Ta lau vết m.á.u ở khóe miệng, nắm Thiên Cơ Tán trong tay biến nó thành hình dáng một thanh kiếm.
Nhìn Yến Lộ đang kinh ngạc ở đối diện,  nhếch mép khẽ : "Hôm nay, tiện thể tính toán món nợ cũ ."
Ta vung kiếm c.h.é.m về phía nàng , nàng  lập tức né tránh.
Chỉ vài chiêu, nàng   rơi  thế hạ phong, liên tục lùi .
Ta cầm kiếm tiến gần, ánh mắt nàng  lộ vẻ hoảng sợ: "Ta  hạ mê huyễn dược lên  Thương Bắc, loại thuốc đó là đặc hữu của Yến sơn , ngươi. . . ngươi g.i.ế.c , thì Thương Bắc cũng sống  lâu ."
Ta nắm chặt kiếm trong tay, tạm dừng ,  đó kề kiếm  cổ nàng , từ  cao  xuống: "Thương Bắc ở ?"
"Ngươi thả ,  sẽ  cho ngươi . . ."
"Ngươi nghĩ  còn tư cách thương lượng với  ?"
"Ta  ngươi  tin , nhưng ngươi hẳn cũng   luôn mến mộ Thương Bắc. Nếu hôm nay  c.h.ế.t ở đây, Thương Bắc c.h.ế.t theo ,  cũng thấy đáng."
Nàng  ngẩng đầu    đầy tà mị: "Ngươi  tay ."
"Ngươi đang đe dọa ?"
Ta  lạnh, đưa lưỡi kiếm  cổ nàng , cơn đau nhói khiến nàng  lập tức kêu lớn.
Ta thu kiếm,  xuống dùng tay trái nắm cằm nàng : "Gương mặt xinh  thế ,   khắc lên vài đường, Thương Bắc  thích ?"
Nói xong,  dùng tay  nhẹ nhàng lướt qua má nàng .
Nàng  rùng  theo động tác của : "Ngươi đừng chạm  . . . đừng chạm  . . ."
"Nói!"
Ta dùng tay trái bóp chặt cổ nàng , quát lớn: "Thương Bắc ở ? !"
"Khụ khụ. . ."
Mặt nàng  đỏ bừng lên: "Thương Bắc. . . Thương Bắc ở phía nam. . . gian phòng thứ hai trong cung điện phía nam. . ."
"Bích Nhan Thượng thần thì ? Nàng  ở ?"
"Ta. . .   . . ."
Nàng  ho sặc sụa vì thiếu  khí, dùng tay cố gắng gỡ tay : "Ngươi thả. . . thả  . . ."
Ta  lạnh, nắm cổ nàng  ném mạnh  bức tường phía .
Không  do lực quá mạnh  vì thiếu  khí, nàng  lập tức ngất xỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thuong-than-xin-nhe-chut/42.html.]
Lúc     tâm trí xử lý nàng ,  đầu  Tân Đình Thượng thần  ngất  vì kiệt sức, kiểm tra huyệt mạch thấy   gì nguy hiểm, cũng thấy yên tâm phần nào.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Tiểu Ngũ. . . con. . ."
Sư tôn   với vẻ mặt quá đỗi sửng sốt, miệng hé mở vì  thể tin nổi.
"Sao , sư tôn?"
Ta  hiểu  ông , vô thức sờ mặt : "Trên mặt con  gì ?"
"Hóa  con vốn  diện mạo như ."
Sư tôn lấy  vẻ mặt bình tĩnh, cảm thán: "Quả nhiên là nữ nhi của Tế Thủy Thượng thần, giống mẫu  con đến bảy tám phần."
Ta ngẩn , giải trừ phong ấn xong cũng  đổi luôn dung mạo nguyên bản của  ư?
Chỉ là lúc    gương,  cũng  thể  thấy dung mạo thật của .
"Hiện giờ   lúc  chuyện , con thử xem  thể chặt đứt Phược Tiên thằng   hai  ."
Ta  biến  một thanh kiếm, c.h.é.m  Phược Tiên thằng   sư tôn.
Đáng tiếc cũng như lúc nãy, Phược Tiên thằng chẳng hề  đổi.
"Tại ?"
Ta  thể tin  mà  chằm chằm  Phược Tiên thằng đó: "Tân Đình Thượng thần  giải phong ấn cho con, như  mà vẫn  thể giải  Phược Tiên thằng ?"
"Đồ  ngốc của ."
Sư tôn thở dài, lên tiếng: "Dù  giải phong ấn   con, tu vi của con tăng nhiều, nhưng so với tu vi của Vinh Xuyên vẫn còn kém xa. Nếu con  giải Phược Tiên thằng    và Tân Đình, hiện giờ chỉ  hai cách."
"Hai cách nào?"
"Thứ nhất, g.i.ế.c Vinh Xuyên. Hắn  c.h.ế.t , Phược Tiên thằng do   thi pháp tự nhiên sẽ mất pháp lực."
Giết Vinh Xuyên với tu vi hiện tại của  rõ ràng là cách  thể thực hiện .
"Cách thứ hai thì ?" Ta sốt ruột hỏi.
"Cách thứ hai. . ."
Sư tôn  nhíu mày,  về phía : "Lấy Thanh Vân kiếm, chặt đứt Phược Tiên thằng."
Ta lắc đầu: " Vinh Xuyên  thử dùng m.á.u con ,  thể rút Thanh Vân kiếm ."
"Đó là vì lúc đó con  giải phong ấn, huyết mạch Long tộc của con  áp chế nên tự nhiên  thể giải  phong ấn đó."