Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 47.

Cập nhật lúc: 2025-08-03 01:41:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt Giản Dao đỏ bừng.

“Hôm nay em thật sự nghỉ ngơi tử tế, sáng mai còn sớm.”

Phó Thịnh Niên khẽ “ừ” một tiếng, gì thêm.

Cô tưởng hiểu, nhưng đến khách sạn, vẫn xuống xe theo cô, thậm chí còn cùng cô bước thang máy.

Trong thang máy chỉ hai , còn một cặp đôi trẻ đang ôm hôn đắm đuối, để ý đến xung quanh.

Giản Dao thấy ngượng, liền mặt chỗ khác.

Phó Thịnh Niên lưng cô, một tay vòng qua eo, nhẹ nhàng nhéo nhéo phần thịt mềm nơi hông cô…

Cô lập tức nắm lấy tay , tim đập thình thịch.

“Anh thể ngoan ngoãn một chút ?” Cô hạ giọng cảnh cáo, “Đây là trong thang máy đấy.”

Phó Thịnh Niên mỉm , rút tay về.

Thang máy mở, lập tức vòng tay ôm vai cô, dẫn cô bước ngoài.

Đến cửa phòng, thấy Phó Thịnh Niên vẫn ý định rời , Giản Dao lề mề lục tìm thẻ phòng trong túi xách.

Phó Thịnh Niên kiên nhẫn đợi.

Vài phút .

Anh nhíu mày: “Thẻ khó tìm lắm ?”

Giản Dao đáp khẽ: “Ừm.”

Chưa dứt lời, túi của cô giật lấy.

Chỉ liếc qua, Phó Thịnh Niên nhanh chóng rút thẻ phòng khách sạn.

Mở cửa xong, kéo cô trong.

Chưa kịp bật đèn, cô đẩy cánh cửa phía , môi chiếm lấy một cách vội vã và nóng bỏng.

Tiến triển … quá nhanh.

Từ mấy ngày , khi Phó Thịnh Niên đột ngột hôn cô… cô bắt đầu cảm thấy thứ trở nên quá mức thật.

“Anh yêu em ?”

Cô đẩy , thở gấp gáp.

Trong bóng tối, thấy rõ gương mặt Phó Thịnh Niên, chỉ giọng trầm thấp bên tai:

“Yêu quan trọng ?”

“Lẽ nào quan trọng?”

Cô hỏi ngược , tay bật đèn.

Ánh đèn trắng lạnh lẽo khiến cả hai nheo mắt .

Không khí im lặng.

Giản Dao tiện tay ném túi lên bàn, vòng qua định trong thì cánh tay nắm , kéo ngược về.

ép sát lên bàn, chiếc áo khoác cởi , ném sang một bên, đó là lớp áo trong.

Nút áo khó cởi, bực , trực tiếp dùng tay xé toạc.

Không gian tràn ngập thở ám .

Tim Giản Dao đập liên hồi, đầu óc mơ màng vì nụ hôn sâu kéo dài của

Hạt Dẻ Rang Đường

Nửa tiếng , Phó Thịnh Niên ghế sofa, châm một điếu thuốc.

Anh ngả tựa lưng, khói thuốc lượn lờ, ánh mắt xuyên qua màn sương mỏng về phía Giản Dao.

Giản Dao khoác tạm áo khoác ngoài, mệt mỏi đầu đàn ông đang hút thuốc sofa.

Ánh mắt hai giao , cô sững , cố chấp hỏi thêm nữa:

“Anh vẫn trả lời câu hỏi của em.”

Phó Thịnh Niên hờ hững nâng mí mắt: “Câu hỏi gì?”

“Anh yêu em ?”

Phó Thịnh Niên bật , “Trong đầu em rốt cuộc đang nghĩ cái gì ? Anh đối với em một chút, em liền cho rằng đó là tình yêu ?”

“Vậy từ giờ đừng chạm em nữa.”

Giản Dao dứt khoát, ánh mắt cũng lạnh vài phần.

Nụ của Phó Thịnh Niên cứng : “Em đừng quên, chúng là vợ chồng hợp pháp.”

“Dù là vợ chồng hợp pháp, nếu em , cũng thể ép buộc.”

Trong lòng Giản Dao rõ ràng hơn ai hết. Những gần gũi , cô vẫn lén lút uống thuốc tránh thai lưng .

Trước khi Phó Thịnh Niên thật lòng yêu cô, cô sẽ mà sinh con.

Sự nghiệp của cô mới chỉ bắt đầu, giờ thai chẳng khác nào tự hủy tương lai.

Dù trong lòng cô chỉ Phó Thịnh Niên, nhưng cô thể buông bỏ tất cả vì tình yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-47.html.]

Nhà thể dựa , cô chỉ thể tự dựa bản .

Đợi đến ngày Phó Thịnh Niên chán cô, cần cô nữa, nếu mất luôn cả hôn nhân tấm chắn, thì chí ít cô vẫn giữ công việc và nguồn thu nhập.

thì chuyện ly hôn, sớm muộn gì cũng xảy .

“Anh hút thuốc xong thì thể .”

Cô bước về phía phòng tắm, định rửa ráy kỹ càng.

Khi ngang qua sofa, Phó Thịnh Niên bất ngờ đưa tay kéo cô .

Cô loạng choạng một chút, cả xuống ngay đùi .

Phó Thịnh Niên dụi tắt điếu thuốc, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cổ cô. động tác của quá dịu dàng, khiến tim Giản Dao như gãi ngứa.

Cố tiểu thư phớt lờ sự khiêu khích , rành rọt từng chữ: “Anh còn định gì nữa?”

“Em nghĩ xem?”

“Anh đừng chạm em nữa.”

Phó Thịnh Niên để ý đến phản kháng của cô, dậy bế cô theo.

“Anh hiểu tiếng ?” Cô bắt đầu nổi cáu.

Phó Thịnh Niên đặt cô lên giường, vứt chiếc áo khoác cô sang một bên. Cô ép , đôi mắt đỏ rực giận dữ trừng trừng.

Anh cúi đầu hôn cô, cô liền nghiến chặt răng mặt sang bên.

Nhìn gương mặt ương bướng , bỗng cảm thấy hết hứng, dứt khoát dừng , dậy khoác áo định rời .

Tới cửa, đầu Giản Dao đang giường như cái xác, thỏa hiệp :

“Hôm nay tới đây thôi.”

Rồi mở cửa rời khỏi phòng.

Giản Dao mất một lúc mới hồn , cô dậy, khoác áo lên .

Nhớ câu cuối cùng của Phó Thịnh Niên, lòng cô như kim đ.â.m một nhát.

Quả nhiên, vẫn yêu cô.

Cô lảo đảo bước nhà tắm, tắm thật lâu, thật mạnh, như thể gột sạch hết dấu vết của .

Bị hành hạ mấy ngày nay, cô mệt đến mức xuống giường ngủ say.

Còn Phó Thịnh Niên khi về nhà mất ngủ.

Không ngủ , lái xe đến câu lạc bộ Thâm Uyên.

Vừa thấy vẻ mặt đen như than của , Thẩm Dịch lập tức rũ xuống:

“Phó , thể phỏng vấn một chút ?”

Phó Thịnh Niên lặng lẽ xuống ghế giám đốc phía bàn, hiệu lấy rượu.

Thẩm Dịch gần: “Cậu lúc nào vui vẻ ?”

“Ít nhất là bây giờ.”

Thẩm Dịch bất đắc dĩ gật đầu: “Được , lấy rượu.”

Chẳng mấy chốc, mang tới chai vang đỏ thượng hạng mà Phó Thịnh Niên vẫn cất giữ ở đây từng khui.

Thẩm Dịch mở rượu, rót một ly đưa cho .

Phó Thịnh Niên nhận lấy, khẽ lắc ly rượu đỏ trong tay, trong đầu hiện lên gương mặt đầy phản kháng của Giản Dao, lòng bực bội vô cớ.

“Cậu thể cho , vì sắc mặt khó coi như ?” Thẩm Dịch tò mò kéo ghế đối diện.

Phó Thịnh Niên vẫn giữ gương mặt u ám, lời nào.

Thẩm Dịch càng tò mò hơn.

“Có liên quan đến bảo bối Giản Dao nhà ?”

“Không thể nào.” Phó Thịnh Niên mạnh miệng phủ nhận.

Thẩm Dịch kéo dài giọng: “Ồ~~~”

Rồi hỏi tiếp: “Dạo bảo bối nhà phim , còn hợp tác với tiểu thịt tươi đang hot nữa, lo ?”

Phó Thịnh Niên lạnh: “Cô với ai thì liên quan gì đến ?”

“Cậu bản gốc của <Ngọt Ngào> nhỉ? Trong đó khối cảnh mật nhé, nam nữ chính cứ hở chút là ôm hôn bế bổng nọ, chịu nổi ?”

Phó Thịnh Niên dốc cạn ly rượu, đặt ly mặt Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch lập tức rót thêm.

“Cậu là đàn ông trưởng thành tiểu thuyết thanh xuân ngôn tình ?”

Phó Thịnh Niên châm chọc một câu.

Thẩm Dịch bật :

“Xem quan tâm đến phim mới của bảo bối nhà lắm đấy, còn <Ngọt Ngào> là thanh xuân ngôn tình cơ mà.”

“……”

Loading...