Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 30.

Cập nhật lúc: 2025-07-31 18:55:36
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[ là đồ vong ân bội nghĩa.]

[Tuy ruột, nhưng nuôi cô hơn hai mươi năm, công lao cũng khổ lao.]

[Mẹ kế thì cô quyền động tay động chân ?]

Hạt Dẻ Rang Đường

[Phu nhân hào môn mà hành xử kiểu ?]

[Làm kế mà cũng khổ quá mức đấy.]

Phần bình luận đều là chỉ trích Giản Dao, về phía Mạnh Mỹ Trúc.

Giản Dao vài dòng thì còn tâm trạng để xem tiếp, liền nhắn một tin cho Chu Hồng qua WeChat:

“Chuyện Weibo, chị xử lý giúp em.”

Sau khi tin nhắn gửi , cô chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, cất túi xách.

Phó Thịnh Niên qua kính chiếu hậu mấy liếc cô ở ghế .

Thấy cô điện thoại một lúc ngoài cửa sổ, trong xe tối, cô còn đội mũ, đeo khẩu trang, thấy rõ sắc mặt cô, nhưng linh cảm rằng chắc hẳn cô thấy lên hot search.

Hôm qua lúc ở bệnh viện, vì tìm Giản Dao, khi rời phòng bệnh của Giản Thi, xuống tầng. khi khỏi thang máy, Giản Dao đám đông vây quanh chỉ trỏ, còn Mạnh Mỹ Trúc thì đất loạn.

Anh rốt cuộc xảy chuyện gì.

Hai năm , nếu Giản Dao ép cưới cô, vốn nghĩ hiểu cô. chuyện đó, phát hiện chẳng hiểu cô chút nào.

Cô tâm tư sâu kín, mỗi ngày cô nghĩ gì trong đầu, đoán , cũng còn lòng để đoán.

“Cô đánh ?”

“Không , em đánh. Là Mạnh Mỹ Trúc…”

Cảnh tượng ở bệnh viện hiện lên trong đầu , sắc mặt trầm xuống, tâm trạng rối bời.

Hôm đó hình như cô còn định giải thích, là đủ kiên nhẫn hết, cắt lời cô.

“Anh Thịnh Niên, em cơm hộp đấy, chị ăn, em bảo chị mang về . Tối nay hai ăn cùng nhé.” Giản Thi đột nhiên cất lời, kéo khỏi dòng suy nghĩ.

Anh khẽ gật đầu, tập trung lái xe trở .

Đến rạp chiếu phim, dừng xe, mở cửa xuống, Giản Thi chạy ôm lấy cánh tay . Anh vô thức định gạt , nhưng cô ôm càng chặt hơn, còn tựa đầu lên vai , tươi :

“Anh Thịnh Niên, chị em là nổi tiếng, dễ nhận . Anh với em lấy vé, mua đồ ăn vặt luôn. Lúc phim bắt đầu thì chị , để tránh gây chú ý.”

Giản Dao vẫn trong xe lời cô , tâm trạng lập tức tồi tệ hơn nữa.

Cô mở cửa xe bước xuống.

Nhìn thấy Giản Thi dán sát Phó Thịnh Niên, cứ như bám chặt lấy , Giản Dao hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh:

“Vậy hai .”

Phó Thịnh Niên cau mày, gì, để mặc Giản Thi khoác tay rạp.

Giản Dao thấy n.g.ự.c nghẹn , đến đầu ngón tay cũng run vì giận.

Cô từng nghĩ đến việc trả Phó Thịnh Niên cho Giản Thi, từng ký đơn ly hôn, chuẩn kỹ càng cho việc rời khỏi .

vì lý do nào đó, cuộc hôn nhân đó vẫn kết thúc, hiện tại cô vẫn là vợ hợp pháp của Phó Thịnh Niên.

Vậy mà mặt cô, Giản Thi hề kiêng dè, những hành động dù cố ý vô tình đều khiến cô đau đớn vô cùng.

Cô tựa xe, chờ hơn mười phút, thì Giản Thi chạy , nhét tay cô một tấm vé xem phim.

“Phim sắp bắt đầu , em và Thịnh Niên , lúc phim mở màn chị hãy nhé.”

Nói xong, cô vội vàng trở rạp.

Giản Dao cúi đầu tấm vé trong tay, chỉ còn đến năm phút là phim bắt đầu, lẽ giờ cũng đang bắt đầu soát vé .

Cô cố gắng kiềm chế, chờ thêm lát nữa, kéo thấp vành mũ, cúi đầu rạp, đưa vé và trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-30.html.]

Lúc phim bắt đầu chiếu. Cô mò trong bóng tối đến đúng chỗ của thì phát hiện Giản Thi chiếm mất ghế giữa, cô tách hẳn khỏi Phó Thịnh Niên.

Cô lặng lẽ xuống, Giản Thi đưa cho cô một cốc nước ngọt lớn.

Nước đá, lạnh buốt.

Giản Dao thói quen uống nước lạnh mùa đông, dù là mùa hè thì cô cũng ít khi uống đồ đá vì dày yếu, điều Giản Thi rõ hơn ai hết.

“Chị ơi, ăn bắp rang ?” Giản Thi cầm thùng bắp rang tay, khẽ hỏi cô.

Giản Dao lắc đầu. Nhân lúc Giản Thi đang lên màn hình lớn, cô đưa tay sờ ly nước của Giản Thi, phát hiện là nhiệt độ thường.

ngó sang ly nước của Phó Thịnh Niên, là cà phê mang , nắp mở, còn đang bốc khói.

Rõ ràng, chỉ ly của cô là đồ uống đá.

Giản Dao động ly nước lạnh ngắt đó nữa, cố gắng tập trung xem phim, nhưng bên cạnh cô cứ ngừng gây xao nhãng, khi thì tựa đầu vai Phó Thịnh Niên, khi thì lén nắm tay .

Từ đầu đến cuối bộ phim, cô nội dung là gì, bởi vì mắt luôn dõi theo Phó Thịnh Niên và Giản Thi.

Phó Thịnh Niên giữ sắc mặt thản nhiên, suốt phim chỉ chăm chú màn ảnh lớn, mỗi khi Giản Thi lén nắm tay , đều tự nhiên rút tay về, đan hai tay đặt lên đầu gối, rõ là vô tình cố ý tránh né sự tiếp xúc.

Khi phim kết thúc và bắt đầu chiếu phần hậu trường, Giản Dao dậy, rời khỏi phòng chiếu khi đèn bật lên.

Cô xuống bãi đỗ xe , chằm chằm ghế phụ một lúc. Cô cúi đầu tựa cửa xe, nghĩ: Cô ở đây thì Giản Thi sẽ thể giành chỗ cạnh nữa.

Sự thật chứng minh, Giản Thi vẫn thể giành, chỉ là dùng một cách khác.

“Chị ơi, em ăn no quá, sợ say xe, chị thể nhường chỗ ghế cho em ?”

Nhìn vẻ mặt vô tội đáng yêu của Giản Thi, Giản Dao ngẩn .

Khi cô còn kịp phản ứng, Giản Thi kéo tay cô sang một bên, nhanh chóng mở cửa ghế phụ trong.

Về việc , Phó Thịnh Niên gì cả, chỉ điềm nhiên ghế lái, còn nhắc Giản Thi thắt dây an .

Giản Dao lạnh trong lòng, hối hận vì đồng ý xem phim cùng.

Rõ ràng cô mới là vợ hợp pháp của Phó Thịnh Niên, nhưng tại cảm thấy mới là dư thừa?

im lặng ở ghế , lên tiếng.

Phó Thịnh Niên lái xe đưa Giản Thi về . Đến nhà, Giản Thi tỏ nỡ:

“Anh Thịnh Niên, còn sớm mà, nhà uống ly hãy nhé?”

“Không cần.” Phó Thịnh Niên từ chối dứt khoát.

Hôm nay, Giản Dao quá khó xử, nếu còn nhà uống , chỉ càng khiến cô thêm đau lòng.

“Thật sự ?” Giản Thi thất vọng, “Em còn nhiều điều với nữa.”

“Để .”

Giản Thi “ồ” một tiếng, sang Giản Dao đang ở ghế , cong môi mỉm :

“Chị ơi, em về đây nha.”

Giản Dao cúi đầu thật sâu, đáp .

“Chị ngủ ?”

“Về .” Phó Thịnh Niên lạnh nhạt cắt lời cô.

Giản Thi gật đầu, “Anh Thịnh Niên, tạm biệt.”

Phó Thịnh Niên đáp một tiếng “Tạm biệt”, Giản Thi lúc đó mới hài lòng bước xuống xe.

Giản Dao cắn chặt môi, đến khi chảy m.á.u mà cũng .

Cô nhớ tất cả những gì xảy trong ngày hôm nay, cô nghĩ việc Giản Thi rủ xem phim, mặt cô thiết với Phó Thịnh Niên, hết đụng chạm… tất cả đều là cố ý.

Giản Thi đang cô mất mặt, rõ sự thật, tự điều mà rút lui khỏi Phó Thịnh Niên.

 

Loading...