Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 32.

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:32:59
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giản Dao cửa phòng, thấy tiếng trò chuyện từ hành lang, cô nghiêng đầu về phía thư phòng.

Phó Thịnh Niên và Giản Thi đang đối diện , tay của đàn ông vẫn đang nắm lấy tay nắm cửa. Khuôn mặt biểu cảm, dù Giản Thi sắp đến nơi, vẫn dửng dưng như cũ. Từ gương mặt lạnh lùng cứng nhắc , thể đoán đang nghĩ gì.

“Anh Thịnh Niên, ?” Giản Thi rốt cuộc cũng bật .

“Anh tin em ?”

“Em thực sự chuyện đó. Nếu , em nhất định sẽ đưa hộp cơm đó cho chị.”

“Anh tin em…”

Giản Thi lau nước mắt, hoa lê đái vũ.

Phó Thịnh Niên im lặng một lát, rút một chiếc khăn tay đưa cho cô :

“Anh .”

Giản Thi đón lấy khăn tay, vẫn yên tâm, liền hỏi:

“Vậy là… tin em ?”

“Ừ.”

nhẹ nhõm thở phào, gương mặt còn ráo nước mắt lập tức nở nụ , ngọt ngào :

“Anh tin là , em sợ hiểu lầm em lắm. Em bao giờ chuyện hại chị . Dù … hai năm , chị vì gả cho mà…”

ngập ngừng, câu tiếp, nhưng ai cũng hiểu cô đang ám chỉ điều gì.

Giản Dao đến đó, lòng rối bời.

Tuy Giản Thi hết, nhưng Phó Thịnh Niên chắc chắn hiểu cô gì.

“Chị .” Giản Thi mỉm nhào lòng Phó Thịnh Niên.

Người đàn ông nhíu mày, chỉ một giây liền gạt tay cô , lạnh lùng :

“Anh còn việc , em về .”

Giản Thi ngoan ngoãn gật đầu:

“Ngày mai em đến công ty tìm , mang Cơm trưa tình yêu cho nhé~”

Phó Thịnh Niên đáp, chỉ theo bóng dáng Giản Thi vui vẻ xuống lầu. Sau đó đầu về phía phòng của Giản Dao.

Giản Dao vội vàng lùi , nhẹ nhàng đóng cửa.

Cơm trưa tình yêu?

Mang Cơm trưa tình yêu cho chồng của chị gái ?

Giản Dao lạnh, thật đúng là… coi cô như tồn tại, tự tung tự tác đây mà?

Cứ tiếp tục kẹp giữa hai họ, xem là đồ thừa, chẳng bằng buông tay cho .

Mang theo tức giận, cô mở cửa bước ngoài, bất ngờ phát hiện Phó Thịnh Niên vẫn thư phòng, về phía cô.

Cô khựng vài giây, lấy hết dũng khí bước đến mặt .

“Anh thời gian ? Em chuyện.”

Phó Thịnh Niên chỉ lạnh nhạt buông một câu “Không rảnh”, đó lưng đóng sầm cửa phòng.

Giản Dao sững sờ đó, càng nghĩ càng tức.

Phó Thịnh Niên thời gian ăn uống xem phim với Giản Thi, nhưng nổi vài phút để chuyện với cô?

Cô chỉ mấy câu thôi mà.

Cho cô vài phút thôi cũng khó đến ?

Cô đưa tay gõ cửa. Không tiếng trả lời.

Cô dứt khoát đẩy cửa bước .

Phó Thịnh Niên đang cạnh cửa sổ hút thuốc, lông mày nhíu chặt, gương mặt tối tăm khó coi.

Thái độ dành cho cô, mãi mãi cũng chỉ là sự lạnh lẽo và u ám như .

“Phó Thịnh Niên, chúng ly hôn .” cô thẳng vấn đề.

Tất cả những chuyện xảy hôm nay, cô thể chịu đựng thêm nữa.

tiếp tục cái danh “vợ của Phó Thịnh Niên”, cô chịu đủ .

Hạt Dẻ Rang Đường

“Lúc Giản Thi thành cho chúng . Trong mắt em, nó hối hận . Nếu , nó sẽ quấn lấy như .”

Phó Thịnh Niên bước đến ghế sofa xuống, dập điếu thuốc trong gạt tàn, dựa , mắt nhắm nghiền, trong đầu vẫn vang vọng câu : “Chúng ly hôn .”

Anh cảm thấy khó chịu vô cùng.

Ly hôn ly hôn, khi nào ly hôn, đều là do quyết định.

“Em mệt .” Anh lạnh lùng .

Giản Dao giả vờ như thấy, từng chữ từng câu :

“Anh còn định kéo dài tới khi nào? Em đồng ý ly hôn. Nếu thấy phiền khi chuẩn đơn ly hôn, để em lo cũng .”

“Chuyện ly hôn, để .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-32.html.]

“Tại ? Anh cho em một lý do .”

Phó Thịnh Niên mở mắt , nhẫn nhịn :

“Anh cần giải thích bất cứ quyết định nào với em.”

Giản Dao sững sờ, nghẹn họng nên lời.

với ánh mắt đầy nghi hoặc, đàn ông mắt giống với kẻ từng chuẩn sẵn giấy ly hôn, ném thẳng mặt cô ngay khi cô về nước.

Tại giờ đổi ý?

Chẳng lẽ chỉ vì một câu chúc phúc của Giản Thi?

Cô chẳng chút gì là chúc phúc trong những hành động của Giản Thi cả.

Những gì Giản Thi hôm nay, rõ ràng là để khiêu khích, để cô thấy rõ rằng Phó Thịnh Niên chẳng hề quan tâm đến cảm xúc của cô.

Cô hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh.

Nhìn gương mặt u ám của Phó Thịnh Niên, cô cố gắng bằng giọng điềm tĩnh:

“Tiếp tục dây dưa như , tổn thương chỉ là hai , mà là ba .”

“Anh , chuyện ly hôn để . Đừng bắt lặp một câu hai .” Phó Thịnh Niên lạnh giọng.

Cô cảm thấy nếu tiếp tục nữa, sẽ thực sự nổi giận.

Cô nhẫn nhịn, gật đầu:

“Được, để . từ nay về , nếu và Giản Thi hẹn hò, thì đừng kéo em theo nữa. Hai gì, em .”

đang giận mà , nhưng Giản Dao hối hận.

tiếp tục hèn mọn như nữa.

Hai năm , cô phạm sai lầm, và cô trả giá cho điều đó.

Giờ cô chỉ dứt khoát, chấm dứt thứ càng sớm càng .

“Còn nữa, khi em còn ở trong nhà, đừng để Giản Thi đến đây lấy đồ giúp .” Cô ném một câu giận dữ đóng sầm cửa rời .

Phó Thịnh Niên cau mày, im lặng, suy nghĩ về lời cuối cùng của cô.

Anh từng bảo Giản Thi đến nhà lấy bất cứ thứ gì cho .

Nhớ những chuyện xảy vài ngày qua, chợt nhận điều gì đó hiểu lầm.

Hôm Giản Thi đòi ăn hải sản, đúng là sai về nhà lấy quần áo, nhưng sai là tài xế Lão Lý.

Khi chuyện với Lão Lý, Giản Thi ngay bên cạnh.

Sau khi Lão Lý rời , Giản Thi bảo nhà vệ sinh, bặt tăm luôn.

Xem , là Giản Thi lén theo Lão Lý về nhà lấy đồ giúp .

Ngẫm , đúng là hôm đó Giản Thi từng nhắc đến chuyện “lấy quần áo”, nhưng vì Giản Dao theo dõi họ, cả buổi tối mất tập trung, chẳng chú ý đến lời cô .

Giản Dao về phòng, tức giận chui chăn trùm đầu ngủ.

Không lâu , giúp việc gõ cửa thông báo:

“Thiếu phu nhân, cơm tối xong ạ.”

ăn.”

Gần mười một giờ đêm, cô vẫn ngủ , bụng đói meo, sôi lên sùng sục.

Cô lăn qua lăn giường, đói đến mức chịu nổi, bèn mặc áo khoác, rón rén xuống bếp tìm đồ ăn.

Người giúp việc chừa phần cơm cho cô, trong tủ lạnh là đồ sống.

Muốn ăn thì tự nấu hoặc gọi đồ về.

giờ muộn, đặt đồ ăn đợi cả tiếng, mà cũng nghỉ hết.

Chỉ còn cách tự tay bếp.

Cô nấu ăn tệ, chẳng mong gì ăn ngon, chỉ là lót chút gì đó.

Khi cô đang tủ lạnh chọn nguyên liệu, phía vang lên giọng của Phó Thịnh Niên:

“Đói ?”

Cô “rầm” một tiếng đóng sập cửa tủ lạnh:

“Không đói.”

“Muốn ăn gì, cho em.”

“Không cần. Nếu em ăn, em sẽ tự nấu.”

Phó Thịnh Niên tựa cửa, khoanh tay, khóe môi nhếch nhẹ:

“Thế ?”

“…”

“Vậy thì nấu .”

“…”

Loading...