6.
 
Dân làng chậm rãi vây lấy .  giơ tay lên,  hề phản kháng.
Dùng vũ lực để giải quyết thần miếu thôn  dễ, nhưng Đường Hằng và Hứa Yên Yên vẫn  tìm , lỡ tà vật nổi điên g.i.ế.c c.h.ế.t hai  thì công cốc cả.
 
Quỷ vật thấy     hề  d.a.o động linh lực,  mang hình dạng trẻ con, nên  vội hạ sát thủ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Có lẽ  giữ  để dùng cho  hiến tế tiếp theo. Chúng giam   một căn nhà đất, bên trong Đường Hằng  trói chặt, miệng nhét giẻ, ú ớ gọi .
Đám  rối    qua  giữa  và ,  liền nép  lưng họ: “Đừng nhốt  cùng tên chú kỳ quái !”
 
Đường Hằng: “?”
 
Lúc  từ phía ngôi miếu vang lên những tiếng hô đồng thanh, tiếp đó ánh sáng lấp lánh từ  trời rơi xuống.
Dân làng quanh  lập tức quỳ mọp, giơ tay đón ánh sáng.  nhân cơ hội bổ một chưởng  gáy kẻ gần nhất,  cởi trói cho Đường Hằng.
Anh nghẹn ngào: “Hạ Hầu tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới. Dân làng  đều c.h.ế.t cả , chúng   tới   bắt.”
 
“ . Đã tìm  Hứa Yên Yên ?”
 
Đường Hằng gật đầu: “Bọn trẻ đều  giam  hầm, tổng cộng mười bốn đứa.”
 
Anh còn định cứu đồng đội, nhưng gọi thế nào họ cũng  tỉnh.   quan sát  giải thích: “Đừng phí sức. Đây là thuật của tà khí ‘ Mặt Từ Bi ’. Nó khiến   đắm chìm trong tình cảm khát khao sâu thẳm nhất, tự nhốt  trong lồng ảo tưởng dịu dàng, cuối cùng lặng lẽ mà chết. Trừ phi ý chí kiên định như , còn  chỉ  diệt quỷ vật thì mới cứu .”
 
“Vậy Hạ Hầu tiểu thư, mau  thôi, họ  trụ  lâu .”
 
Nói xong Đường Hằng định mở cửa.
“Đừng động!”
 
  muộn. Ngón tay   chạm cửa,  bộ chú pháp trong phòng lập tức  kích hoạt, phù văn như rồng bay quanh tường.
Tường ở đây đều xây từ sọ trẻ con, thêm phù văn gia trì, biến nơi  thành hung địa. Động tác của Đường Hằng chẳng khác nào khiêu khích, khiến pháp trận  nhốt c.h.ế.t chúng .
 
 kéo  lùi , thấy   móc  một pháp khí che chở cả hai, tạm thời chống đỡ .
Anh áy náy: “Tiểu thư,   cô vướng bận .”
 
 bật : “Anh  giúp  đấy chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thong-linh-quy-su/chuong-5-6.html.]
“Ơ?”
 
 kết ấn, niệm chú: “Thuần phong  lệnh, chấn lôi tùy hành, càn khôn trấn thủ, tà quỷ diệt sạch!”
 
Tiếng  dứt, pháp khí của Đường Hằng vang lên một tiếng chuông ngân trầm hùng, âm vang truyền khắp thôn.
Nơi tiếng chuông lan tới, dân làng đều  định trụ, hóa  thành tượng đá, phù văn  tường cũng ngừng chuyển động, lặng lẽ  về chỗ cũ.
 
Đường Hằng ngây : “Thật lợi hại! Tiểu thư, cô  thế nào ?”
 
 trả pháp khí  cho : “Đây là Phục Ma Chung của Tam Thanh môn, đạo gia chính thống. ‘Mặt Từ Bi ’ tẩy não dân làng, bắt họ tôn nó  thần,  bắt chước chính là Tam Thanh thần tôn. Chính bản đối giả mạo, đương nhiên áp chế .”
 
Đường Hằng mừng rỡ: “Không ngờ quà nhỏ ông  tặng   lai lịch lớn !”
 
 im lặng. Lại một kẻ nhà  mỏ.
 
“Đi thôi,  kinh động tới nó,  tới gặp ‘A Mụ nương nương’  một chuyến.”
 
Rời khỏi nhà, cả ngôi làng  khác hẳn. Trời tối sầm, gió lạnh thổi dồn dập. Từ xa vọng  tiếng tụng kinh và nhạc pháp khí ngân nga.
 
“Tiểu thư Hạ Hầu, là âm thanh truyền  từ hầm ngầm.”
 
“Con quỷ  cũng khôn đấy,  đánh   liền chạy  bổ sung năng lượng.”
 
Đường Hằng sững sờ: “Ý, ý cô là ?”
 
  trả lời, đưa cho   nửa chai nước, chỉ về hướng đông nam: “Bây giờ  chạy về phía đó, cho đến khi tìm  một gốc cây to mười  ôm mới xuể, đổ chai nước  xuống gốc cây,  đó lấy Chuông Phục Ma trùm lên , ở yên tại chỗ đợi, tuyệt đối    .”
 
“Vâng!.”
 
“Đi .”
 
Đường Hằng chạy xa dần,  thì hướng về phía hầm ngầm mà . Bây giờ   là lúc tế hiến thích hợp nhất, nhưng để nhanh chóng tăng thêm sức mạnh, con quỷ  chọn hấp thụ sớm mười bốn đứa trẻ .
 
Càng đến gần hầm ngầm, tiếng kinh văn càng dày đặc.
 
  lạnh: “Một tên giả mạo mà cũng bày đặt  vẻ.”
 
“Thiên cương Bắc Đẩu, địa sát Nam Ly, triệu Nhị Thập Bát Tú, hộ!”
 
Vừa dứt lời, quỷ vật phát hiện   đến, cửa sổ bốn phía kêu loảng xoảng, mặt đất bỗng dâng lên vật gì đó.
 
Những sợi dây leo phá đất trồi lên, xông thẳng đến tấn công!