[2] Bánh bích quy nén: nguyên liệu chính là bột lúa mì, đường, dầu mỡ, sữa. Trải qua công đoạn làm lạnh bột phân phối bột, quay nướng, làm lạnh, nghiền nát, ngoài ra có thể trộn thêm ít hoa quả khô, ruốc, v.v… rồi ép lại thành bánh bích quy nén.
[3] Đồ ăn tự nhiệt: hay đồ ăn dã chiến tự nhiệt thường là những suất ăn chế biến sẵn có thời gian bảo quản lâu dài, đựng trong những chiếc túi đặc biệt có khả năng tự hâm nóng, chủ yếu cung cấp cho bộ đội dã chiến ở bên ngoài. Đồ ăn tự nhiệt đơn binh: một gói có khối lượng khoảng 500 – 570g.
Trời cũng nhanh tối, trong lán trúc bắt đầu mở đèn, Thang Văn bưng một bát canh cá từ một gia đình trong thôn bước qua đây.
“Đoàn trưởng, ít nhiều uống một chút.”
Chu Giác Sơn trầm mặc, không có phản ứng.
Thang Văn không nhìn nổi, mặc dù trình độ học vấn của hắn ta không thấp, nhưng trong thâm tâm vẫn là tư tưởng bảo thủ của đàn ông Myanmar, “Đoàn trưởng, đó không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, có cái gì ghê gớm. Chúng ta hết lòng quan tâm giúp đỡ cô ta, đây đều là cô ta tự tìm, cho dù cô ta có c.h.ế.t thì cũng không có quan hệ gì với chúng ta…”
Trong lán trúc, bác sĩ Trần vừa vặn bước ra.
Chu Giác Sơn chợt đứng dậy, đẩy Thang Văn ra, nhanh chóng bước tới.
“Thế nào, nghiêm trọng không?”
Bác sĩ Trần lắc đầu, tháo khẩu trang xuống, “Cô ấy vận khí không tệ, vết thương mặc dù hơi sâu nhưng không tổn thương đến nội tạng và dạ dày. Tôi đã chữa trị vết thương cho cô ấy, truyền thêm chút máu, sau phẫu thuật cần chú ý nghỉ ngơi nhiều, hai ngày nữa sẽ không sao.”
Trong lán trúc, các y tá chậm rãi vén mành ngăn cách lên, người phụ nữ nằm trên giường thuốc tê còn chưa tan hết, cô mang mặt nạ hô hấp, nhắm mắt lại, không nhúc nhích, ngủ coi như an ổn.
Số liệu trên máy điện tâm đồ chứng tỏ tất cả mọi thứ đều bình thường, Chu Giác Sơn nhẹ nhàng thở một hơi, anh vừa mới được thông báo, tiền tuyến còn có nhiệm vụ phải xử lý.
Anh gọi Khang tẩu tới thay anh chăm sóc Tại Tư, mang theo mấy người sĩ quan cùng đi.
Mười lăm phút sau phẫu thuật, Tại Tư được bác sĩ đánh thức, cô không cảm thấy đau, chắc là do thuốc tê vẫn còn hiệu lực, mấy người binh lính trẻ tuổi khiêng cô trở về tầng hai phòng trúc, cô vẫn rất buồn ngủ, rất nhanh, cô lại tiếp tục ngủ, Khang tẩu coi chừng cô, một tấc cũng không rời.
Suốt đêm đầu óc choáng váng nặng trĩu.
Tại Tư ngủ không được ngon, mãi cho đến mười một giờ sáng hôm sau, cô mới mở mắt, thật sự tỉnh lại.
Ngoài cửa sổ, bầu trời u u ám ám, mưa nối liền thành một mảnh, tiếng mưa rơi rào rào liên tục, dưới mái hiên, hạt mưa rơi tí tách hội tụ vào một chỗ, nhỏ giọt rơi xuống đất màu đỏ sậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thuong-ta-cua-toi/chuong-45-thuong-ta-cua-toi.html.]
Trời mưa xuống, nhiệt độ không khí giảm xuống, trong không khí có mùi bùn đất tươi mát, ngoài cửa sổ, một cơn gió lạnh thổi qua, trên người cô chỉ đang đắp một cái chăn rất mỏng.
Cô cảm thấy hơi lạnh, tay chân lạnh ngắt.
Tại Tư nhẹ nhàng giật giật ngón tay, muốn kéo lấy cái chăn ở phía xa, cô chạm đến, vừa mới gắng sức nắm lấy, liền lập tức cảm thấy có một cơn đau kéo đến, đau nhức giống như kim châm vào, nóng hừng hực.
“…”
Đúng lúc Chu Giác Sơn lên tầng, đồng tử anh co lại, nhanh chân bước đến, đóng lại mấy cánh cửa sổ đối diện đầu gió, lại nhìn cô một cái, cầm chăn để ở cuối giường đắp lên người cô, “Còn đau không?”
Tại Tư cắn môi, nhẹ nhàng gật đầu.
Anh cởi giày ra, ngồi ở bên cạnh cô, nhẹ nhàng dời cô đến trong n.g.ự.c mình.
“Bác sĩ nói tư thế nửa nằm [4] có thể khá hơn một chút.”
Mê Truyện Dịch
[4] Tư thế nửa nằm: hình ảnh minh họa ở cuối chương.
Sau khi phẫu thuật, thuốc tê sẽ ức chế hô hấp, dẫn đến hô hấp tắc nghẽn. Dù sao ở đây cũng không phải là bệnh viện, không có giường bệnh có thể gấp và điều chỉnh góc độ, Chu Giác Sơn dùng người mình làm gối, để cho Tại Tư tựa lên trên người của mình.
Cảm giác đau đớn dần dần tan đi, Tại Tư thư thái hơn nhiều, cô nghiêng đầu nhìn Chu Giác Sơn, người đàn ông này vẫn không nhúc nhích, đang dựa vào vách tường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Khí sắc của anh ta có hơi kém, dưới mắt có một quầng thâm nhàn nhạt, râu thô cứng [5] cũng nhô ra một ra một chút.
[5] Râu thô cứng: nguyên văn là 粗硬的胡茬, trong đó 粗硬 (thô ngạnh) là thô cứng, 胡茬 (hồ tra) là ý chỉ bộ râu ngắn, cứng chưa được cắt hoặc mới mọc.
“Tôi nghĩ anh nên đi nghỉ ngơi, để Khang tẩu đến chăm sóc tôi.”
Ngày hôm qua khi Tại Tư bị bác sĩ đánh thức, không nhìn thấy anh ta ở bên cạnh vốn còn có chút mất mát, nhưng bây giờ nhìn bộ dạng này của anh ta, vẻ mặt tiều tụy giống như cả đêm không ngủ, không hề có chút dấu vết nào biểu hiện đã ngủ qua.
Chu Giác Sơn ấn ấn mi tâm, gối lên một cánh tay, “Tiền tuyến xảy ra chút chuyện, nói chuyện với quân đội chính phủ suốt cả đêm.”