Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 48.
Cập nhật lúc: 2025-08-03 01:43:11
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Thịnh Niên đúng là từng tra qua thông tin về bộ phim mới mà Giản Dao nhận , chỉ đó là một bộ phim tình yêu học đường, nhưng từng để tâm đến việc cảnh mật .
Lời của Thẩm Dịch ngược khiến bắt đầu để ý.
Anh uống cạn ly rượu, đặt ly xuống mặt Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch rót thêm rượu cho , như : “Nghe bảo bối nhà mấy hôm thương?”
Phó Thịnh Niên nhướng mày: “Nghe ai ?”
“Còn ai nữa chứ.”
Phó Thịnh Niên lập tức hiểu là Cố Tương.
Giản Dao và Cố Tương là bạn từ thời trung học, luôn giữ liên lạc, Cố Tương là bạn nhất của cô.
Trước đó Giản Dao từng đến nhà Cố Tương, vì cô lúc đó Giản Dao thương, nghĩ cũng chẳng gì lạ.
“Cô thương thế nào?” Thẩm Dịch hỏi.
Phó Thịnh Niên nhắc đến chuyện đêm đó và Giản Dao chặn xe giữa đêm khuya.
Người bắt, vụ việc cũng xử lý êm , kết quả khiến hài lòng, nên chẳng nhắc để phá hỏng tâm trạng.
Thẩm Dịch thấy trầm mặc thì cũng tiện hỏi thêm.
Thực , cũng phong thanh đôi chút, dù khách của Thâm Uyên, đặc biệt là hội viên VIP, phần lớn đều mối quan hệ với .
Đêm đó họ xung đột với Đường Chiến, tên bạn buộc tóc của Đường Chiến còn Phó Thịnh Niên đánh một trận, đó Đường Chiến lệnh cấm gây sự trong câu lạc bộ, coi như nể mặt Thẩm Dịch.
tên buộc tóc dường như vẫn nuốt trôi mối hận, chặn xe của Phó Thịnh Niên và Giản Dao giữa đường.
Chắc tưởng trong xe cả Cố Tương, nên mới dám tay giữa đường.
Kết quả, chẳng những chiếm lợi thế, mà còn Phó Thịnh Niên dạy cho một bài học, so với Đường Chiến, Phó Thịnh Niên còn tàn nhẫn hơn nhiều, từng mê đánh võ, hơn chục cũng đối thủ của .
Chính đêm đó, Cố Tương mới gọi cho , nhắc đến việc Giản Dao thương.
Anh nghĩ, tám chín phần mười vết thương của cô là do đêm mà .
“Đến vợ mà cũng bảo vệ ?”
Thẩm Dịch dè dặt quan sát sắc mặt Phó Thịnh Niên.
Gương mặt đàn ông càng thêm khó coi: “Là cô tự chắn .”
“Ồ, thì đêm đó Phó thiếu phụ nữ bảo vệ cơ đấy.”
“……”
Phó Thịnh Niên uống cạn một ly rượu, cảm thấy giọng điệu của Thẩm Dịch chói tai, lập tức dậy rời .
Thẩm Dịch đuổi theo , nhăn nhở: “Giận ?”
Phó Thịnh Niên đáp, :
“Thật phụ nữ bảo vệ cũng gì đáng hổ cả, đối xử với cô là . Người vì mà liều mạng đấy.”
“Nghe thương chỗ hiểm, nhưng cái gậy sắt lớn đó mà đập đầu thì nhẹ cũng chấn động não, đủ thấy cô yêu thật lòng.”
“ tò mò, rốt cuộc với Giản Dao bây giờ là quan hệ gì? Trước ghét cô đến thế, giờ thì ghét nữa ? Hay là… thật sự yêu cô ?”
Phó Thịnh Niên bước tới thang máy, ấn nút xuống tầng một, lạnh lùng liếc Thẩm Dịch: “Cậu xong ?”
“ chỉ hỏi thôi mà.”
Thẩm Dịch thực sự tò mò.
Anh hiểu rõ Phó Thịnh Niên, nếu Phó Thịnh Niên ghét ai, thì dù đối phương thế nào lấy lòng, cũng đổi thái độ.
dạo , thái độ của Phó Thịnh Niên khác lạ.
Vì Giản Dao mà từng động tay với Triệu Nhị, hơn nữa chỉ một .
Tối qua Triệu Diệu Đường còn đến tìm , uống đến say mèm, miệng lẩm bẩm trả thù Phó Thịnh Niên, khuyên cả buổi.
Anh chắc Triệu Diệu Đường lọt lời , nên cảm thấy lo lắng.
Dù động Phó Thịnh Niên, gã thể sẽ tay với bên cạnh .
“Lo cho .” Phó Thịnh Niên ném một câu, sải bước thang máy.
Thẩm Dịch định nhắc cẩn thận với Triệu Diệu Đường, nhưng cửa thang máy kịp khép .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-48.html.]
Hôm , Giản Dao bắt đầu phim từ sớm, từ lúc trời còn sáng cho đến tận giữa trưa.
Buổi chiều là cảnh của Lâm Khả Nhiên, tối mới tới phân cảnh của cô, nên cô dẫn theo Kiều Muội đến một nhà hàng gần đó ăn chút gì đó.
Cô lấy từ túi xách chìa khóa xe Rolls-Royce đưa cho Kiều Muội.
“Em tới câu lạc bộ Thâm Uyên một chuyến, giúp chị lái xe về khách sạn.”
Kiều Muội cầm lấy chìa khóa, hai mắt tròn xoe.
“Rolls-Royce á! Chị Dao, chị mua xe từ khi nào ?”
Hôm qua cô tận mắt thấy Phó Thịnh Niên lái chiếc Rolls-Royce trắng, giờ hai vợ chồng lái xe đôi cùng kiểu, đúng là khiến ngưỡng mộ.
Giản Dao khẽ , giải thích: “Không xe của chị.”
Là xe Phó Thịnh Niên tạm thời để cô sử dụng.
Chiếc Audi của cô kéo sửa, đến giờ vẫn xong.
“Chị sẽ về khách sạn nghỉ ngơi một lát, em lái xe về đó là thể tan , tối hãy .”
Kiều Muội gật đầu, cầm chìa khóa rời khỏi nhà hàng.
Giản Dao nghỉ một lúc dậy xuống quầy thu ngân tính tiền, trả xong thì phía vang lên một giọng quen thuộc.
“Dao Dao, con ăn một ?”
Hạt Dẻ Rang Đường
Cô đầu theo phản xạ, thấy đó là cha – Giản Minh Sơ, bên cạnh ông còn Giản Thi.
Vì cô ăn trong phòng riêng nên hề họ cũng ở đây.
“Con cùng trợ lý, cô về .”
Giản Minh Sơ khẽ “ồ” một tiếng, thấy cô trả tiền xong liền : “Ba với Thi Thi định tới quán một lúc, nếu con rảnh thì cùng luôn, ba cũng chuyện với con.”
Giản Dao định từ chối, nhưng nghĩ đến việc Mạnh Mỹ Trúc, phụ nữ độc ác sát hại cô, mà chuyện đó Giản Minh Sơ , cô ngập ngừng vài giây gật đầu đồng ý.
Cô cũng điều với ông.
Ra khỏi nhà hàng, cô lên xe của Giản Minh Sơ, một ở băng ghế .
Giản Thi phía , từ lúc gặp mặt đến giờ chẳng thèm liếc cô một cái, nên Giản Dao cũng im lặng, cả hai chẳng ai với ai, bầu khí vô cùng gượng gạo.
Giản Minh Sơ lái xe đến một quán gần đó, phong cách trang trí đậm chất cổ điển Trung Hoa.
Cô ông thích nơi , thỉnh thoảng sẽ dẫn Giản Thi tới, nhưng bao giờ đưa cô , đây là đầu tiên.
Họ đưa đến một phòng riêng ở tầng hai, nghệ nhân pha nhanh chóng bưng lên bộ cụ và còn biểu diễn một màn pha tao nhã.
Trà pha xong, Giản Minh Sơ khoát tay, nghệ nhân liền hiểu ý lui .
Giản Dao nhấp một ngụm , vị đắng nhưng hậu vị thanh nhẹ dễ chịu.
“Ngày mai là giỗ con, con quên đấy chứ?” Giản Minh Sơ phá vỡ sự im lặng.
“Con quên.”
“Ba một cuộc họp quan trọng, tỉnh ngoài, thể đến thăm con , con dẫn Thi Thi ba nhé.”
“Không cần, con tự là .” Giản Dao dứt khoát từ chối.
Sắc mặt Giản Thi lắm, lấy cớ vệ sinh ngoài.
Nhân lúc cô mặt, Giản Dao cũng vòng vo, hỏi thẳng Giản Minh Sơ:
“Khi con qua đời, cảnh sát từng tìm gặp ba, chuyện cụ thể về vụ việc đó. Ba còn nhớ viên cảnh sát đó là ai ?”
Giản Minh Sơ sững , nhạt:
“Chuyện bao nhiêu năm , ba nhớ rõ .”
“Con nhớ hình như họ Trần, đúng ?”
Giản Minh Sơ lắc đầu: “Ba thật sự nhớ nữa.”
“Ba tin con c.h.ế.t vì tai nạn giao thông ?”
Giản Minh Sơ sững , ánh mắt trở nên trầm lạnh cô: “Con định gì?”
“Mẹ con hại chết, là mưu sát. Có lén động tay phanh xe, nên mới đ.â.m cột mà chết.”
Giản Minh Sơ cau mày, tỏ vẻ hài lòng:
“Cảnh sát kết luận đó là tai nạn, con đừng bừa.”
“Con bừa. Đó là tai nạn, mà là g.i.ế.c .”