Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 33.
Cập nhật lúc: 2025-08-01 11:51:31
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Làm thì !”
Giản Dao mở tủ lạnh nữa, tiện tay lấy một quả cà chua, lấy thêm hai quả trứng, dự định nấu một bát mì trứng cà chua.
Phó Thịnh Niên dựa khung cửa, như đang xem trò vui, ánh mắt luôn dõi theo cô.
Áp lực đè nặng trong cô.
Thật , cô cũng giống như Giản Thi, từ nhỏ đến lớn từng nấu ăn.
Nhìn cô lóng ngóng thế nào, Phó Thịnh Niên rốt cuộc nhịn nổi nữa, bước đến giật lấy con d.a.o trong tay cô, cắt cà chua rửa sạch thành từng khối nhỏ, đánh trứng, bật bếp, xào cà chua, thêm nước và gia vị…
Giản Dao ngẩn một bên, đầu óc chút mơ hồ.
Trong ấn tượng của cô, Phó Thịnh Niên gì cũng dễ dàng.
Hồi học, học giỏi, nào thi cũng nhất.
Ra trường tiếp quản tập đoàn Phó thị, chỉ trong một năm, đưa Phó thị lên sàn chứng khoán, lọt top 100 doanh nghiệp hàng đầu thế giới.
Với , hình như việc gì là khó cả.
Lúc nào cũng điềm đạm, trình tự.
Trong lúc cô đang mải suy nghĩ, một bát mì trứng cà chua nóng hổi đặt lên bàn ăn.
Phó Thịnh Niên bưng mì đến bàn, Giản Dao cũng theo xuống, kéo ghế , cầm đũa ăn thử một miếng, mùi vị ngon, giống như hương vị món cô từng nấu thuở nhỏ.
Cô ăn ngon lành, ngay cả nước dùng cũng uống sạch chừa một giọt.
“No ?” Phó Thịnh Niên cô, ánh mắt còn lạnh lùng như khi, mà dịu dàng hơn vài phần.
Cô gật đầu:
“Cảm ơn , ngon.”
“Trưa mai rảnh ? Ăn cơm với nhé?”
Giản Dao ngẩn , nếu cô nhớ lầm, thì lúc Giản Thi rời rằng ngày mai sẽ đem cơm hộp tình yêu đến cho Phó Thịnh Niên.
Anh… quên ?
Cô định nhắc, nhưng Phó Thịnh Niên cho cô cơ hội mở miệng, bá đạo tuyên bố:
“Không gì thì coi như em đồng ý.”
“Ngày mai—”
“Ngủ ngon.”
Giản Dao trừng lớn mắt, dám tin theo bóng rời .
Người đàn ông đó bước khỏi phòng ăn, lên thẳng lầu.
Cô sững sờ yên tại chỗ lâu mới hồi thần .
Vừa … ngủ ngon với cô?
Đã hai năm kể từ khi cô gả nhà họ Phó, trở thành Phó phu nhân, Phó Thịnh Niên từng câu ngủ ngon với cô.
Anh từng đưa cô đến vùng biển nghỉ cuối tuần, từng đích xuống bếp nấu ăn cho cô, lúc cô ốm thức trắng đêm chăm sóc…
Những điều , cô thậm chí dám mơ đến.
Phó Thịnh Niên về đến phòng, nhắn một tin cho Giản Thi qua WeChat:
“Ngày mai đừng đem cơm hộp tới, bận.”
Gửi xong, đặt điện thoại xuống, phòng tắm tắm rửa.
Vừa khỏi phòng tắm, tiếng bước chân nhẹ nhẹ ngoài hành lang.
Anh mở cửa , thấy Giản Dao vẫn ngủ, khoác một chiếc áo khoác tối màu, xoa bụng.
“Em đang gì ?”
Nghe tiếng , Giản Dao gượng:
“Em ăn nhiều quá… khó tiêu.”
Một bát mì lớn, còn uống cả nước dùng sạch sẽ, đây là việc cô thường .
Khi việc, vì để giữ hình ảnh khi lên sóng, cô từng ăn quá no, nhiều nhất cũng chỉ ăn lưng lửng.
Vì sợ tăng cân, giờ cô cũng thể ngủ ngay .
“Em phiền nghỉ ngơi ?” Giản Dao lo lắng.
“Vậy em vườn dạo một chút, cũng khuya , nghỉ sớm nhé.”
Cô đợi phản ứng, nhẹ chân chạy xuống lầu, thẳng vườn nhỏ của Lão phu nhân.
Phó Thịnh Niên trở phòng, xuống giường, ánh mắt u ám chằm chằm ô cửa sổ tối đen. Không lâu , bên ngoài cửa sổ sáng đèn.
Anh dậy đến bên cửa sổ xuống, qua lớp kính nhà kính trong vườn thể thấy rõ bóng dáng Giản Dao.
Cô đang thong thả dạo bước trong vườn hoa, thỉnh thoảng ngáp một cái, vươn vai uể oải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-33.html.]
Anh tựa khung cửa, lặng lẽ bóng dáng thanh tú , thấy buồn ngủ.
Thật Giản Dao buồn ngủ, nhưng đêm nay cô quá phóng túng, ăn nhiều như nên dám ngủ.
Hạt Dẻ Rang Đường
Cô trong vườn lâu, nhớ nổi một gốc hoa bao nhiêu , mệt đến mức rã rời. Cô định về phòng ngủ thì chuông điện thoại bất ngờ vang lên.
Âm thanh đột ngột khiến cô giật , cơn buồn ngủ lập tức bay mất một nửa.
Màn hình hiển thị cuộc gọi đến là Cố Tương.
Không do dự, cô bắt máy ngay.
Đầu dây bên truyền đến tiếng nhạc DJ chát chúa và tiếng chuyện ồn ào náo nhiệt.
“Cậu thể đến đón tớ ? Tớ gặp chút rắc rối…” giọng Cố Tương lơ mơ, lời rõ ràng.
“Cậu đang ở ?”
“Câu lạc bộ Thâm Uyên…”
Giản Dao giật thót tim, trong lòng dấy lên cảm giác bất an:
“Cậu đến đó gì? Cậu một ?”
“Không …”
Sau khi hỏi rõ lầu mấy và phòng bao, Giản Dao dám chậm trễ, vội vàng rời khỏi vườn hoa chạy biệt thự, đồ, đội mũ và đeo khẩu trang.
Cô do dự nên gọi taxi tự lái xe.
Giờ gọi xe khó, mà cũng an .
Suy nghĩ vài giây, cuối cùng cô cửa phòng Phó Thịnh Niên, định mượn xe .
Cô nhẹ nhàng gõ cửa mấy cái, ai đáp lời.
Lấy hết can đảm, cô khẽ đẩy cửa hé một khe nhỏ. Trong phòng tối om, ánh sáng mờ.
“Anh ngủ ?”
Vừa dứt lời, “tách”, đèn trong phòng bỗng bật sáng.
Ánh đèn huỳnh quang chói lóa khiến cô nheo mắt.
Phó Thịnh Niên cách cô xa, nhíu mày cô.
“Có chuyện gì?”
“Em mượn xe, đón bạn.”
Phó Thịnh Niên lấy chìa khóa xe trong túi áo khoác, ném cho cô.
Cô luống cuống bắt lấy:
“Cảm ơn .”
“Bạn em ở ?”
“Câu lạc bộ Thâm Uyên.”
Phó Thịnh Niên gì, thấy cô cầm chìa khóa xe định thì do dự một lát, cầm điện thoại lên gọi cho Thẩm Dịch.
Câu lạc bộ Thâm Uyên.
Tầng 3, phòng VIP.
Cố Tương co ro trong một góc ghế sofa, đám đàn ông đàn bà say xỉn trong phòng đang điên cuồng nhảy múa, đầu cô đau đến sắp nổ tung.
“Cố tiểu thư, cô chứ?” Một đàn ông trẻ tuổi búi tóc nhỏ bước đến, đặt bàn tay rắn rỏi lên vai cô.
Cô cảnh giác lùi .
Người đàn ông là đồng hương của cô, cũng là đối tượng xem mắt mà gia đình giới thiệu.
Gia đình nhắc đến nhiều , cô chịu nổi sự lải nhải của cha nên quyết định gặp mặt một .
Buổi tối ăn cơm, hai chuyện khá hợp, đàn ông tỏ lịch sự nhã nhặn, gây cho cô ấn tượng đầu tiên khá .
Sau bữa ăn, bạn tổ chức sinh nhật, nhất quyết kéo cô cùng.
Đến nơi , cô bắt đầu hối hận.
Bạn bè của trông chẳng vẻ gì là đàng hoàng, một đám đàn ông gọi cả đống phụ nữ đến phòng để cùng uống rượu trò chuyện, càng uống càng sàm sỡ.
Cô thấy bẩn c.h.ế.t , rời , nhưng đàn ông ngăn cô cho về.
“Cô đừng sợ, lát nữa đưa cô về.” Hắn xuống bên cạnh, đưa cho cô một ly rượu.
Cô hoảng hốt lắc đầu.
Nửa tiếng cô uống một ly, giờ đầu đau như búa bổ, cả lờ đờ, chắc chắn trong rượu vấn đề, cô dám uống thêm.
Đây là địa bàn của Thẩm Dịch, lẽ cô thể gọi giúp, nhưng đó vì giận dỗi, cô xóa của Thẩm Dịch, giờ còn cách nào liên lạc.
Phòng bao nhân viên phục vụ, cô cũng ngoài , chỉ thể tự nghĩ cách cứu .
May mà lúc tên đàn ông chú ý, cô lén gọi điện cho Giản Dao, đối phương đang đường đến.