Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 34.

Cập nhật lúc: 2025-08-01 11:52:05
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô một ở đây thấy chán ?” Người đàn ông đặt ly rượu xuống, đưa tay định ôm vai cô.

 

Cố Tương lùi về một chút, cố giữ cách:

 

“Không chán. Anh cần để ý đến , cứ chơi với bạn .”

 

Người đàn ông cong môi :

 

“Cô hình như khó gần đấy.”

 

chỉ là… cơ thể khó chịu một chút.”

 

“Có là đau đầu, cảm giác chóng mặt đúng ?”

 

Tim Cố Tương đập thình thịch dữ dội.

 

Hắn trúng phóc triệu chứng của cô, chứng tỏ trong rượu vấn đề.

 

Cái gọi là “đối tượng xem mắt đáng tin cậy do nhà giới thiệu”, là thứ đây ?

 

Tuổi trẻ tài cao, trai phong độ gì chứ, rõ ràng là một con sói đội lốt !

 

, cứ chơi .” Cô cố gắng gượng , hy vọng nhanh chóng tránh xa cô .

 

đàn ông tiếp tục đưa tay , ôm chầm lấy cô, thậm chí xé cả áo của cô .

 

Cố Tương hoảng loạn , cố hết sức đẩy , nhưng tay chân mềm nhũn, cả gần như mất hết sức lực.

 

1 giờ 20 phút sáng.

 

Giản Dao đến nơi.

 

Vừa cửa, Thẩm Dịch dẫn theo hai bước đón.

 

“Chào buổi tối, Phó Phu nhân.” Thẩm Dịch nhăn nhở chào cô, tiếp  “Phó tổng gọi cho , cô đến đây đón bạn.”

 

Giản Dao sửng sốt:

 

“Anh gọi cho ?”

 

, mười phút .”

 

Giản Dao gật gật đầu như đang suy nghĩ điều gì, nghĩ thầm:

 

Thế thì càng .

 

Cố Tương trong điện thoại là gặp rắc rối, một cô đến đây cũng chút sợ.

 

May mắn đây là chỗ của Thẩm Dịch, ở đây, cô còn quá hoảng loạn nữa.

 

“Cố Tương gặp chút phiền phức.”

 

Nụ còn đang nở mặt Thẩm Dịch lập tức đông cứng khi thấy cái tên Cố Tương.

 

“Cô ở đây?”

 

Giản Dao gật đầu, địa chỉ phòng mà Cố Tương đang ở.

 

Chưa kịp thêm gì, Thẩm Dịch sa sầm mặt, dẫn nhanh chóng lao về phía thang máy.

 

Cô vội vàng đuổi theo, móc điện thoại gọi cho Cố Tương.

 

Điện thoại kết nối, nhưng ai bắt máy.

 

Tín hiệu trong thang máy kém, cô dứt khoát ngắt cuộc gọi, nhét điện thoại túi.

 

Ra khỏi thang máy, cô theo sát Thẩm Dịch đến phòng VIP.

 

Phòng VIP ở đây, khách đều m.á.u mặt, Thẩm Dịch dĩ nhiên trong phòng là ai.

 

Hạt Dẻ Rang Đường

Anh đầu bước phòng, đảo mắt một vòng, nhanh thấy Cố Tương co rúm ở góc sofa.

 

Một gã đàn ông buộc tóc đuôi sam đang đè lên Cố Tương, một tay kéo áo cô, trong khi Cố Tương nghiến răng cố che lấy ngực.

 

Cảnh tượng khiến Thẩm Dịch giận bốc khói, lao đến tung một cú đá, đá bay gã đuôi sam lăn xuống đất.

 

“Người của tao còn động , mày dám động?” Thẩm Dịch giận dữ mắng chửi.

 

Thẩm Dịch là ai, đỏ mặt tía tai gào lên:

 

“Mẹ kiếp mày là ai?”

 

“Tao là ai?” Thẩm Dịch giận quá hóa   “Tao là cha mày đấy, đồ khốn! Dám động đến của tao, mày chán sống ?”

 

Anh túm lấy tóc đuôi sam của , nhấc bổng cả lên đ.ấ.m cho một phát mặt.

 

Gã đàn ông ngã vật xuống đất, rên rỉ đau đớn, m.á.u mũi chảy ròng ròng.

 

Cả căn phòng lập tức im phăng phắc, đám trai gái đang nhảy nhót dọa đến c.h.ế.t khiếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-34.html.]

Ai đó nhanh tay tắt nhạc, biến căn phòng náo loạn ban nãy thành một tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.

 

Cố Tương quần áo xộc xệch, nước mắt lã chã rơi ngừng.

 

Giản Dao cởi áo khoác ngoài quấn chặt lấy Cố Tương, giúp cô lau nước mắt dịu dàng an ủi:

 

“Không , đừng sợ.”

 

“Thẩm Thiếu tức giận như , chi bằng xuống uống ly rượu cho hạ hỏa?”

 

Lúc , một đàn ông phía bên ghế sofa cất tiếng.

 

Giản Dao ngẩng đầu về phía , thì là Đường Chiến, em trai của Đường Tiêu.

 

Người đàn ông mặc sơ mi đen bằng vải cao cấp, dáng vẻ lười nhác tựa sofa, chân dài vắt chéo, một tay cầm ly rượu, tay kẹp điếu thuốc, cả toát vẻ lưu manh bất cần.

 

Giản Dao từng gặp Đường Chiến một , hồi đó cô còn đang học đại học. Một ăn với Đường Tiêu, Đường Chiến cứ như cái đuôi theo họ, cuối cùng ba ăn cùng một bữa.

 

Cô nhớ gặp đó, Đường Chiến đưa nước ngoài, thường xuyên đánh trong trường, bố quản nổi nên đành cho du học.

 

Mấy năm gặp, nét non nớt mặt biến mất, gương mặt góc cạnh rõ ràng, gần như giống hệt Đường Tiêu, chỉ là khí chất nho nhã như trai, mà mang đầy sát khí.

 

“Làm Đường thiếu chê .” Thẩm Dịch thu lửa giận, chỉ tay về phía Cố Tương  “Đó là phụ nữ của .”

 

Cố Tương trừng mắt , trong lòng nghĩ chắc đây lời thật, chỉ là lấy cớ cứu cô khỏi tình huống nguy hiểm.

 

vẻ đụng dễ chọc , đến cả Thẩm Dịch cũng nể mặt tên gọi là Đường thiếu vài phần.

 

“Người của thì đưa , còn chuyện đánh , xin . Tối nay rượu trong phòng coi như bao hết.” Thẩm Dịch xong, đến đỡ Cố Tương dậy.

 

Lúc , Đường Chiến mở miệng:

 

“Anh đưa ý kiến, nhưng bên cạnh cô thì để cho .”

 

Thẩm Dịch đầu theo, thấy chỉ Giản Dao, ngọn lửa tắt bốc lên:

 

“Cô thì .”

 

“Sao? Cô cũng là của ?”

 

Câu khiến cả căn phòng vang lên tiếng ẩn ý.

 

Thẩm Dịch nhíu mày, vui:

 

“Cô thể động , nhất là đừng rước họa .”

 

“Ồ?” Đường Chiến đặt ly rượu xuống, chăm chú Giản Dao, dậy, bước đến mặt cô, đưa tay định gỡ khẩu trang của cô xuống.

 

tay vươn Thẩm Dịch tóm lấy.

 

“Tốt nhất là nên dừng .”

 

Đường Chiến nhếch môi , nụ tà mị đầy nguy hiểm:

 

“Giờ càng tò mò cô là ai.”

 

“Cô là Phó Phu nhân, chồng.” Thẩm Dịch buông từng chữ, chậm rãi .

 

Đường Chiến sững , hất tay Thẩm Dịch , giật khẩu trang mặt Giản Dao.

 

Gương mặt đó… nhận ngay.

 

“Giản Dao?” Hắn gọi tên cô.

 

Thẩm Dịch và Cố Tương đều c.h.ế.t sững.

 

Giản Dao vội vàng đeo khẩu trang, vô thức nép lưng Thẩm Dịch.

 

Động tác khiến Đường Chiến bật lạnh:

 

“Thì là vợ của Phó Thịnh Niên.”

 

“Đã là ai thì đừng dây nữa.” Thẩm Dịch xong, đỡ Cố Tương giao cho Giản Dao, hiệu hai nhanh chóng rời .

 

Giản Dao vất vả đỡ Cố Tương, định bước thì cửa phòng chắn ngang bởi tên buộc tóc sam khi nãy.

 

Hắn dùng khăn giấy nhét mũi để cầm máu, trừng trừng bọn họ, ánh mắt đầy hằn học:

 

“Đánh xong mà còn ? Trên đời chuyện dễ dàng như !”

 

Giản Dao trong lòng hoảng loạn cực độ, sang liếc Thẩm Dịch, thấy trán lấm tấm mồ hôi, tình hình rõ ràng vượt khỏi khả năng kiểm soát của .

 

“Hay là… đưa Cố Tương .” Cô khẽ giọng với Thẩm Dịch.

 

Thẩm Dịch sửng sốt liếc cô, vội vàng :

 

“Cô vớ vẩn gì thế? dám để cô cho đám ?”

 

Nếu để Phó Thịnh Niên chuyện, chắc chắn sẽ lột da.

 

Loading...