16.
 
 ôm chăn,  đó co rúm  một góc  chiếc giường lớn của Kỳ Dương, còn   thì  ở mép giường, đồng thời giữ một  cách nhất định với , đây là do  yêu cầu.
 
"Nghĩ kỹ ?"
 
 vò đầu bứt tai, lúc  cảm thấy đầu ngứa ngáy vô cùng,  lẽ là sắp mọc não .
 
Bởi vì, Kỳ Dương điên , Kỳ Dương  mới tỏ tình với !
 
 ,  sai , mười phút , cái tên khốn kiếp Kỳ Dương ,  khi hôn... chính xác hơn là l.i.ế.m  một miệng đầy nước bọt thì bất thình lình tỏ tình với , lời lẽ  còn vô cùng táo bạo.
 
"Tô Tử Ngọc,   bạn trai ?
 
"Kiểu bạn trai lớn lên cùng  từ nhỏ ."
 
 ngây  : "Sao tự dưng   'cong' thế?"
 
Ánh mắt Kỳ Dương lập tức rời khỏi mặt ,   xuống phía , nơi đó căng phồng, trông   tinh thần.
 
"Từ  cấp ba."
 
"Chỉ cần  thấy , là  thấy   tinh thần."
 
Mẹ kiếp, lời lẽ sặc mùi dụ dỗ gì thế !
 
"Không đúng, tại   là từ  cấp ba, chẳng lẽ đây chính là lý do mà  c.h.ế.t sống  chịu học cùng trường với ?"
 
Kỳ Dương gật đầu: "Thế nên   chịu trách nhiệm."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thu-thach-hon-nguoi-anh-em-chi-cot-mot-cai/chuong-16.html.]
"  đây chẳng    thích con gái ? Cậu   'cong',  chỉ là thấy  mặc đồ nữ xinh , cho nên đó là ảo giác, là ảo giác thôi!"
 
Chịu trách nhiệm cái khỉ gió ,  bò đến bên cạnh  ,  đó nắm lấy vai  , cố gắng lắc cho   tỉnh  như phát cuồng.
 
Bàn tay to lớn của Kỳ Dương nắm lấy tay , ánh mắt nghiêm túc: "Sao    thích con gái?"
 
Trong lồng n.g.ự.c bỗng nhói lên một cơn đau tức mơ hồ,  cố nén nỗi chua xót trong lòng: "Dì Phương  với ..."
 
Sau khi   nghiệp cấp ba,  Kỳ Dương từng bí mật tìm ,   cho  một bất ngờ.
 
"Dì Phương Phương thương Tiểu Ngư nhất,   nếu Kỳ Dương  bắt nạt con, con cứ lấy cái   đối phó với nó."
 
 trợn tròn mắt, tò mò hỏi: "Điểm yếu của Kỳ Dương ạ?"
 
Một  ít ,  còn sớm già dặn như Kỳ Dương,  mà   điểm yếu ?  bỗng nhiên cảm thấy   phấn khích.
 
Vẻ mặt  Kỳ Dương đầy bí hiểm, : "Kỳ Dương từng thích một cô bé, thích vô cùng, vô cùng . Cô bé đó chỉ cần , là nó chẳng còn quan tâm đến gì nữa, ngày nào cũng  đến gặp  , còn lén lút hôn   nữa chứ."
 
Lúc đó, khi   bí mật của Kỳ Dương,   tỏ   phấn khích nhưng giờ đây   khỏi  chút buồn bã.
 
Chết tiệt,  còn học theo trong tiểu thuyết, chơi trò "ánh trăng sáng" nữa chứ?
 
Vậy  là cái gì? Kẻ thế   nền? Hay vai nam phụ độc ác?
 
Kỳ Dương  xong lời   thì bất chợt đỏ bừng mặt,  đó trầm ngâm   một hồi lâu,  ngập ngừng : "Sau   sẽ  cô ."
 
Trước đây còn  với  là  từng yêu ai,  mà bây giờ  lòi  một "ánh trăng sáng",  ngờ Kỳ Dương,  lớn lên cùng  từ nhỏ,  là một tên tra nam!
 
Thật là quá đáng!