Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 45.
Cập nhật lúc: 2025-08-02 15:36:40
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giản Dao gậy đ.â.m đến đau điếng, nhưng vẫn cứng miệng :
“Cháu xin .”
Lão phu nhân tức đến đôi mắt như tóe lửa:
“Sao cháu vô phép vô tắc thế? Ngay cả lời bà cũng ?”
“Cháu xin .”
“Đứng dậy cho bà!”
Giản Dao run rẩy, vịn tường dậy một cách khó nhọc.
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn lời lão phu nhân, nhưng , bảo cô cúi đầu xin Mạnh Mỹ Trúc, tuyệt đối thể.
“Quay mặt !”
Giản Dao thẳng , nghiêm túc đáp:
“Bà ơi, cháu sai.”
“Quay !”
“Bà ơi…”
Lão phu nhân giận đến phát run, vung gậy đánh mạnh tay cô:
“Bà bảo cháu mặt !”
Cô cắn răng chịu đau, cuối cùng cũng chậm rãi xoay , mặt tường.
Ngay đó, một cú đánh nặng nề từ phía giáng xuống lưng. ( vaiz ò tui tức ghê á)
“Cháu sai ?”
Cô run rẩy cắn răng:
“Cháu sai.”
Lời dứt, một gậy nện xuống.
Phần cuối của gậy là kim loại, đập khiến cả xương cốt đều đau buốt.
“Xin ?”
“Cháu sai, cháu xin .”
Cô càng cứng đầu, lão phu nhân càng nổi giận.
Hết gậy đến gậy khác giáng xuống Giản Dao, đến khi cô run rẩy ngã quỵ thể lên, lão phu nhân mới chịu dừng tay, giận dữ cũng vơi phần nào.
“Lão phu nhân, bà đánh nặng tay quá . Nói mấy câu là .”
Mạnh Mỹ Trúc tỏ vẻ lo lắng cho Giản Dao.
thực chất, thấy Giản Dao co ro đất còn sức, trong lòng bà vui như trẩy hội.
Mười mấy cái tát bà nhận ban nãy xem như “trả cả vốn lẫn lãi”.
Bà hiểu rõ lão phu nhân xem trọng lễ nghĩa và tôn ti trật tự, nên mới cố tình chạy tới từ sáng sớm để diễn mặt lão phu nhân.
Giản Dao vẫn còn quá đơn thuần, ngờ bà chiêu độc như .
Mạnh Mỹ Trúc giả vờ đỡ Giản Dao dậy, nhưng khi Giản Dao lên thì bà buông tay, để cô ngã ngược trở nền nhà.
Thấy lão phu nhân lưng rời khỏi phòng, bà cong môi , định giơ chân đá cô một phát.
lúc đó, hai giúp việc bước .
Bà lập tức lui về , vẻ quan tâm:
“Còn mau dìu thiếu phu nhân lên giường ?”
Hai giúp việc vốn là do lão phu nhân dặn tới, bước thấy Giản Dao gục đất, mồ hôi ướt đẫm, áo trắng lưng loang vệt máu, sợ đến mức mặt tái mét, vội vàng chạy đến đỡ cô.
Giản Dao đau buốt đến nghẹt thở, vốn dĩ thương, nay đánh thêm, càng thêm trầm trọng.
Cô dám ngửa, chỉ thể sấp giường.
Nhìn bộ dạng thảm thương của cô, trong lòng Mạnh Mỹ Trúc càng đắc ý.
Bà cho hai hầu lui , bước đến cạnh giường, vén nhẹ vạt áo lưng Giản Dao.
Lưng cô rớm máu, từng vết bầm đỏ ửng, sưng tấy và trầy xước.
Hạt Dẻ Rang Đường
“Bà già đó già mà sức vẫn nhỏ chút nào.”
Mạnh Mỹ Trúc kề sát tai Giản Dao thì thầm, còn nhân lúc bóp mạnh một cái phần lưng bầm tím.
Giản Dao đau đến bật tiếng kêu:
“Đừng chạm !”
“Không cô thích giả vờ yếu đuối, đáng thương ?
Chờ Phó Thịnh Niên về, cô diễn tiếp .”
Bà túm chặt tóc Giản Dao, kéo mạnh khiến cả da đầu như lột sống.
“ sẽ bỏ qua cho bà .”
“Ai bỏ qua còn chắc đấy, con tiện nhân, cô đáng lẽ nên c.h.ế.t như cô! Sống chỉ tổ phí khí. Nếu mày dám bắt nạt Thi Thi nữa, nhất định khiến mày sống yên.”
Mạnh Mỹ Trúc buông lời độc địa, thả tay , kéo áo Giản Dao rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-45.html.]
Giản Dao úp mặt gối, bật nức nở, đến khi lúc nào .
Trong cơn mơ màng, cô cảm thấy lưng nhói đau, bỗng mở mắt thì thấy Phó Thịnh Niên đang bên giường bôi thuốc cho cô.
Bên ngoài trời tối đen.
Sắc mặt đàn ông âm trầm, chân mày nhíu chặt, trong mắt là lửa giận ngút trời.
Từ công ty về, bước cửa, quản gia Quyền ghé tai nhỏ rằng lão phu nhân đánh Giản Dao.
Thật , lão phu nhân cũng hối hận.
Lúc đó vì tức giận nên tay quá nặng.
Bà gọi cho La Tây, bảo đến xem vết thương, nhưng La Tây đang một ca phẫu thuật, thể rời ngay .
Thế là Giản Dao cứ thế trong phòng, ngủ mê man mấy tiếng đồng hồ.
Hai mắt Phó Thịnh Niên đỏ ngầu, chỉ cần thấy vết bầm tím, m.á.u tụ sưng vù lưng Giản Dao là nổi giận đến mức gần như mất trí.
Anh lao thẳng đến phòng lão phu nhân, mắng một trận tơi bời.
Lão phu nhân chột , Phó Thịnh Niên thì nổi trận lôi đình, bẻ gãy cây gậy bà yêu quý, còn đập vỡ món đồ cổ bà thích nhất.
Lão phu nhân dám thốt nửa lời.
“Đau ?”
Giờ phút , Phó Thịnh Niên cố nén giận, dịu giọng hỏi.
Giản Dao “ừm” một tiếng, đúng là đau, đau đến nỗi nước mắt kìm mà trào , nhưng cô vẫn cố bật thành tiếng.
Phó Thịnh Niên nhẹ tay hơn, nhưng dù nhẹ thế nào cũng thể khiến cô hết đau.
Anh đặt lọ thuốc xuống, cảm thấy , liền đỡ cô dậy.
“Anh đưa em đến bệnh viện.”
Giản Dao cố chấp, “Không .”
“Em thương nặng đấy.”
“Không cần bệnh viện, nghỉ vài ngày sẽ khỏi.”
Giản Dao kiên quyết từ chối, Phó Thịnh Niên còn gì để , đành đặt cô trở giường.
Tối hôm đó về phòng, ở bên cô để tiện chăm sóc.
Giản Dao đầu óc choáng váng, cứ sấp mãi khiến tay chân tê cứng.
Cô cố gắng xoay , đầu thì bắt gặp Phó Thịnh Niên đang bên cạnh, ngủ mà mở to mắt cô.
“Sao nghỉ?”
Phó Thịnh Niên đáp, bỗng nhiên nghiêng tới, hôn nhẹ lên môi cô.
Nụ hôn nhẹ, cũng kéo dài lâu, nhanh chóng rời .
Giản Dao sững , đôi mắt ửng đỏ trợn tròn đàn ông mặt.
“Anh…”
Phó Thịnh Niên vén một lọn tóc lòa xòa bên má cô tai, giọng trầm nhưng dịu dàng:
“Còn đau ?”
Vẫn còn đau, nhưng dữ dội bằng cảm giác chấn động từ nụ hôn .
“Anh hỏi hôm nay em trải qua chuyện gì ?”
Phó Thịnh Niên im lặng.
Đại khái cũng chuyện, Giản Dao nổi đóa tát Mạnh Mỹ Trúc như chắc chắn là lý do.
Dù từng định kiến với cô, nhưng cô thiếu giáo dưỡng.
Cô là tiểu thư danh môn, dạy dỗ bài bản từ nhỏ, tuyệt đối loại vô cớ động thủ còn cứng đầu chịu xin .
Thấy gì, Giản Dao cũng im lặng theo.
Cô khép mắt, hồi tưởng nụ hôn , bất ngờ mở mắt .
Phó Thịnh Niên vẫn đang cô, ánh mắt chuyên chú.
“Anh thể… hôn em thêm một nữa ?”
Nụ hôn của giúp cô tạm thời quên cơn đau.
Phó Thịnh Niên khẽ :
“Yêu cầu gì , nghiện ?”
“Ừm, nghiện .”
Phó Thịnh Niên thu nụ , nét mặt trở nên nghiêm túc, cô vài giây cúi xuống, hôn cô thêm nữa.
Nụ hôn ngày càng sâu, tay bất giác ôm lấy eo cô.
Trên cô một thứ gì đó khiến mê , rõ là gì, nhưng từ đầu tròn nghĩa vụ chồng, bắt đầu… thèm khát thể mềm mại của cô.
Có lẽ cũng nghiện .
Anh nhẹ nhàng ôm cô lòng, để cô sấp , tiếp tục hôn sâu.
Sự quấn quýt trong thở khiến phản ứng sinh lý, nhưng kiềm chế , chỉ hôn, gì thêm.