Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 31.

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:32:39
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

từng cho họ cơ hội.

Là Giản Thi trân trọng cơ hội đó, còn mở miệng tác thành cho cô và Phó Thịnh Niên, bảo họ hãy sống bên .

Dù những lời đó trực tiếp với cô, mà là với Phó Thịnh Niên, nhưng Phó Thịnh Niên dối.

Lúc đó, Giản Thi hẳn là thật sự nghĩ đến chuyện buông tay.

Nếu từ bỏ, tác thành, thì tại bây giờ còn quấy rầy họ?

Trong lòng cô vẫn còn mong mỏi, vẫn hy vọng thể tiếp tục cùng Phó Thịnh Niên…

Tất cả chỉ là mơ tưởng viển vông.

“Lên ghế .” Phó Thịnh Niên đột nhiên cất tiếng.

Cô ngẩng đầu lên.

Qua gương chiếu hậu, Phó Thịnh Niên thấy đôi mắt đỏ hoe của cô, trong lòng khẽ chấn động, giọng cũng dịu xuống mấy phần:

“Lên .”

Giản Dao đầu ngoài cửa xe, giọng lạnh nhạt:

“Ngồi cũng cả. Chở em về , em mệt .”

Phó Thịnh Niên im lặng, lẳng lặng lái xe.

Về đến nhà họ Phó, xe dừng trong sân, Giản Dao liền xách hộp cơm màu đỏ xuống xe, trong nhà. Vừa lúc gặp quản gia Quyền và một giúp việc đang qua, cô đưa hộp cơm cho họ:

“Giúp vứt nó .”

Quản gia Quyền kinh ngạc nhận lấy hộp, mở , bên trong là vài món cơm nhà đơn giản, vẫn còn ấm.

“Thiếu phu nhân…”

Giản Dao đầu , trực tiếp lên lầu.

Người giúp việc ngửi thấy mùi thơm, thấy tiếc nên bốc một miếng cà tím cho miệng, thì thào: “Ngon quá, bỏ thì phí.”

“Vậy ăn .” Quản gia Quyền đưa hộp cho cô giúp việc.

Cô giúp việc vui mừng: “Cảm ơn quản gia.”

Phó Thịnh Niên , đúng lúc thấy cô giúp việc đang ăn hộp cơm đỏ, còn loáng thoáng thấy câu:

“Cà tím xào thịt vẻ cho thêm thứ gì đặc biệt, giống vị thịt cua lắm.”

Anh sững , liếc giúp việc.

hoảng hốt, vội giải thích: “Thiếu gia, là… là do thiếu phu nhân đưa đó ạ.”

“Vừa trong đó gì?” giọng trầm xuống.

thấy mùi giống thịt cua biển…”

Giản Dao dị ứng hải sản nặng, chuyện cả nhà họ Phó lẫn nhà họ Giản đều rõ.

cơm hộp dành cho cô cua?

Anh bước lên, kỹ món ăn trong hộp, thịt cua băm nhỏ, trộn trong món cà tím xào thịt bằm, nếu để ý thật kỹ thì khó phát hiện .

Người giúp việc thấy mặt mày nghiêm túc, sợ trách phạt, liền dè dặt :

“Thiếu phu nhân bỏ , thấy tiếc nên mới…”

Phó Thịnh Niên chỉ “ừ” một tiếng: “Không , cứ ăn .”

Người giúp việc thở phào nhẹ nhõm, theo bóng lưng lên lầu.

Phó Thịnh Niên thư phòng, xuống sofa, nới lỏng cà vạt, trong đầu vang vọng câu của Giản Thi lúc xe:

“Anh Thịnh Niên, em cơm hộp đấy, chị ăn, em bảo chị mang về, hai ăn tối cùng nhé.”

Là Mạnh Mỹ Trúc .

Biết rõ Giản Dao dị ứng hải sản, cho cua biển?

Còn cố tình băm nhuyễn thịt cua, trộn cà tím xào thịt, chẳng vì sợ phát hiện ?

Chín phần mười là cua biển.

Anh lấy điện thoại , gọi cho Giản Thi. Chuông mới reo một tiếng bắt máy, giọng bên ngọt ngào, chút kích động:

“Anh Thịnh Niên, nhớ em nhanh ?”

“…”

“Hehe, em đùa thôi.”

“Cơm em cho Giản Dao, trong đó cua biển. Em chuyện đó ?”

Bên điện thoại lập tức ngẩn :

“Cái gì cơ?”

Phản ứng của cô , vẻ như thật sự .

Phó Thịnh Niên thêm gì, cúp máy.

Nghe tiếng “tút tút tút” bận máy vang lên, tim Giản Thi như nhảy khỏi lồng ngực.

sững vài giây, lao khỏi phòng, xuống tầng một tìm thấy Mạnh Mỹ Trúc đang cắm hoa, liền tức giận chất vấn:

“Mẹ, bỏ cua biển hộp cơm của chị ?!”

Mạnh Mỹ Trúc hờ hững ngẩng mắt một cái, nhạt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-31.html.]

“Con tiện nhân đó ăn ?”

“Con , nhưng Thịnh Niên gọi điện đến hỏi con bên trong hộp cơm cua biển .”

“Thế con trả lời ?”

“Con còn kịp gì thì cúp máy ! Lỡ tưởng là con cố ý hại chị thì ?!”

“Gọi giải thích với , cứ sơ suất, cẩn thận.”

mà…”

Hạt Dẻ Rang Đường

Giản Thi giải thích thế nào. Cô cũng hiểu tại .

Đây giúp cô , mà là đang hại cô .

Nếu Phó Thịnh Niên hiểu lầm, thì cô bao nhiêu lời cũng gỡ nổi.

“Sao thế?!”

với ánh mắt thể tin nổi.

“Vì con.” Mạnh Mỹ Trúc mặt đổi sắc, nhàn nhã chỉnh sửa cành hoa tay.

“Lỡ Thịnh Niên hiểu lầm con thì ?!”

“Cậu sẽ . Có khi còn cảm thấy con đúng. Con quên ? Cậu hận Giản Dao mà. Con tiện nhân đó mà ly hôn với một ngày, thì đây một ngày cũng yên. Mẹ chỉ cho nó một bài học thôi, đừng lo, dị ứng c.h.ế.t .”

“Dị ứng nặng thì thể c.h.ế.t đấy!”

Giản Thi bắt đầu hoảng, sợ Giản Dao xảy chuyện, sợ Phó Thịnh Niên nghĩ là cô cố ý, lập tức gọi của Giản Dao. điện thoại kết nối ai máy.

vội vàng bảo tài xế chuẩn xe, định đến nhà họ Phó.

Mạnh Mỹ Trúc cản nhưng kịp. Khi bà đuổi tới cửa thì Giản Thi lên xe rời .

Giản Dao tắm xong, đang uể oải sấy tóc thì cửa phòng bất ngờ đẩy .

Cô nhíu mày:

“Không gõ cửa ?”

Vừa dứt lời, lao nhanh về phía cô, vẻ mặt lo lắng tột độ.

“Chị! Chị chứ?!”

Giản Thi mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, dáng vẻ đáng thương vô cùng.

ngẩn , kinh ngạc hỏi:

“Sao em tới đây?”

“Hộp cơm… chị ăn ?”

Giản Dao lắc đầu.

Giản Thi phịch xuống đất, thở phào nhẹ nhõm.

Cô vội đỡ em dậy:

“Hộp cơm ?”

“Mẹ em… bỏ thịt cua biển đó, chị ăn thì may .”

Giản Dao tim đập thình thịch:

“Cua biển?”

“Là em sơ ý, cố ý …”

Giản Thi sức bênh vực .

Mạnh Mỹ Trúc cố ý , Giản Dao tự rõ.

Người phụ nữ đó hận thể khiến cô xảy chuyện.

Việc Giản Thi lo lắng cho cô, thật sự khiến cô bất ngờ.

Nhìn đôi mắt đỏ hoe của em gái, trong lòng cô bỗng nhẹ nhõm một chút.

Mạnh Mỹ Trúc luôn hại cô, nhưng ít nhất Giản Thi độc ác như bà .

Đứa em gái , cô uổng công thương yêu.

“Chị , em yên tâm.”

Giản Thi gật đầu, lau nước mắt, hỏi:

“Anh Thịnh Niên ?”

“Chắc là trong phòng.”

“Em tìm .”

vội vã rời khỏi phòng Giản Dao, gõ cửa phòng Phó Thịnh Niên, mãi thấy ai trả lời. Cô định xuống lầu thì cửa thư phòng bật mở.

Phó Thịnh Niên bước , ánh mắt lạnh nhạt .

“Anh Thịnh Niên…”

vội vàng bước lên, giải thích gấp gáp:

“Em trong hộp cơm cua biển, em hỏi , là em sơ suất. Mẹ cơm hải sản cho em, chắc lúc để ý, nên mới để một ít thịt cua hộp của chị. Thật sự cố ý !”

Giọng cô nghẹn như sắp , rõ ràng sợ Phó Thịnh Niên hiểu lầm cô .

Loading...