18.
 
Ban ngày xem album ảnh, thế là đêm đến ký ức xưa cũ lập tức gõ cửa trong giấc mơ.
 
 nhớ lúc đó nhà   mới chuyển đến đây.
 
Dì Phương là một  nhiệt tình, hoạt bát,    hàng xóm mới liền lập tức dẫn Kỳ Dương đến nhà .
 
Lúc đó  mặc váy công chúa, tóc để kiểu bob,  trong sân, tay cầm chiếc xẻng nhỏ để xúc cát xây lâu đài.
 
Vừa ngẩng đầu lên thì  thấy một  bé   mặt, mặt đỏ bừng.
 
"Tớ  thể chơi cùng  ?"
 
Dì Phương  bên cạnh,  vẻ  ngạc nhiên  với  : "Kỳ Dương nhà   bao giờ chơi với mấy đứa trẻ trong khu,  mà   chơi với con gái chị."
 
Mẹ  lấy tay che miệng  ha ha.
 
"Con gái gì chứ? Đó là con trai , Tô Tử Ngọc, mặc như thế  là để tiện cho  vẽ tranh, thằng bé   mẫu nhí cho ."
 
  im thin thít một bên, ánh mắt  Kỳ Dương đầy vẻ sùng bái.
 
Dưới đất là tòa lâu đài cát do Kỳ Dương  đắp xong, góc cạnh rõ ràng, trông thật là lợi hại.
 
"Anh Kỳ Dương,  giỏi quá!"
 
Mặt Kỳ Dương đỏ bừng hỏi : "Cậu tên là gì?"
 
"Tớ tên là Tử Ngọc."
 
"Tử Ngọc? Tên  thật đấy."
 
Cứ như , Kỳ Dương hiểu lầm nhà   một cô con gái, mãi cho đến khi   mười tuổi.
 
Mới   Tử Ngọc mà   luôn yêu thích, thực   chính là  bạn  Tử Ngọc của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thu-thach-hon-nguoi-anh-em-chi-cot-mot-cai/chuong-18-19hoan.html.]
Buổi tối Kỳ Dương   về, thậm chí còn  kịp  quần áo  nắm chặt điện thoại   ghế sofa,   đang xem cái gì.
 
Còn , năm tám tuổi  ốm một trận, nên  quên sạch những chuyện .
 
19.
 
Sau khi nhớ  tất cả  chuyện,  lập tức chỉ  Kỳ Dương  ha hả.
 
"Lại còn tưởng  là con gái."
 
"Cậu chọc giận  , đừng  mà hối hận!"
 
Hậu quả của việc đắc ý vênh váo chính là, ngay buổi chiều mùng một Tết,  ánh mắt mờ ám của hai cặp phụ , Kỳ Dương bắt cóc  về nhà.
 
Cơ thể  lúc  như một con thuyền nhỏ  điều khiển, lênh đênh giữa những con sóng lớn của biển cả,  vùi dập hết   đến  khác.
 
Âm thanh  thoát  khỏi miệng, lập tức trở nên vụn vỡ.
 
Khi lên đến đỉnh điểm,   nhịn  mà cắn lên vai Kỳ Dương, để  một vòng dấu răng.
 
Giống như một dấu ấn, khẳng định quyền sở hữu của Kỳ Dương từ nay về .
 
"Tô Tử Ngọc."
 
"Tử Ngọc."
 
"Tiểu Ngư, gọi tên ."
 
"Kỳ Dương... ưm..."
 
Ngoài cửa sổ, giữa tiếng pháo nổ vang rền.
 
Trong ánh đèn sum họp của vạn nhà.
 
Sinh mệnh  chính thời khắc   đạt đến sự hòa hợp tuyệt đối
 
(Hoàn)