08.
Bà  cứ ‘ ’ một lúc lâu mới   thành lời.
“Cái con ,   mày bảo thành phố lớn khó ở ? Tao thấy ở  thôn cũng  mà.”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Mẹ   đây, thành phố lớn  nhiều cơ hội lắm. Lát nữa hai  con  đến nhà ông  thì cũng dắt lợn con theo luôn, hỏi ông  xem   gì bán luôn cho ổng cũng . Nghe  ông  thích nuôi lợn lắm.”
“Ừ, cứ qua đó  .”
Bà  chống cằm  chọc chọc bát cơm,  ăn nữa.
Bà  nghĩ, chỉ cần hôm nay  chịu , thì sẽ  trốn .
Cái gì mà ngày mai , đừng hòng.
Nghĩ đến đây, bà  mới yên tâm lùa hai đũa cơm.
Ăn cơm xong, bà  cũng  vội rửa bát.
Mà mau chóng chạy  thả lợn ,  cùng   ngoài.
 thấy bà  trang điểm, ăn mặc chải chuốt ngăn nắp,  phong tình, thì   lòng.
Thế là  chậm rãi  theo  bà .
Dọc đường , bà  thấy   yên tâm, cứ giục   nhanh,    lải nhải.
“Tao  mày , đến đó  thì   lời, nhớ .”
“Ai, mày   hưởng phúc . Không uổng công tao nuôi mày khôn lớn.”
“Mày cứ như bây giờ, cũng coi như   bố với em mày  mày hại ch.ết thất vọng.”
“May mà năm đó mày  ăn chỗ thức ăn thừa đấy…… Bằng ,  tao đổi  nhiều tiền như ……”
“Lão già  giàu lắm đấy,  nó,  ngờ sinh viên đổi  nhiều tiền thế,   tao mang mày  đổi tiền từ lâu , còn chờ đến tận bây giờ.”
“Mẹ kiếp, con đ.ĩ ti tiện mày cũng  ích đấy chứ.”
Mồm bà  cứ oang oang,  để   lỡ mồm.
 cũng giả vờ   thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thuoc-het-han/08.html.]
Người trong thôn thấy   rạng rỡ dắt hai con lợn  về phía nhà lão già độc ,  kết hợp với tin đồn hôm  hóng , lập tức hiểu .
Rồi sôi nổi  ở cửa hóng hớt.
Mẹ  thấy  nhiều  đến xem, cũng thấy hưng phấn.
Có nhiều  ,  sẽ  trốn .
Lão già   đợi sẵn ở cửa.
Tuy đây    đầu tiên trong đời  gặp lão, nhưng  vẫn  kìm  cảm giác buồn nôn.
Mùi tanh tưởi   lão, mái tóc bết dính mồ hôi, ai thấy cũng buồn nôn.
Thế mà lúc    lão còn  đến tận mang tai.
Bà   ,   xung quanh lập tức ồn ào.
Khiến   với lão độc  đều ngượng ngùng.
Mẹ  đưa hai con lợn cho lão, lão nhận, mắt sáng quắc  bà .
Mẹ tưởng lão hưng phấn, còn đánh nhẹ lên khuỷu tay lão.
Thấp giọng : “Cưới  vợ nên vui lắm ?”
Nói xong   rộ lên.
 vỗ tay đầu tiên, cất tiếng  to.
“Ui, thưa các vị thôn dân bằng hữu, cảm ơn   hôm nay  đến chúc phúc cho  cháu với chú Từ. Sau khi bố cháu qua đời,  cháu cứ đau lòng mãi,   nhiều điều sai. Bây giờ bà  cũng tìm  ý trung nhân, thấy bà ngày ngày vui vẻ chạy về phía nhà chú Từ, cháu vui cho bà .”
Mẹ  giữ nguyên nụ ,   đầy kinh ngạc.
“Mày  bậy gì đó……?”
 tiếp tục mở miệng, dẫn dắt   tiếp tục vỗ tay.
“Mọi   hai con lợn  ,  cháu cứ nhất nhất  mang đến cho chú Từ, bảo là chú Từ thích nuôi lợn. Hôm nay còn trang điểm xinh , bảo là  về nhà với cháu nữa.  là con gái lớn  thể giữ trong nhà mà.”
Mọi   vang.
“Vậy, con chúc  vui vẻ hạnh phúc.”