"Lần  chị đến, em kể tiếp nhé.  nhớ đừng để  em  đấy."
Mạnh Niên Niên chớp đôi mắt to tròn, gật đầu lia lịa.
"Chuyện gì mà   để  ?"
Giọng Mạnh Trì đột nhiên vang lên,  hai kẻ  tật giật .
Thấy Mạnh Niên Niên sắp  nhịn  mà khai ,  vội vàng bịt miệng cô bé.
"Đã  là bí mật thì tất nhiên là  thể để   . Đây là chuyện riêng giữa  và Niên Niên."
 nháy mắt  hiệu cho Mạnh Niên Niên, cô bé lập tức hiểu ý, gật đầu phụ họa.
" , đây là bí mật giữa con gái với !"
  ngại ngùng, dù  nhà  cũng  xa lắm.
Hơn nữa, thật sự    đối diện với Mạnh Trì thế nào  vụ bức thư tình lúc nãy!
Dù    thể     là , nhưng  thì !
Cảm giác chột  … lỡ   đường về    nhắc tới chuyện đó thì ?
Ngay khi  định từ chối, Mạnh Trì  bước đến cửa,    .
"Còn  ? Vừa nãy dì gọi điện hỏi bao giờ  về còn gì?"
 vội vàng  theo. Thôi kệ, dù  cũng  đối mặt thôi.
Bước   , chúng  cùng   về nhà .
"Cậu đăng ký  trường Q ?"
Lúc  gió bắt đầu nổi lên,    rõ câu hỏi của Mạnh Trì, liền bước sát  gần hơn.
"Hả? Vừa nãy   gì thế?"
" hỏi,   đăng ký  trường Q ?"
"À, đúng . Hôm đó lúc  lấy bằng  nghiệp,    trong lớp  mà?"
Mạnh Trì  thẳng về phía , giọng điệu như thể  mấy bận tâm:
"Ừm, tự dưng quên mất. Vậy đến lúc đó  định  học kiểu gì?"
Trường Q cách chỗ chúng  khá xa. Thực  khi chọn trường,  cũng từng nghĩ đến việc học tại địa phương.    bảo  thế thì phí điểm quá, nên cuối cùng  vẫn chọn trường  nhất.
"Chắc bố  sẽ đưa  ,  ?"
“Cậu  nghĩ đến chuyện  cùng ai ?"
  chút khó hiểu. Cả trường chỉ  hai  đậu  Đại học Q là  và Mạnh Trì,  còn  thể  cùng ai nữa đây?
Dù   cũng đến thành phố đó, nhưng đến lúc nhập học, ai mà chẳng đường ai nấy , như thế càng phiền hơn.
"Thôi bỏ ,  cũng  quen ai, mà  một  chẳng  càng tiện hơn ?"
Nói thế vẫn  đủ,  còn cẩn thận liệt kê đủ lý do vì   một  sẽ thuận lợi hơn.
Mãi cho đến khi Mạnh Trì đột ngột dừng bước, mặt lộ vẻ khó chịu, nghiến răng nghiến lợi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thu-tinh-omgh/chuong-3.html.]
"  thể  cùng  ? Cậu bảo là  quen  ? Mạnh Niên Niên còn bảo    EQ, rõ ràng    EQ là  mới đúng!"
 nhất thời  hiểu vì  đối phương  cáu lên như . Nói thật thì, EQ của  đúng là  cao bằng  .
Dù   cũng  từng thắng điểm văn bao giờ.
"Chẳng  gần đây mới  hơn ? Trước đó  thực sự  nghĩ đến . Vậy đến lúc đó cùng  nhé?"
 mềm giọng  với Mạnh Trì.
Quả nhiên,   giống hệt con cún nhỏ nhà , giận dỗi nhưng chỉ cần dỗ vài câu là hết ngay.
"Được thôi,  chúng   cùng . Lúc mua vé nhớ báo ."
 lén , cuối cùng cũng dỗ xong .
"Được, ."
Mạnh Trì đưa  đến  nhà  mới rời .
Vừa  cửa,   thấy   – bà Châu – đang  ngoài ban công ngó xuống.
"Vừa  đưa con về là bạn trai con hả?"
 sững ,  hiểu    nghĩ như :
"Không   , chỉ là  trai của em gái con dạy kèm. Người  thấy muộn  nên đưa con về thôi."
Mẹ   vẻ tiếc nuối, bước  phòng khách   xuống bàn, vẫn  chịu từ bỏ mà hỏi tiếp:
"Không  khả năng phát triển ?"
“Tạm thời thì .”
Thấy   từ chối thẳng thừng, mắt   lập tức sáng lên.
"Vậy    khả năng ? Mẹ   lầu  thấy hai đứa  cùng  hợp lắm đấy!"
Mặc dù   khác    cũng thấy vui, nhưng hiện tại đúng là   khả năng phát triển gì cả.
"Mẹ ăn cơm , đừng hóng hớt quá. Học theo bố kìa,  xem bố   gì ."
Mẹ  bĩu môi, tỏ vẻ chán ghét: "Ông  là đợi  hỏi để còn hóng một cách đàng hoàng đấy!"
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc.  trở về phòng, bỗng  thấy một tờ giấy  thư quen thuộc—giống hệt loại giấy ở nhà Mạnh Trì.
Đó là loại   mất  lâu mới chọn  trong tiệm đồ cao cấp.
Đây chính là bức thư tình đầu tiên trong đời , Khương Dạng,   đấy.
Tiếc là  dám ký tên, cũng chẳng nhận  hồi âm.
Tưởng rằng  khi  nghiệp,  và Mạnh Trì sẽ chẳng còn cơ hội liên lạc nữa,  ngờ   đến nhà    gia sư.
Hơn nữa, còn hẹn  cùng đến trường.
 là lời quá !
Mạnh Niên Niên học bổ túc ba buổi một tuần, vì   một ngày nghỉ,   đến nhà họ Mạnh.
Lần  vẫn như  , trong nhà chỉ  Mạnh Niên Niên, còn Mạnh Trì   ngoài cày cuốc .
Trong lúc nghỉ giữa giờ, quả nhiên cô bé  kéo   xuống  đủ thứ chuyện.