THƯ KÝ BẠCH SẮP ÔM BẦU BỎ TRỐN RỒI - Chương 8: HẾT

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:34:21
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã lúc nghi ngờ lén lút yêu đương lưng . Không chỉ "béo vì hạnh phúc", mà chắc là còn bụng cô nàng nào đó to cũng nên. Suy nghĩ từng khiến tức giận đến nổ đom đóm mắt.

Thế nhưng... nhắc đến chuyện bụng to?

Thực tế là vòng bụng của Bạch Thanh Từ lớn lên trông thấy. Hơn nữa, chẳng thấy thiết với bất kỳ ai, đến nhà cũng hề dấu vết chung sống của phụ nữ. Đặc biệt là chạm mặt ở bệnh viện, còn trốn biệt lối thoát hiểm, trông bộ dạng hoảng hốt hệt như gặp ma.

Cũng may là vị lãnh đạo quan tâm cấp , nên mới vạch trần ngay lúc đó.

Cho đến khi tận mắt thấy kết quả xét nghiệm, thấy bốn chữ "Nam giới mang thai" hiện lù lù giấy. chấn động!

Bạch Thanh Từ tìm đàn ông đó từ khi nào cơ chứ?! Đã còn gặp đúng hạng tra nam, ngay cả khám t.h.a.i cũng thèm cùng.

Thế nhưng, khi còn kịp tìm cách an ủi, nhanh chân bỏ chạy mất dạng.

Tốt lắm, Bạch Thanh Từ! Dù đào sâu ba thước đất, cũng nhất định lôi bằng về! cũng xem thử, rốt cuộc là cái gã "cẩu nam nhân" nào mà to gan lớn mật, dám cuỗm mất của .

NGOẠI TRUYỆN 2

Ngày lễ cưới diễn , bé con tám tháng tuổi.

Thằng bé mặc bộ lễ phục nhỏ xíu may đo riêng, ngoan ngoãn trong xe đẩy, Lăng Duệ đẩy t.h.ả.m đỏ rực rỡ.

Người dẫn chương trình lên tiếng hỏi: "Thưa Lăng, tại chọn ngày hôm nay để tổ chức hôn lễ?"

Lăng Duệ , ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng: "Bởi vì từng nghĩ rằng, lời cầu hôn của chỉ xuất phát từ lòng thương hại."

Đầu ngón tay khẽ lướt qua gò má của bé con trong xe đẩy, tiếp tục, giọng vang vọng khắp lễ đường: " chứng minh mặt tất cả rằng, từ lúc con tim rung động cho đến khi trao lời hứa trọn đời, mỗi một bước chân đều chỉ vì một lý do duy nhất: Đó là tình yêu."

Anh bất ngờ quỳ một chân xuống đất. Lần , thứ nâng niu tay là nhẫn, mà là một cuốn nhật ký dày cộm.

Khi lật mở trang đầu tiên, đó ghi mốc thời gian của bốn năm về . Chỉ vỏn vẹn một dòng chữ: Cậu thư ký mới đến hôm nay, lên trông thật !

[Hết]

Mình giới thiệu một bộ truyện khác do nhà up lên web MonkeyD ạ:

NĂM THÁNG ẤY, CÓ MỘT THẨM DƯ KHANH

Tác giả: Văn Trúc

Ngày đầu tiên nhập học Đại học.

mới kéo chiếc vali đến cửa ký túc xá, ngay một việc mà lẽ bản sẽ hối hận suốt bốn năm ròng.

" là gay."

Không khí như cô đặc trong nửa giây.

Chai nước khoáng trong tay Cố Hành đập "cộp" một phát góc bàn: "Cậu... là gay á?"

"Ừ." khẽ siết chặt quai ba lô.

"Cậu..." Cậu há hốc miệng, nửa câu cứ thế nghẹn nơi cổ họng.

" thích con trai, nhưng kiểu vơ bèo gạt tép." bồi thêm một câu.

Cậu "ồ" lên một tiếng, truy hỏi thêm nữa.

Hứa Trầm sáp gần vỗ vai : "Đỉnh đấy em, đủ thẳng thắn!"

Trong khi đó, Thẩm Dư Khanh - nãy giờ vẫn luôn tựa lưng bên cửa sổ dán mắt điện thoại, chậm rãi ngước mắt lên, "Vậy thì ?"

Chương 1:

1.

sững tại chỗ, ngẩn mất một chốc.

Khi định thần , vội vàng giải thích: "Nên mới với , tránh để xảy chuyện gì khó xử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thu-ky-bach-sap-om-bau-bo-tron-roi/chuong-8-het.html.]

cố gắng giữ cho giọng điệu thật bình thản, "Nếu chấp nhận , bây giờ sẽ tìm quản lý ký túc xá để..."

" chẳng vấn đề gì cả." Thẩm Dư Khanh ngắt lời , cúi xuống điện thoại, "Xu hướng tính d.ụ.c là tự do cá nhân."

Cố Hành gãi gãi đầu: " cũng... thấy thôi. Chỉ cần nửa đêm đừng leo lên giường ."

"Cậu mơ quá đấy!" Dây thần kinh căng thẳng của cuối cùng cũng giãn , buông một câu đùa mà chính cũng thấy nhạt nhẽo.

Hứa Trầm bật : "Quyết định thế nhé! là Hứa Trầm, đây là Cố Hành, còn vị 'cool boy' là Thẩm Dư Khanh. Cậu tên gì?"

"Giang Dã."

"Được , đồng chí Giang Dã, chào mừng gia nhập phòng 403!" Hứa Trầm vỗ vai , "Tối nay ăn một bữa chứ? Coi như hoạt động 'xây dựng đội ngũ' đầu tiên của phòng ."

gật đầu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất. Ít nhất, ngày đầu tiên của Đại học lặp cơn ác mộng thời cấp Ba.

2.

Cuộc sống Đại học thực sự bận rộn hơn tưởng nhiều.

Tiết chuyên ngành dày đặc, các câu lạc bộ tuyển thành viên mới khiến hoa cả mắt. tham gia câu lạc bộ tranh biện, mỗi tuần đều chuẩn tài liệu và đ.á.n.h các trận đấu tập.

Trong ký túc xá, Cố Hành ở Câu lạc bộ bóng rổ, Hứa Trầm tham gia Hội sinh viên, còn Thẩm Dư Khanh là thần bí nhất, ngoài những lúc lên lớp thì phần lớn thời gian đều biệt tăm biệt tích. Có ai hỏi tham gia Câu lạc bộ nào ? Cậu chỉ buông một câu: "Vẫn nghĩ ."

Mối quan hệ của chúng khá hòa hợp. Ít nhất là bề mặt, ai đưa bình luận tiêu cực nào về xu hướng tính d.ụ.c của .

Cho đến một tối thứ Sáu nọ.

Câu lạc bộ tranh biện liên hoan, các đàn đàn chị ép uống vài ly bia, lúc về đến ký túc xá đầu óc choáng váng. Đẩy cửa bước , chỉ Thẩm Dư Khanh ở đó, đang đeo tai , ngón tay gõ code lạch cạch máy tính.

"Mọi ?" lí nhí hỏi, quăng ba lô lên ghế.

"Cố Hành chơi bóng, Hứa Trầm họp ." Thẩm Dư Khanh tháo một bên tai , liếc một cái, "Cậu uống rượu ?"

"Một chút thôi." đổ xuống ghế, nhắm mắt day day thái dương.

Không gian yên tĩnh trong vài phút.

Khi gần như sắp thì thấy tiếng Thẩm Dư Khanh dậy, đó là tiếng nước chảy từ máy lọc nước.

Một ly nước ấm đưa đến mặt .

"Cảm ơn!" đón lấy, uống một ngụm lớn.

"Câu lạc bộ tranh biện liên hoan ?"

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

"Ừ. Tuần trận giao lưu với trường Bách Khoa, đàn bảo ăn mừng ." khổ, "Thật đến bản thảo của tranh biện thứ nhất còn xong."

Thẩm Dư Khanh vị trí của : "Đề tài là gì?"

"Trong tình yêu nên đặt lý trí lên hết ? Chúng là bên phản đối, chủ trương tình yêu cần lý trí." thở dài, "Đề khó thật đấy, chính bản còn chẳng tin."

"Tại tin?"

mở mắt . Thẩm Dư Khanh đang nghiêng về phía , ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên khuôn mặt , lúc mờ lúc tỏ.

"Bởi vì một thứ tình cảm ngoài tầm kiểm soát của lý trí sẽ dễ tổn thương chính khác." khẽ , chợt nhớ về những ngày tháng yêu thầm bạn thanh mai trúc mã Ngô Khải thời cấp Ba. Mông lung, hoảng loạn, và cuối cùng kết thúc bằng việc chuyển trường.

Thẩm Dư Khanh im lặng một hồi lâu, đó hỏi, " nếu do lý trí chi phối, thì liệu đó còn gọi là tình yêu ?"

sững sờ. Lời phát từ miệng bạn cùng phòng vẻ lý tính và nghiêm túc nhất của , mang một cảm giác mâu thuẫn đến kỳ lạ.

"Vậy nghĩ tình yêu nên như thế nào?" hỏi ngược .

Thẩm Dư Khanh sang . Đôi mắt trong ánh sáng mờ ảo trông sâu thẳm vô cùng.

"Ít nhất, nó cho dũng khí để đối mặt với con thật của chính ." Cậu .

Nhịp tim đột nhiên hụt hẫng một nhịp. Có vẻ như, những lời chẳng sai .

Loading...