Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 44.

Cập nhật lúc: 2025-08-02 15:19:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giản Dao cảm thấy buồn .

“Bà định gây chuyện với ngay tại đây đấy chứ?”

Đây là nhà họ Phó, nơi để Mạnh Mỹ Trúc gì thì .

Khi còn sống ở nhà họ Giản, cô từng ít chịu sự khinh thường và ức h.i.ế.p từ Mạnh Mỹ Trúc, nhưng khi rời khỏi nơi đó, bà động đến cô, còn xem bà đủ bản lĩnh .

Mạnh Mỹ Trúc nhếch mép, lạnh nhạt :

ngu mà gây sự với cô ở chỗ .”

ghé sát , hạ thấp giọng, ghé tai Giản Dao một câu.

Ngay khi xong, Giản Dao cứng đờ, cơn giận như lửa cháy lan khắp lồng ngực. Gần như theo bản năng, cô vung tay tát thẳng mặt Mạnh Mỹ Trúc.

Tiếng chát vang lên rõ mồn một, Mạnh Mỹ Trúc kêu to một tiếng, che mặt đầy vẻ kinh ngạc:

“Cô dám đánh ?”

Lời dứt, cái tát thứ hai giáng thẳng lên mặt bà .

Lão phu nhân đang chống gậy dạo, bên cạnh một hầu dìu, đến cửa trông thấy cảnh Giản Dao hết cái đến cái khác tát mặt Mạnh Mỹ Trúc, dám tin mắt .

Vốn định xem tại Giản Dao vẫn nhà, ai ngờ bắt gặp cảnh tượng bạo lực .

Mạnh Mỹ Trúc tát liên tiếp mười cái, chật vật ngã đất, hai tay ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, ngẩng đầu kêu lên:

là trưởng bối, trong mắt cô còn ?”

“Trưởng bối ?”

Đôi mắt Giản Dao đỏ rực như máu, hận thể tự tay bóp c.h.ế.t Mạnh Mỹ Trúc, còn quan tâm bà trưởng bối ?

Cô xông tới, định kéo bà dậy để tiếp tục tát, thì một cây gậy nện mạnh lên tay.

Hạt Dẻ Rang Đường

Đau đớn khiến cô thu tay , đầu thì thấy lão phu nhân từ bao giờ.

“Cháu đang hả?” Lão phu nhân giận dữ cô, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ xen lẫn thất vọng.

Sắc mặt Giản Dao lạnh , liếc cánh tay đánh đến đỏ rực, đó đầu lao nhà, chạy thẳng lên lầu, đóng sập cửa phòng.

Câu mà Mạnh Mỹ Trúc ghé tai cô lúc nãy vẫn vang vọng mãi trong đầu:

“Cô với cô đều là đồ tiện nhân. Cô con tiện nhân đó c.h.ế.t như thế nào ? lén cho cô , động tay phanh xe. Cô đoán xem là ai?”

Cái c.h.ế.t của bao giờ là một tai nạn, Giản Dao luôn tin như , dù cảnh sát kết luận rằng là do phanh xe.

chiếc xe đó vẫn luôn bảo dưỡng đều đặn, từng sự cố.

Một chiếc xe bỗng nhiên mất phanh… quá đáng ngờ.

Cô từng nghi ngờ Mạnh Mỹ Trúc, lúc đang mang thai Giản Thi, bụng nhô cao.

Mẹ mất , lợi nhiều nhất chính là bà : thể danh chính ngôn thuận bước cửa nhà họ Giản, địa vị, danh phận, quyền lực… trong chớp mắt đều đủ.

Giản Dao nghiến răng căm hận, co rúm trong góc tường, run rẩy, nước mắt ngừng rơi xuống.

Những lời Mạnh Mỹ Trúc khác gì một lời ám chỉ rõ ràng.

vụ mất phanh chắc chắn liên quan đến Mạnh Mỹ Trúc.

cố ý kích cô phát điên, khiến cô mất kiểm soát mà động tay.

Thực cô còn thấy đánh quá nhẹ.

Nếu lão phu nhân đột nhiên xuất hiện, lẽ cô thực sự g.i.ế.c c.h.ế.t Mạnh Mỹ Trúc.

Mẹ cô là phụ nữ hiền lành và đức hạnh, cả đời an phận thủ thường.

Chẳng hiểu cha cô nổi điên thế nào, một ngày nọ đột nhiên đưa Mạnh Mỹ Trúc về nhà, là đồng hương, còn để bà .

Ban đầu, Mạnh Mỹ Trúc còn ngoan ngoãn giúp việc trong nhà, nhưng chỉ hai tháng dan díu với ông .

Khi cô còn nhỏ, đầy năm tuổi, nhưng vẫn nhớ rõ hình ảnh đêm nào cũng ôm gối một .

Giờ đây cô gần như thể khẳng định, cái c.h.ế.t của là do Mạnh Mỹ Trúc gây .

Chỉ tiếc là, cô bất kỳ bằng chứng nào.

Chỉ dựa một câu , đến báo cảnh sát cũng vô ích.

Cảnh sát liệu tin lời cô?

điều tra, Mạnh Mỹ Trúc chắc chắn cũng sẽ cắn c.h.ế.t nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-44.html.]

Cô cảm thấy đầu sắp nổ tung, suy nghĩ rối bời khiến từng cơn đau âm ỉ lan khắp thái dương.

Lão phu nhân dìu Mạnh Mỹ Trúc mặt mũi sưng vù trong nhà, bảo hầu mang túi đá đến chườm mặt cho bà .

Mạnh Mỹ Trúc dựa ghế sô pha, nước mắt ròng ròng.

Lão phu nhân Mạnh Mỹ Trúc uất ức, nhưng cũng khó hiểu tại Giản Dao đột nhiên nổi điên tay đánh như thế.

“Cô là , là vẫn rời khỏi đây?”

Mạnh Mỹ Trúc ngước mắt lên , đáp:

“Đi . nghĩ vẫn nên gặp Dao Dao một , trực tiếp lời xin với nó. Không ngờ nó Thi Thi cố tình quyến rũ Phó Thịnh Niên, còn tay đánh .”

Lão phu nhân nhíu mày, cảm thấy chuyện giống phong cách của Giản Dao.

Tính tình con bé luôn dịu dàng, ít khi nổi nóng với khác, ngay cả với hầu cũng từng nặng lời, một như thế thể đột nhiên đánh , hơn nữa còn đánh đến mức tàn bạo như ?

“Lão phu nhân, , thấy Thi Thi cả đêm mà đau lòng. Từ nhỏ con bé ốm yếu, Giản Dao quen bắt nạt nó . ruột của Giản Dao, dù nó sai gì nữa, cũng dám đánh dám mắng. Nhiều khi cũng với nó.”

Mạnh Mỹ Trúc một tràng lời bịa đặt, lão phu nhân mà nửa tin nửa ngờ.

“Nó từng coi gì, cô xem, ai đánh trưởng bối như thế. Bà cũng thấy nó tát đấy thôi.”

Mạnh Mỹ Trúc tức đến phát run, tiếp tục:

“Tất cả đều là do Giản Minh Sơ nuông chiều nó quá.”

Lão phu nhân nhất thời nên gì.

Bà đúng là tận mắt chứng kiến Giản Dao tay đánh Mạnh Mỹ Trúc, mà Mạnh Mỹ Trúc hề phản kháng, hết cái tát đến cái tát khác đều hứng trọn. Mạnh Mỹ Trúc tức giận nhưng dám , rõ ràng kế cũng dễ gì.

Lão phu nhân thở dài nặng nề, Mạnh Mỹ Trúc cam kết:

“Dao Dao là sai , đúng là . sẽ nghiêm khắc dạy dỗ nó.”

Nghe , trong lòng Mạnh Mỹ Trúc hài lòng, nhưng ngoài miệng vẫn giả vờ rộng lượng:

“Nó còn là đứa trẻ, thôi bỏ ạ.”

“Đã lấy chồng thì còn là trẻ con nữa. Không hiểu chuyện thì dạy, thì sẽ thành hỗn xược.”

Vừa , lão phu nhân xoay định lên lầu.

Mạnh Mỹ Trúc xách túi đá theo , xem kịch .

Giản Dao vẫn dựa tường, hai tay ôm đầu gối.

Cửa phòng đột ngột đẩy , cô ngẩng đầu lên, trong đôi mắt nhòe nước thấy hai một một bước .

Cô lau nước mắt, nhận là lão phu nhân và Mạnh Mỹ Trúc, sắc mặt lập tức lạnh xuống.

“Ngồi đất gì đó? Mau dậy, cúi đầu xin Giản phu nhân.”

Lão phu nhân trầm giọng, vẻ mặt nghiêm khắc.

Từ lúc Giản Dao gả nhà họ Phó, bà luôn hài lòng và cưng chiều cô cháu dâu .

hành động của Giản Dao khiến bà cực kỳ thất vọng, lẽ con bé còn mặt mà bà từng .

nữa, bất kính với trưởng bối là điều bà tuyệt đối thể chấp nhận.

Giản Dao vẫn im, cúi đầu, chôn mặt đầu gối.

Lão phu nhân giận đến mức dùng gậy gõ mạnh xuống sàn:

“Còn dậy?”

Giản Dao nghiến răng, hề phản ứng.

Muốn cô xin Mạnh Mỹ Trúc? Dù c.h.ế.t cô cũng .

“Thôi bỏ , lão phu nhân, thật sự thôi , đứa trẻ sợ là thể dạy nổi nữa .”

Mạnh Mỹ Trúc vẻ khuyên can.

Lời dứt, lửa giận trong lòng lão phu nhân bùng lên dữ dội.

tin là dạy !”

Bà tức đến mức dùng gậy chọc thẳng vai Giản Dao mấy cái liên tiếp:

“Thái độ cho nghiêm chỉnh ! Đứng dậy xin !”

Loading...