Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 50.
Cập nhật lúc: 2025-08-03 02:04:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tới nơi, phòng bao và rượu Thẩm Dịch cho chuẩn sẵn.
Giản Dao xuống ghế sofa, mở danh bạ điện thoại tìm Lục Đồng – tay phóng viên từng bài bôi nhọ cô “ngoại tình”.
Cô gọi thẳng cho .
Lục Đồng điện thoại một cách rõ ràng đầy bối rối:
“Giản tiểu thư? … vẫn moi phốt của Hạ Sơ Vân , cô lúc nào cũng vài vệ sĩ theo, khó mà tiếp cận .”
“ gọi vì chuyện đó.”
Lục Đồng thở phào nhẹ nhõm:
“Vậy… cô tìm chuyện gì?”
Giản Dao gửi địa chỉ của câu lạc bộ Thâm Uyên cho , bảo đến gặp mặt chuyện trực tiếp.
Mười phút , Lục Đồng đến nơi, thần thái đầy lúng túng khi thấy cô và Cố Tương.
“Ngồi , đừng căng thẳng.”
Lục Đồng rụt rè gật đầu, góc ghế sofa.
Cố Tương đưa một ly rượu, nhưng ngại ngùng dám uống.
“Giản tiểu thư, cô tìm chuyện gì?”
Giản Dao đưa đoạn clip mới đây cô và Mạnh Mỹ Trúc xung đột tại bệnh viện cho xem.
“Cái thấy , từng lên hot search.” Lục Đồng .
Giản Dao gật đầu, tắt video :
“Người phụ nữ trong video là kế của . giúp điều tra xem bà thường lui tới với những ai.”
Mạnh Mỹ Trúc là một phụ nữ quê mùa, đây chỉ là giúp việc, học hành đến nơi đến chốn, ngoài công việc lau dọn, bà chẳng gì khác.
Một như , nếu kẻ giúp sức thì thể tay với phanh xe, thể gây án mạng.
Cô là nghệ sĩ, còn bận phim, tiện điều tra ngầm, vì cần một kín đáo theo dõi.
Người đó chính là Lục Đồng.
Lục Đồng tỏ khó hiểu, cô mỉm :
“Tiền công một vạn một tháng, chi phí xe cộ, ăn uống lo. Coi như nhận thêm một việc ngoài giờ, ?”
Lục Đồng gãi đầu, thấy đây là một việc .
Anh ở Phong Ngu gần mười năm, vì tính cách thật thà nên trọng dụng, lương bèo bọt, đồng nghiệp đều lên chức cả .
Trước đây, nhận lời việc cho Hạ Sơ Vân là vì ép buộc, con bệnh, cần tiền gấp.
Bây giờ công ty đang sa thải nhân sự, và trong danh sách cắt giảm, đang cuống cuồng tìm việc mới.
Giản Dao đột nhiên liên hệ, chẳng khác nào gửi than trong ngày tuyết rơi.
Trước đây, cô trả tiền thuê chụp phốt Hạ Sơ Vân, dù kết quả, nhưng tiền chuyển đủ, dùng nó để lo hồi phục phẫu thuật cho con.
Hiện giờ vẫn túng thiếu, nên việc Giản Dao đề nghị một tháng một vạn, gần gấp đôi lương , là cơ hội quý giá.
Không bao lâu, nhưng ít nhất tiền còn hơn , thể cải thiện điều kiện sống của gia đình và thêm thời gian tìm việc khác.
Anh đồng ý dứt khoát, Giản Dao cũng bất ngờ.
“ , con bây giờ ?”
Lục Đồng nở nụ :
“Khỏi , cảm ơn Giản tiểu thư quan tâm.”
Giản Dao gật đầu, nâng ly rượu:
“Vậy cùng cạn ly, hợp tác vui vẻ.”
11 giờ đêm, Biệt thự nhà họ Phó.
Phó Thịnh Niên tắm xong, lên giường thì điện thoại vang lên là Thẩm Dịch gọi tới.
Anh bắt máy, giọng trầm đục:
Hạt Dẻ Rang Đường
“Có chuyện gì?”
Thẩm Dịch tủm tỉm:
“Bảo bối nhà tới chỗ , còn gặp một gã đàn ông nữa.”
Phó Thịnh Niên cau mày, lập tức bật dậy:
“Cậu gì?”
“Cô đến với Cố Tương, sắp xếp cho một phòng riêng. Sau đó một đàn ông bước , giờ gần cả tiếng mà vẫn .”
“……”
“Trung niên.” Thẩm Dịch bật “Cậu cũng chỗ chỉ tiếp khách trẻ. vì là bảo bối nhà gọi đến, tiện đuổi .”
Phó Thịnh Niên mặt tối sầm:
“Người đàn ông đó là ai?”
“ thật sự .”
Phó Thịnh Niên đáp, Thẩm Dịch cố ý khiêu khích:
“Người trong lòng nửa đêm gặp đàn ông khác, sốt ruột ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-50.html.]
“Cô gặp ai, liên quan đến .”
“Miệng cứng thật.”
Phó Thịnh Niên mặt lạnh định cúp máy, nhưng Thẩm Dịch tiếp:
“Hay là đến đây một chuyến ?”
“Không .”
Anh cúp máy, ném điện thoại sang một bên xuống giường.
những lời Thẩm Dịch cứ văng vẳng bên tai, khiến vô cùng bực bội.
Đàn ông trung niên?
Giản Dao nửa đêm chạy đến câu lạc bộ, gặp một đàn ông trung niên?
Tối qua từ chối , cho chạm , hôm nay lén lút gặp đàn ông khác, còn là loại “già đầu”!
Anh thấy n.g.ự.c bức bối, vài phút thì bật dậy, phòng đồ.
Sau khi đồ, cầm chìa khóa xe, lao nhanh đến câu lạc bộ Thâm Uyên.
Anh lao thẳng tới phòng bao nơi Giản Dao đang ở, đạp cửa xông .
Giản Dao giật nảy , một ngụm rượu sặc, ho khù khụ.
Cố Tương vội vã vỗ lưng cho cô.
Giản Dao lấy , liền trừng mắt Phó Thịnh Niên đang sát khí đằng đằng, định hỏi nổi điên gì…
Kết quả, sải bước tới, kéo cô dậy khỏi ghế sofa, nhấc bổng cô lên vai.
Cô vòng vòng, kịp phản ứng thì vác lên như bao gạo.
“Phó Thịnh Niên!”
Cô đ.ấ.m mạnh lưng :
“Anh thả em xuống!”
Vừa dứt lời thì ăn ngay một cái tát mông.
Giản Dao: ………
Cố Tương ban đầu còn ngơ ngác, khi rõ cảnh thì phì thành tiếng.
Phó Thịnh Niên lạnh lùng liếc đàn ông trung niên đang góc sofa, lập tức rời .
Không khí trong phòng bao trở nên cực kỳ lúng túng.
Lục Đồng tất nhiên nhận Phó Thịnh Niên, sợ đến mức mặt tái xanh.
Anh cảm thấy ánh mắt Phó Thịnh Niên cực kỳ thiện, cẩn thận hỏi:
“Hình như Phó tổng hiểu lầm gì ?”
Cố Tương khoát tay:
“Anh nghĩ nhiều .”
“ trông Phó tổng vui lắm…”
“Anh lúc nào chả thế, cái mặt như Diêm Vương, thấy ai cũng khó chịu.”
Lục Đồng cứng họng, thêm lời nào.
Rời khỏi phòng, Giản Dao vùi đầu vai , dám quậy, sợ ngoài nhận .
Cô ngoan ngoãn vai Phó Thịnh Niên.
Đến khi thang máy, cô mới nhẹ nhàng vỗ lưng :
“Phó , giờ thể thả em xuống chứ?”
Phó Thịnh Niên cau mày sâu hơn:
“Em gọi là gì?”
“……”
Chỉ là cách gọi thôi mà.
Thang máy tới tầng trệt, sải bước ngoài, vứt cô ghế phụ chiếc xe, một lời.
Giản Dao chọc giận lúc nào.
Cô thở dài, yên, thắt dây an , nhắn tin cho Cố Tương nhờ cô đưa Lục Đồng về.
Cố Tương trả lời bằng một chữ: “Được.”
Lúc cô mới đặt điện thoại xuống, sang .
Khuôn mặt của … đen như đáy nồi.
“Sao em ở đây?”
Phó Thịnh Niên trả lời, đạp ga một cú mạnh.
Xe phóng như bay.
Giản Dao bắt đầu thấy sợ:
“Anh thể lái chậm một chút ?”
Ngược , tăng tốc.
Khi xe lao biệt thự nhà họ Phó, cô nôn đến nơi.