến dọn dẹp, mà sự cho phép của cô, họ cũng sẽ tự tiện phòng.

Chẳng lẽ tối qua Phó Thịnh Niên đến?

Cô đang thắc mắc thì nhận tin nhắn WeChat mới, là lịch trình mà Chu Hồng gửi tới.

10 giờ sáng hôm nay, cô sẽ chụp ảnh tạo hình cho một game mà cô đại diện, buổi chiều sẽ tham gia quảng bá cho một bộ phim tiên hiệp sắp lên sóng. Bộ phim chỉ 35 tập, là dự án mà cô đóng cùng Đường Tiêu và Hạ Sơ Vân, cô từng yêu cầu Chu Hồng giúp đẩy lịch quảng bá .

bất kỳ liên quan nào đến Đường Tiêu, kể cả trong công việc cũng tránh mặt .

“Chiều nay hủy buổi quảng bá.” cô nhắn WeChat cho Chu Hồng.

Chu Hồng trả lời ngay: “Không , trong hợp đồng ghi rõ, diễn viên phối hợp tham gia tuyên truyền phim.”

“Em .”

“Nếu bên sản xuất kiện thì em vi phạm hợp đồng đấy.”

“Em quan tâm.”

Chu Hồng gửi tin nhắn thoại, giọng đầy bất lực:

“Tổ tông , tiền vi phạm hợp đồng nhỏ đấy! Chỉ vài buổi quảng bá thôi mà, nhịn tí là xong, em đừng cãi với tiền ?”

Giản Dao thiếu tiền.

Cô chỉ nhắn một câu: “Hủy giúp em.”

Chu Hồng gửi thêm mấy đoạn thoại nữa nhưng cô thèm .

10 giờ, Giản Dao đến phim trường. Trong lúc đang trang điểm tóc, Chu Hồng gọi điện tới, cô , nên Chu Hồng cứ gọi liên tục, cuối cùng cô chuyển máy sang chế độ im lặng đưa cho Kiều Muội.

Rồi, điện thoại của Kiều Muội cũng vang lên, hiển thị Chu Hồng gọi đến.

“Chị Dao, chị Hồng gọi sang máy em , em… nên ?”

Giản Dao Kiều Muội đang khổ sở bên qua gương, suy nghĩ một lúc :

“Nghe , bảo là chị đang chụp ảnh, lát nữa sẽ gọi .”

Kiều Muội thở phào, chạy ngoài phòng hóa trang để điện thoại.

Vừa chuyện với Chu Hồng xong, điện thoại của Giản Dao sáng màn hình, cuộc gọi đến từ Giản Thi.

Cô định đưa điện thoại cho Giản Dao thì Giản Dao từ phòng hóa trang bước , chuẩn chụp hình.

“Chị Dao, là Thi Thi gọi .” Kiều Muội giơ điện thoại lên cho cô xem.

Giản Dao “ồ” một tiếng, vẻ gì là điện thoại từ Giản Thi, bèn :

“Em giúp chị .”

 

Loading...