Thôn Quỷ Ở Núi Sau - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:27:45
Lượt xem: 1,325
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi mở mắt nữa, bà nội xuất hiện bên cửa sổ, như thể chuyện gì xảy , khuôn mặt cũng còn dữ tợn.
Bà nội xuống chiếc ghế tre bên cửa sổ, thật lâu gật đầu :
"May mà bà về kịp, suýt chút nữa cháu Cẩu Tử chiếm mất xác ."
Bị Cẩu Tử chiếm xác ư?
tin nổi ngoài.
Anh là bạn nối khố của , tình cảm đến mức từng mặc chung một cái quần, cùng nhốt trong hang ngôi miếu đổ nát .
Vừa nãy còn sẽ tìm cha giúp mà. Sao chiếm lấy cơ thể của chứ?
Thấy bà nội nhà, lấy hết can đảm hỏi:
"Bà ơi, bà gì Cẩu Tử ?"
Bà nội khẽ thở dài, :
"Cháu ngoan, từ nhỏ cháu quá hiền lành . Có khi chú, cháu cảm thấy cả dễ chịu, đầu óc sáng suốt hơn, trong lòng cũng còn sợ hãi nữa đúng ?"
sững , bà ?
Bà nội chằm chằm sân, gì, khẽ nhả một làn khói đen.
Đầu choáng váng.
Khi cơn choáng qua , cảnh tượng mắt khiến sợ đến mức lùi liên tục.
Trên mặt đất tối đen bên ngoài, đầy những thứ trắng toát… đó là xương !
Còn cả vô sọ rải rác khắp nơi.
nhận còn ở trong căn nhà nữa, mà đang trong một cỗ quan tài!
May mà trong quan tài xác, kích cỡ vặn như đo sẵn cho .
"Sao... như thế ..."
Trước mắt mờ , cảnh vật trở về “nhà”.
Bà nội với giọng lạnh lẽo:
"Cháu thấy dễ chịu là vì chú khóa hồn khiến âm khí nhập thể, trói hồn cháu để cháu còn về với xác thật nữa. Như , Cẩu Tử mới thể cướp cơ thể của cháu."
Bà nội ngoài với ánh mắt dữ tợn:
"Cẩu Tử c.h.ế.t , khi cháu . Cha cháu sợ cháu đau lòng nên giấu chuyện . Thật là hồn của Cẩu Tử kéo cháu đây.”
“Cha của Cẩu Tử , ông gom hết linh hồn c.h.ế.t quanh đây để đổi vận cho nhà , cái vận “tuyệt tự tuyệt tôn” !”
“Thứ cháu thấy là ảo ảnh thôi, những linh hồn đều cha Cẩu Tử dùng vật hiến tế. Giờ chỉ còn thiếu một hồn cực dương là cháu nữa thôi. Nếu hôm nay cháu với bà, cháu sẽ c.h.ế.t thật đấy!"
Lòng rối bời.
Người bạn nhất, hóa c.h.ế.t, còn hại để sống ?
Bà nội đầy đau khổ:
"Cháu ngoan, nhanh thôi, bà sắp chịu nổi . Cha của Cẩu Tử đang luyện hồn bà. Đừng sợ, theo bà .”
“Cầm lấy cây gậy , dù ai kéo cháu cũng đừng ngoảnh đầu. Cứ đ.á.n.h thẳng tay! Tuyệt đối đầu!"
nhận lấy cây gậy, cảm giác nó ấm áp hơn, khác hẳn thứ trong nhà.
Nhìn khuôn mặt dữ tợn của bà nội, chẳng thấy sợ, chỉ thấy nghẹn ngào:
"Bà ơi, bà... bà vẫn còn sống ?"
Bàn tay bà dài , luồn qua cửa sổ ôm lấy eo kéo ngoài:
"Tiểu Chính, đừng . Là của bà, bà dọa cháu sợ . Bà c.h.ế.t lâu ... Được gặp cháu, thật cũng ‘cảm ơn’ cha của Cẩu Tử đấy."
nắm chặt cây gậy ấm áp trong tay, nhớ những ngày bà nội còn sống với , nước mắt trào :
"Không , bà cháu sợ."
nhào lòng bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thon-quy-o-nui-sau/chuong-4.html.]
Khói đen dày đặc bao lấy cả hai.
Trước mắt tối sầm, nhưng lòng thấy an yên lạ thường.
Bà nội còng lưng, nắm tay , dặn dò:
"Tiểu Chính, nhắm mắt . Chúng ngoài , dọc đường đừng mở mắt !"
8
Ngay khi bước theo bà nội ngoài, phía bỗng vang lên tiếng t.h.ả.m thiết của Cẩu Tử:
"Tiểu Chính! Đừng tin bà ! Bà là con quỷ phong ấn ngôi miếu đổ đó!"
"Tiểu Chính, mau ! Đừng để bà lừa!"
Nghe thấy giọng của Cẩu Tử, thật lòng cảm thấy buồn.
thực sự thể tin nổi, bạn thiết, từng mặc chung một cái quần với , thể hại chứ?
đáp , chỉ âm thầm nghĩ trong lòng:
[Anh Cẩu Tử, khi ngoài, em sẽ đốt cho nhiều giấy tiền, cả bộ truyện tranh mà thích nhất, em cũng sẽ gửi cho .]
"Tiểu Chính! Mau ! Đừng núi! Bao nhiêu cha , đừng đến ngôi miếu đổ ở núi, ở đó nguy hiểm! Đừng với bà mày!"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Đó là giọng của cha , ông cũng đang gọi .
Tiếp đó là tiếng xé lòng của , gào lên trong nước mắt:
"Con mụ già c.h.ế.t tiệt! Mau thả Tiểu Chính ! Nó là đứa cháu duy nhất của bà đấy! Chẳng lẽ bà nhà họ Lý tuyệt hậu !?"
"Tiểu Chính, con! Con cần nữa ? Hu hu..."
Bước chân khựng .
Dù mở mắt, nhưng trong đầu rõ ràng thấy hình ảnh đang quỳ đất, nước mắt chảy dài, đau khổ cầu xin.
bắt đầu d.a.o động.
Bà nội... rõ ràng c.h.ế.t .
Còn cha thì vẫn sống…
Chẳng lẽ thực sự quỷ lừa ư?
Nó lợi dụng tình cảm của với bà nội, biến thành hình dạng của bà để dụ đến ngôi miếu đổ núi?
Rồi giọng cha của Cẩu Tử vang lên:
"Đồ lệ quỷ! Thả Lý Chính ! Ngươi đừng hòng hại thêm nữa!"
thấy tiếng gió rít phía , cảm giác thứ gì đó bay sượt qua tai .
Bàn tay bà nội đang nắm lấy bỗng buông trong chốc lát.
Rồi là tiếng gào thét đau đớn của bà:
"Trương Nghĩa Long! Ông đừng hòng hại cháu !"
" liều mạng với ông!"
Ngay đó, một thứ gì đó lạnh ngắt chụp lấy cổ chân , khiến thể cử động .
"A Chính, đừng sợ... chỉ cần mở mắt , con sẽ , mới là yêu con nhất."
cảm nhận bàn tay vuốt lên đầu , giọng dịu dàng cùng nụ ấm áp mặt.
"Mẹ... thật ? Là thật ?"
Mí mắt run rẩy.
"Tất nhiên là , Tiểu Chính , mở mắt con."
Bỗng nhiên, giọng cha vang lên, thô bạo và quen thuộc:
"A Chính! Mày ngủ lâu thế hả? Mặt trời chiếu đến m.ô.n.g ! Ba ngày tao đ.á.n.h là mày leo lên mái nhà đúng ? Bài tập nghỉ đông xong hả?!"
là giọng của cha , cái giọng mà mỗi là chỉ trốn thật xa.