Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 8.
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:15:21
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ nghỉ trưa, Giản Dao ăn mấy miếng chuẩn chợp mắt một lát xe thì Hạ Sơ Vân bất ngờ xuất hiện, tay còn cầm hai ly cà phê.
Cô đưa một ly cho Giản Dao, lễ độ và khách sáo : “Có thể trò chuyện một chút ?”
Người phụ nữ từng chỉnh mặt vài , phẫu thuật thẩm mỹ cực kỳ thành công, đến mức như yêu tinh .
Giản Dao do dự mấy giây gật đầu.
Hạ Sơ Vân bước lên xe bảo mẫu, cửa xe đóng liền xuống bên cạnh cô.
“Tối qua thật ngại quá, nếu gì thất lễ mong cô bỏ qua.” Hạ Sơ Vân xin vì thái độ dửng dưng với Giản Dao trong buổi tiệc từ thiện tối qua.
Rất chân thành.
Giản Dao sớm danh Hạ Sơ Vân, bối cảnh, học hành bài bản, tự lăn lộn trong giới giải trí đến ngày hôm nay, diễn xuất , nhan sắc nổi bật, công ty quản lý coi trọng, dốc bộ tài nguyên cô .
Tuy , tai tiếng của Hạ Sơ Vân cũng ít. Tin đồn rằng cô quan hệ mờ ám với sếp lớn của công ty, là kiểu thực dụng.
Tối qua cô còn tỏ vẻ lạnh nhạt, mà hôm nay Giản Dao là “Phó Phu nhân”, thái độ liền xoay 180 độ, đích đến xin , rõ ràng mục đích.
“Không .” Giản Dao bình thản đáp.
Hạ Sơ Vân mỉm : “ cảm thấy hợp với cô, dịp chúng cùng ăn một bữa nhé.”
“Để .”
“Hôm nay trông cô vẻ khỏe, cần cùng tập thoại ?”
“Không cần , cảm ơn. nghỉ một lát.”
Hạ Sơ Vân khá tinh ý, “Vậy phiền nữa.”
…
Ngủ một giấc ngắn xe, tinh thần của Giản Dao hơn nhiều, buổi phim buổi chiều cũng khá suôn sẻ.
Là vai nữ phụ hai, nên cô nhiều cảnh . Tuần tới hầu hết là cảnh của nam nữ chính, cô dứt khoát tự thưởng cho kỳ nghỉ, về thành phố A một chuyến.
Cô mua một ít đồ ăn vặt mà Giản Thi thích đến bệnh viện thăm, ngờ Giản Thi xuất viện.
Cô nhờ đưa đồ đến nhà họ Giản, liên lạc với Cố Tương, hẹn ăn một bữa.
Cố Tương thở dài liên tục: “Ăn riêng thì , trừ khi chịu tham gia buổi họp lớp tối nay. Ai cũng giờ là đại minh tinh , cứ nhao nhao đòi gặp cho bằng .”
“Chuyện …”
“Nếu thì thôi.”
“Không , chỉ là tớ nhận thiệp mời họp lớp.”
“Thiệp mời gửi đến chỗ tớ. Lúc đó đang đóng phim nên tớ , nghĩ chắc , dù giờ cũng là của công chúng.”
“Biết thì ?”
“Ý là đến thật ?”
“Lâu gặp bạn cũ thời cấp ba, gặp cũng .”
“Vậy tối tớ đến đón nhé?”
“Được.”
Không Phó Thịnh Niên nhận lời mời . Hai vốn là bạn cùng lớp, lẽ cũng mời chứ nhỉ?
Sau khi cúp máy, suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu Giản Dao mãi dứt.
Bảy giờ tối, Cố Tương đúng giờ lái xe đến đón cô.
Giản Dao ăn mặc cầu kỳ, chỉ diện một chiếc váy liền màu nhã nhặn, khoác thêm chiếc áo dài, đội mũ nồi và đeo khẩu trang ngoài.
Buổi họp lớp tổ chức tại nhà hàng của một khách sạn, đặt một phòng riêng rộng.
Khi Giản Dao và Cố Tương bước , các bạn học cũ đến đông đủ lập tức nhận họ, ai nấy phấn khích vây chào hỏi Giản Dao.
“ xem phim đóng , diễn xuất đỉnh thật đó.”
“Hồi còn học với Phó Thịnh Niên cứ như hình với bóng, ai cũng hai là đôi kim đồng ngọc nữ, ngờ bây giờ thật sự thành vợ chồng.”
“Nghe buổi họp lớp hôm nay mời cả Phó Thịnh Niên, sẽ đến chứ?”
Giản Dao ngẩn khi hỏi đến câu đó.
Cô Phó Thịnh Niên đến , nếu đến thì cũng chỉ là diễn một màn kịch mặt , đến thì cô thấy thoải mái hơn chút.
“Phó Thịnh Niên sẽ đến ?” Cố Tương khẽ hỏi bên tai cô.
Cô lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-8.html.]
“Không đến ?”
“Không nữa.”
“……”
Bảy giờ rưỡi, trong lớp hơn bốn mươi đến gần đủ. Giản Dao và Cố Tương cùng , chỗ bên cạnh cô thì ai dám , như thể cố tình để dành cho Phó Thịnh Niên .
Buổi họp lớp kéo dài đến tám giờ, vẫn thấy bóng dáng Phó Thịnh Niên.
Chắc là sẽ đến.
Tưởng rằng đến sẽ khiến cô nhẹ nhõm hơn, nhưng trong lòng vẫn khó tránh khỏi chút hụt hẫng.
Giản Dao uống thêm mấy ly, tửu lượng của cô kém, mới uống vài ly mà mặt đỏ ửng, đầu óc cũng cuồng.
Cố Tương nhỏ giọng khuyên cô đừng uống nữa, cô khoát tay, “Không , hôm nay vui mà.”
“Cậu vui thật ?”
Rõ ràng chẳng vui gì cả, chỉ mượn rượu giải sầu.
“Cậu uống nhiều loạn đấy?” Cố Tương lo lắng hỏi.
Biết Giản Dao nhiều năm, cô từng thấy Giản Dao say rượu, cũng từng thấy cô mất kiểm soát mặt khác. Cố Tương lo Giản Dao mà tiếp tục uống thì dễ mất mặt, nhất là giờ cô là của công chúng, lúc nào cũng giữ gìn hình tượng.
Giản Dao giờ chẳng bận tâm gì cả. Tâm trạng cô tồi tệ, trong lòng chất chứa quá nhiều uất ức và nỗi lòng, cô bỗng say một trận thật , như lúc về nhà thể ngủ ngon một giấc.
…
Phó Thịnh Niên tham dự xong một bữa tiệc xã giao, Điền Dã theo rời khỏi phòng tiệc, nhịn hỏi:
“Phó tổng, vẫn đến buổi họp lớp ?”
“Bây giờ mấy giờ ?”
“Chín giờ.”
“Địa điểm tổ chức ở ?”
“Ngay ở tầng ba khách sạn .”
Phó Thịnh Niên bước thang máy, ánh mắt trầm ngâm bảng nút điều khiển.
Cửa thang máy khép , Điền Dã định đưa tay nhấn tầng một thì nhàn nhạt lên tiếng:
“Tầng ba.”
Thang máy chầm chậm di chuyển xuống tầng ba.
“Phòng 6.” Điền Dã .
Anh khẽ “ừ” một tiếng: “Cậu tan ca .”
Điền Dã dừng bước, cúi đầu chào, chờ Phó Thịnh Niên phòng 6 mới xoay rời .
Trong phòng tiệc bốn bàn, khí náo nhiệt.
Phó Thịnh Niên liếc mắt thấy Giản Dao trong đám đông, khỏi khựng .
Anh ngờ cô cũng về tham gia họp lớp.
Mọi xung quanh đều rôm rả, chỉ Giản Dao là một góc uống rượu, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì men.
Anh bước tới, giành lấy ly rượu trong tay cô.
“Phó Thịnh Niên!”
“Phó Thịnh Niên tới kìa!”
Hạt Dẻ Rang Đường
Có trong đám đông hét lớn.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía và Giản Dao.
Giản Dao uống ít, say, nhưng vẫn còn giữ chút tỉnh táo. Cô đầu đàn ông cao lớn bên cạnh, đôi mắt ngấn nước long lanh.
“Anh đến .” Cô mỉm .
Sắc mặt Phó Thịnh Niên trầm xuống, đưa tay đỡ cô dậy, cô lảo đảo ngã lòng , tay quàng lên cổ , thở nóng hổi phả cổ , khiến thấy nhột.
“Em say .”
“Không , em tỉnh lắm.” Giọng cô mềm mại vang lên bên tai , mang theo mùi rượu nồng nặc.
Phó Thịnh Niên liếc mắt đám bạn học đang chăm chăm họ, :
“Xin , cô uống nhiều quá, đưa cô về . Mọi cứ tiếp tục nhé.”