Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 40.
Cập nhật lúc: 2025-08-02 14:34:55
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em … chỉ là em lo quá thôi.” Giản Thi ấm ức .
Cô cứ tưởng Phó Thịnh Niên ốm, nhưng giúp việc cho cô lên lầu, cô chỉ tình hình hiện tại của thế nào.
“Em đến gì?”
Giản Dao cô một cái, cố giữ bình tĩnh, ánh mắt liếc đến chiếc hộp cơm giữ nhiệt trong tay Giản Thi.
Xem là mang cơm đến công ty, gặp Phó Thịnh Niên nên mới chạy đến tận nhà.
“Nghe Niên khỏe, em lo cho .”
“Anh thức cả đêm, giờ đang ngủ, nhất em đừng phiền.”
Hạt Dẻ Rang Đường
“Anh bệnh ?”
“Không.”
Giản Thi thở phào: “Không bệnh là .”
Cô đặt hộp cơm lên bàn giữa sảnh, tự nhiên xuống ghế sofa:
“Vậy em đợi ngủ dậy.”
“Anh mới ngủ bao lâu.”
“Không , em đợi .”
Giản Dao mấp máy môi, nhưng gì.
Đã đợi thì tùy cô .
Cô xoay dặn giúp việc chuẩn bánh.
Người giúp việc liếc Giản Thi, trong lòng đầy bất mãn, nhưng cũng chẳng gì cô tiểu thư của nhà họ Giản.
Chẳng bao lâu , bánh dọn lên.
Giản Thi cầm một chiếc bánh ngọt xinh xắn nếm thử, thấy ngon ăn thêm cái nữa.
Nhìn bộ dạng cô , rõ ràng là quyết tâm gặp Phó Thịnh Niên thì về.
Giản Dao khẽ thở dài, xuống đối diện, do dự một hồi mới lên tiếng:
“Thi Thi, em thể tiết chế một chút ?”
“Tiết chế cái gì?”
“Chị và Phó Thịnh Niên… vẫn ly hôn.”
Giản Thi im lặng, ánh mắt chị gái cũng trở nên lạnh vài phần.
Cô lời sẽ khiến Giản Thi khó chịu, nhưng tâm trạng cô bây giờ cũng chẳng khá gì.
“Chị vẫn là vợ của .”
Nếu cô và Phó Thịnh Niên ly hôn, Giản Thi đeo bám thế nào cũng liên quan đến cô.
hiện tại họ vẫn là vợ chồng.
Từng hành động của Giản Thi, từ đầu đến cuối, đều là đang thử thách giới hạn của cô.
Sự nhẫn nhịn của cô cũng mức độ.
“Ý chị là… bảo em đừng bám lấy Niên nữa?” Giản Thi đỏ mắt, giọng cũng nghẹn .
“Ít nhất là khi bọn chị ly hôn, chị hy vọng em thể kiềm chế một chút.”
“Kiềm chế cái gì? Không gặp , tránh xa , càng xa càng đúng ?”
Giản Thi bắt đầu mất kiểm soát, nước mắt cũng lăn dài.
Giản Dao vội an ủi: “Em đừng xúc động.”
“Làm mà xúc động ? Hai năm hết, lẽ hai ly hôn !”
“Chị đồng ý ly hôn, là Phó Thịnh Niên chịu.”
“Chị dối!”
Giản Thi nâng cao giọng, căm tức:
“Anh Niên lý do gì để ly hôn.”
“Chị thật.”
“Em tin!”
“Thi Thi, nếu trong lòng em, thì sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn với chị thôi. Em thể chờ thêm một chút ?”
“Em chờ , em chờ suốt hai năm!”
Hai chị em vì Phó Thịnh Niên mà bắt đầu tranh cãi, giúp việc ai nấy đều thức thời lui ngoài, nhưng lén trốn ở các góc khuất trong nhà để hóng chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-40.html.]
“Không em từng sẽ tác thành cho chị với ? Giờ em hối hận ?”
Giản Dao cố nhẫn nhịn, vẫn giữ giọng ôn hòa và thái độ bình tĩnh.
“Em từng nghĩ sẽ nhường cho chị…” Giản Thi dùng mu bàn tay lau nước mắt, từng chữ từng lời thốt “ Niên yêu là em. Chị ở bên suốt hai năm, mà vẫn yêu chị. Nếu chị thật lòng thương em, thì hãy buông tay, trả cho em.”
Trái tim Giản Dao thắt , sống mũi cay xè, nước mắt dâng lên trong hốc mắt.
Hóa điều cô luôn nghi ngờ là đúng, Giản Thi từng thật lòng tác thành cho cô và Phó Thịnh Niên.
Hôm nay rốt cuộc cô cũng xác nhận .
“Em chờ thêm chút nữa.”
“Chị còn em chờ bao lâu nữa?”
“Chị sẽ ly hôn với Phó Thịnh Niên.”
Nghe , Giản Thi dừng , đôi mắt đỏ hoe của chị gái, trong lòng chút áy náy, nhưng cô thể vì chút nỡ đó mà một nữa nhường đàn ông yêu.
Cô thật sự thể chịu đựng thêm nữa.
“Khi nào?” cô hỏi.
Giản Dao hít sâu, điều chỉnh tâm trạng, cố gắng nặn một nụ :
“Chị sẽ sớm đề nghị ly hôn.”
Thật cô điều với Phó Thịnh Niên chỉ một , nhưng luôn phớt lờ, cô cũng thể gì hơn.
“Ba ngày, đủ chứ?”
“Đừng ép chị.”
“Vậy cho chị một tuần.”
Không đợi Giản Dao phản ứng, Giản Thi dậy, bước nhanh về phía cầu thang.
Cô gặp Phó Thịnh Niên, chỉ gặp một chút thôi, sẽ phiền.
Giản Dao cô định gì, theo bản năng đuổi theo và kéo cô .
“Em đừng lên đó.”
Giản Thi như thấy, mạnh tay hất cô .
Giản Dao lúc đó bước lên cầu thang, đẩy một cái, cơ thể mất thăng bằng, ngã ngửa về .
Giản Thi theo phản xạ định kéo , nhưng kịp, chỉ thể trơ mắt chị gái lăn từ bậc cầu thang xuống.
Dù cầu thang cao, nhưng khi ngã xuống, lưng Giản Dao đập mạnh nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, đau đến mức hét lên một tiếng.
Người trong nhà hốt hoảng chạy , vội vàng vây .
Giản Thi c.h.ế.t lặng, hoảng loạn Giản Dao sàn, run rẩy.
“Em… em cố ý.”
Lúc nãy cô vẫn còn giận dữ…
“Chúng đều thấy là cô đẩy thiếu phu nhân!” một cô tức giận .
“ , là cô đẩy cô !”
“Cô rõ ràng là cố ý mà!”
Giản Thi bật : “ cố ý đẩy chị , là chị chạy tới kéo … thế… thật sự cố ý…”
Thấy Giản Dao đỡ dậy, mặt trắng bệch còn giọt máu, Giản Thi định bước tới giải thích. cô ở giữa cầu thang, ai cản cô cả, sự chú ý đều dồn Giản Dao.
Cô đầu lên tầng hai, nghiến răng, lấy hết can đảm chạy thẳng lên.
Vừa đến cửa phòng Phó Thịnh Niên, cửa liền bên trong mở .
Phó Thịnh Niên vẫn ngủ. Từ đến giờ giấc ngủ của nông, dù chỉ là tiếng động nhẹ cũng thể đánh thức , huống hồ ầm ĩ đến mức chẳng thể nào ngủ .
Vừa mở cửa, thấy Giản Thi mắt đỏ hoe ngay mặt, tim chùng xuống, vội hỏi:
“Có chuyện gì thế?”
“Chị cho em gặp .”
“Chỉ vì mà thành thế ?”
Giản Thi uất ức gật đầu, nhào lòng ôm chặt lấy.
Phó Thịnh Niên nhíu mày, chút đau đầu, khẽ đẩy cô , cũng dùng lực mạnh.
cô bằng ánh mắt đầy oán trách: “Sao cứ đẩy em mãi ?”
“Đừng loạn nữa.”
“Em loạn. Em mang cơm đến công ty cho , trợ lý khỏe, em mới tới tận đây. trong nhà ai cũng lạnh nhạt với em, cho em gặp . Em gì sai? Chỉ gặp một chút cũng khó đến thế ?”
Giản Dao đau nhức, hai giúp việc dìu lên lầu, đúng lúc thấy cảnh Giản Thi cửa phòng Phó Thịnh Niên, oán trách .