[5] Hộp y tế: còn có rất nhiều cách gọi khác như hộp cứu thương, vali dụng cụ cấp cứu…
“Thuốc cầm m.á.u quân dụng. Chu đoàn trưởng cho cô dùng?”
“Ừ.”
Tại Tư gật đầu, hai đầu gối hơi khép lại.
Nữ y tá nở nụ cười, “Chu đoàn trưởng người này à, vẫn có lòng tốt, chỉ là đau đớn khi sử dụng loại thuốc cầm m.á.u này thì không phải người phụ nữ nào cũng có thể chịu được.” Cô ấy khom lưng, như không có chuyện gì xảy ra, lấy ra một chai nước khử trùng từ trong hộp y tế, mở nắp, “Lúc anh ta rắc thuốc cho cô chắc cô rất đau phải không?”
“Tàm tạm, cũng không có… a…” Tại Tư cau mày, trong nháy mắt rút lại bàn tay bị thương của mình.
Nữ y tá cười cười, xoáy chặt nắp chai nước khử trùng, lại nhanh chóng lấy ra một miếng băng gạc mới ấn vào trong tay của Tại Tư, “Thuốc của tôi lại càng đau đúng không?”
“Ừm.”
Từng bọt khí trong suốt rất nhỏ dày đặc ở trong lòng bàn tay Tại Tư không ngừng phun ra, kêu lách tách… Vành mắt Tại Tư phiếm hồng, dùng sức gật đầu, cô đau đến nỗi không nói ra lời, nước mắt cũng nhanh chóng rơi xuống.
Sau khi khử trùng, nữ y tá lại lấy ra một chai cồn i-ốt và tăm bông, thuần thục bôi lên rìa vết thương, kỹ thuật của phụ nữ khẳng định dịu dàng hơn so với đàn ông, nhưng Tại Tư vẫn cảm thấy một trận co rút đau đớn, y tá lật hộp y tế lấy kim chỉ, định khâu lại vết thương cho cô, nhưng bị Tại Tư cự tuyệt.
Nữ y tá gật đầu, cô ta hiểu, khâu vết thương sẽ để lại sẹo, có phụ nữ nào không thích cái đẹp, “Cô sợ Chu đoàn trưởng sẽ để ý?”
Tại Tư lắc đầu, cố nén đau nhức, “Cô hiểu lầm rồi, tôi không phải vì anh ta…”
“Chu đoàn trưởng đối với cô không tốt?”
Tại Tư nhấn mạnh, “Cô hiểu lầm rồi.”
Nữ y tá làm như không nghe thấy, chợt mỉm cười, “Tiểu thư, thật ra cô có thể gặp được Chu đoàn trưởng là phúc khí của cô.”
Nơi này là Myanmar, không phải là Trung Quốc.
“Myanmar khác với quốc gia của các cô, nơi này đàn ông chỉ có một con đường, đó là trở thành cường giả. Phụ nữ cũng chỉ có một con đường, đó là dựa vào cường giả.” Nghèo khó cùng lạc hậu khiến cho nơi đây không có sự công bằng, quyền thế và tài phú mới chính là luật pháp cao nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thuong-ta-cua-toi/chuong-18-thuong-ta-cua-toi.html.]
“Tôi là y tá, chồng tôi là một bác sĩ nông thôn [6], tiền lương mỗi tháng của anh ấy ước chừng khoảng 120.000 Kyat [7], ước chừng khoảng 600 nhân dân tệ, mà ở bên trong quân đội bang Nam Shan, tiền lương một tháng của sĩ quan cấp bậc Thượng tá đủ cho hai người chúng tôi sinh hoạt trong mười năm. Chu đoàn trưởng về sau sẽ thế nào thì tôi không biết, tôi chỉ biết anh ta đến bang Nam Shan chưa đầy ba tháng liền nuốt lấy hơn nửa binh quyền của tướng quân Hồ Nhất Đức, lữ trưởng [8], sư trưởng [9], quân trưởng [10], ngay cả thủ tịch bộ trưởng cũng không ai có dũng khí công khai động đến anh ta.”
[6] Bác sĩ nông thôn: tiền thân của bác sĩ nông thôn – thầy lang là một thuật ngữ xuất hiện sau giữa cuộc Cách mạng Văn hóa, dùng để chỉ các nhân viên y tế nông thôn chưa được đào tạo chính thức về chăm sóc y tế, vẫn giữ hộ khẩu nông nghiệp và có một vài trường hợp là “nửa nông nửa y”.
[7] Kyat: là đơn vị tiền tệ của Myanmar. (Viết tắt là MMK)
[8] Lữ trưởng: là thành viên chỉ huy quân sự tối cao của một biên chế lữ đoàn trong quân đội, thông thường do sĩ quan cấp Đại tá hoặc Thượng tá đảm nhiệm.
[9] Sư trưởng: là thành viên chỉ huy quân sự tối cao của một biên chế sư đoàn trong quân đội, thông thường do sĩ quan cấp Thiếu tướng.
[10] Quân trưởng: là một trong những thủ trưởng chỉ huy quân sự cao nhất trong một quân đoàn.
Gần đây bên trong quân đội bang Nam Shan lưu truyền một tin đồn, nghe đâu Chu Giác Sơn sẽ trong vòng hai tháng diệt trừ Hồ Nhất Đức, chấn chỉnh quân bộ bang Nam Shan, nắm trong tay quyền chỉ huy tác chiến cấp một trong quân đội…
“Tiểu thư, không có lửa sao lại có khói, cô nói xem tin tức này có thể tin được không?”
Tại Tư nhíu mày, quay đầu nhìn về phía xa, “Tôi là một người Trung Quốc, đối với chính trị và quân sự của Myanmar cũng không rõ lắm.”
“Ôi, tôi chỉ tùy tiện tán gẫu với cô thôi mà, cô mỗi ngày đi theo bên người Chu đoàn trưởng, nhất định có thể tiếp xúc được rất nhiều văn kiện cùng tư liệu cơ mật…” Nữ y tá vừa nói vừa mở ra túi băng gạc đã khử trùng.
Tại Tư trước một bước lấy ra băng gạc, nhanh chóng quấn hai vòng ở trên tay mình.
“Xin lỗi, thân thể tôi không thoải mái, muốn nghỉ ngơi.”
Tại Tư đi rồi, nữ y tá nhún vai, cách đó không xa, có một sĩ quan trẻ tuổi liếc mắt nhìn cô ta.
Nữ y tá lắc đầu.
Mê Truyện Dịch
— Hiếm thấy, trái lại mồm miệng kín đáo, cái gì cũng không hỏi được.
Thật ra thì, cô ta cũng không có ý xấu, chỉ muốn thay anh họ thăm dò biến hóa chức quyền ở quân khu trong tương lai. Nhưng thật ra phản ứng của Tại Tư thực sự khiến cô ta có chút bất ngờ không kịp đề phòng…