Thôn Quỷ Ở Núi Sau - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:26:49
Lượt xem: 1,396
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa phòng khép .
Mẹ rời .
Bên ngoài tĩnh lặng đến mức thể rõ tiếng tim đập.
vội chạy đến khóa trái cửa, trong đầu hỗn loạn.
Không lẽ nhầm?
Hay thật sự thứ gì đó sạch sẽ quanh đây?
Quá tà …
Không , tìm Cẩu Tử!
3
Cha của Cẩu Tử là đạo sĩ trong làng, chuyên lễ trừ tà.
Người dân mười dặm tám thôn quanh đây, hễ gặp chuyện quái lạ đều tìm ông nhờ giúp.
mò trong bóng tối, mặc xong áo thì bỗng thấy ngoài cửa sổ một cái bóng.
cảnh giác … là Cẩu Tử!
Sao tới đây giữa đêm thế ?
khẽ bước đến, nhận sắc mặt trắng bệch, môi run run.
Anh Cẩu Tử trong nhà , giọng nhỏ như muỗi kêu:
“Tiểu Chính, mày... mày thấy nhà mày bình thường ?”
gật đầu lia lịa:
“Anh Cẩu Tử, cũng gặp chuyện lạ ?”
Anh đưa ngón tay lên hiệu im lặng:
“Nhớ xem, chiều nay tụi thật sự về nhà ? Hay vẫn còn kẹt ngôi miếu đổ đó?”
sững .
Anh Cẩu Tử tiếp tục thì thào:
“Mày còn nhớ , tụi chơi trốn tìm trong miếu, chui xuống cái hố nền? Bên mùi thối kinh khủng, bọn sợ quá nên chạy .”
nuốt nước bọt, khẽ :
“Ừ... em nhớ. Đều do em ham chơi, quên mất lời cha dặn, cấm gần ngôi miếu vì đó giam giữ thứ sạch sẽ.”
Anh Cẩu Tử nghiến răng:
“Tao nghi là... bọn ma che mắt .”
Nghe đến đó, da đầu tê rần, nước mắt suýt trào :
“Vậy... bây giờ?”
Anh vội đưa tay từ ngoài cửa sổ bịt miệng :
“Suỵt! Im! Bị thấy là tiêu đời. Mày giả vờ như gì cả. Tao từng thấy cha tao vẽ bùa ... mày cho tao chút máu, tao vẽ lên tay mày, nhớ tuyệt đối đừng lau !”
Nói , c.ắ.n mạnh ngón tay .
Đau đến mức suýt hét, nhưng cố nén .
Anh kéo tay , nguệch ngoạc vẽ lên lòng bàn tay hỏi:
“Mày ăn gì trong nhà ?”
liếc sang tủ đầu giường, nơi một bát nước nóng vẫn còn bốc .
Lạ thật... giữa trời lạnh thế , nước để lâu mà vẫn ấm?
Ngoài trời rét đến mức đổ nước là đóng băng ngay, trong phòng thế ?
rùng , vội lắc đầu.
Anh Cẩu Tử nhanh:
“Tuyệt đối đừng động đồ ăn trong nhà! Nhớ kỹ câu chú :
‘Người đến cách tờ giấy, quỷ đến cách ngọn núi, ngàn tà , vạn tà mở nổi...’
Đọc , mau lên!”
run rẩy hỏi:
“Cái ... hiệu quả ?”
Anh Cẩu Tử gật đầu chắc nịch:
“Có! Là cha tao dạy tao, đó là bùa trừ quỷ của Đạo gia!”
“Đừng tin lời trong nhà, cũng đừng rời khỏi phòng. Một lát nữa nơi sẽ sáng lên, chúng tìm cách trốn khỏi đây khi trời sáng.”
“Nếu ma che mắt, thì sẽ bao giờ thoát nữa .”
Nói xong, bỏ chạy.
lập tức ghi nhớ câu chú, lẩm nhẩm trong miệng.
Ngay lúc đó, một luồng gió lạnh thổi ùa qua cửa sổ.
sợ đến rụt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thon-quy-o-nui-sau/chuong-2.html.]
Rồi thấy… bà nội xuất hiện.
Bà nội mất nhiều năm .
thể nhầm, đó đúng là bà nội, bà vẫn mặc chiếc áo bông hoa cũ quen thuộc.
Khuôn mặt nhăn nheo của bà nội áp sát khung cửa, mũi hít lấy hít để, ánh mắt đờ đẫn và quái dị.
kịp mở miệng thì bà nội bỗng đổi sắc mặt, đầu đầy căng thẳng.
Bà nội dấu “suỵt”, bảo đừng .
Giọng bà nội run rẩy, sợ hãi:
“Là A Chính thật ? Sao cháu đến đây? Cháu nhận nơi gì sai ?”
Tim đập dồn dập..
Không chứ, sai ở đây... chính là bà đấy, bà ơi!
Bà nội thấy do dự, định tiếp thì...
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân kéo lê, lạo xạo nền đất.
Bà nội hoảng hốt đầu bỏ , bước chân lảo đảo, chạy ngoái dặn:
“A Chính! Mau lên giường! Dù ai gõ cửa, tuyệt đối đừng mở!”
4
Quả nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
thấy giọng cha đang làu bàu c.h.ử.i rủa, ông bảo mở cửa, rằng lo ngủ yên nên bảo cha sang ngủ cùng .
run rẩy chui chăn:
"Không cần , cha, con tự ngủ , con còn là con nít nữa.
Cha mắng thêm một lúc lâu.
Đến khi chắc chắn chịu mở cửa, tiếng bước chân mới rời .
cứ lẩm nhẩm niệm chú trừ tà.
Không qua bao lâu, ánh sáng ngoài cửa sổ dần hửng lên.
Mẹ xuất hiện ở cửa sổ, mặt là nụ , để lộ cả hàm răng trắng ởn.
Mẹ bảo mau ngoài ăn sáng.
…
vẫn luôn để ý tiếng động trong nhà.
Nhà bếp yên ắng, tiếng nấu nướng nào hết.
Vậy mùi cơm thơm phức … từ mà ?
Mùi hương khiến bụng réo ùng ục.
Từ tối qua đến giờ ăn gì, đầu óc cũng bắt đầu cuồng.
nhớ lời của Cẩu Tử dặn, nên dám ngoài ăn sáng.
Mẹ tức giận qua khung cửa, quát:
“Mày đói c.h.ế.t cũng đáng đời!”
Sau một hồi lâu, mới chịu rời .
chờ đến khi thấy nắng hắt ngoài sân, tiếng qua trong làng, mới dám trèo qua cửa sổ ngoài.
dám bước qua gian nhà chính.
Vừa đặt chân xuống đất, thấy trong làng đang .
Tiếng càng lúc càng lớn, lẫn trong đó là tiếng ồn ào, huyên náo, hình như nhiều tụ tập.
Âm thanh phát từ phía nhà Cẩu Tử.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
lo lắng, len lén bước khỏi sân.
Ngoảnh , phát hiện cũng đang theo phía .
Bà mà phát một tiếng động nào, khiến suýt hét lên vì sợ.
May mà bà để ý đến , chỉ mang vẻ mặt buồn bã mà tiến về phía , lẩm bẩm:
"Thằng Trương Hữu Quả hôm nay chôn . Tội nghiệp, thằng nhỏ ngoan thế mà…
Lời bà khiến lạnh sống lưng.
Trương Hữu Quả, đó chính là tên thật của Cẩu Tử.
Anh … c.h.ế.t ?
C.h.ế.t khi nào chứ?
Nếu c.h.ế.t, đêm qua chuyện với là ai?
Đầu óc rối loạn.
Bất chợt, cảm thấy đầu ngón tay lạnh buốt, cúi xuống , thì thấy một con ch.ó vàng đang l.i.ế.m tay .
Chính là chỗ tối qua Cẩu Tử vẽ bùa, lòng bàn tay vẫn còn hình vẽ lá bùa.