35
Khi đến đại điện của sư tôn,  ngờ Thiên Quân cũng ở nơi đây. Ta vội vàng hành lễ với Thiên Quân.
Nghe thấy tiếng , Thiên Quân quan sát  một lúc,  đó  đầu  với sư tôn: "Đây chính là Hoài Uyển  ? Ngươi   nàng giống mẫu  bảy tám phần,  thấy còn  hơn mẫu  nàng vài phần."
Ta ngẩng đầu  sư tôn đang  bên cạnh Thiên Quân, thấy tinh thần ông  hồi phục  bảy tám phần.
Sư tôn bưng một chén  nhấp một ngụm : "Hiện tại Thanh Vân kiếm trong tay Tiểu Ngũ, Tân Đình cùng đồ  của  là Thương Bắc đều vì thế mà thụ thương nặng. Lần  tuy mạo hiểm trốn thoát khỏi Ma tộc, nhưng tâm tính của Vinh Xuyên e rằng ôm hận trong lòng, ngày  chắc chắn sẽ trở ."
Thiên Quân trầm ngâm một lúc, nhíu mày : "Mười vạn thiên binh thiên tướng  chỉnh trang sẵn sàng, chỉ là Tân Đình hôn mê bất tỉnh, nếu Vinh Xuyên  đến đánh lén, hiện tại chỉ  ngươi dẫn binh bày trận. Thương thế   ngươi. . ."
"Thương thế     , Thiên Quân đừng lo lắng."
Sư tôn đặt chén  xuống: "Hơn nữa   cho các đồ  đang du hành bên ngoài nhanh chóng trở về thiên cung,  nhiều thêm một chút, sẽ  thêm một phần thắng."
Thiên Quân gật đầu: "Như thế, thật là thỏa đáng."
Sư tôn  xong ngẩng đầu  ,  định mở miệng  điều gì, cung điện sáng rực bỗng chốc tối sầm .
Lúc , một nữ thị nữ hoảng hốt đến báo: "Khải. . . khải bẩm Tiên Quân. . . quân chủ Ma tộc Vinh Xuyên dẫn mười lăm vạn đại quân đến Nam Thiên môn của Thiên đình, yêu cầu Thiên tộc giao Hoài Uyển Thượng thần và Thanh Vân kiếm ."
Lòng  kinh hãi,   từ  Vinh Xuyên chắc chắn sẽ đến báo thù, chỉ là  ngờ   đến nhanh như .
"Cái gì?"
Thiên Quân đập bàn  dậy, sư tôn thì ho dữ dội.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Sư tôn!"
Ta lập tức  tiến lên đỡ ông, sư tôn vẫy tay với : "Không ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thuong-than-xin-nhe-chut/53.html.]
Ông uống một ngụm nước dằn cơn ho, nhíu chặt mày  : "Vinh Xuyên đến thế hung hãn,  lượng đại quân  nhiều hơn Tiên tộc chúng . Hiện tại chỉ  con cùng Thanh Vân kiếm   con mới  khả năng thắng , con  bảo vệ  chính ."
Ta gật đầu, lập tức cùng sư tôn và Thiên Quân chạy đến Nam Thiên môn của Thiên đình.
Nam Thiên môn vốn sáng sủa giờ đây đen kịt một màu.
Vinh Xuyên  đầu,  thấy ba  chúng  thì lập tức lộ  nụ  khinh miệt: "Cuối cùng cũng xuất hiện,  còn tưởng Tiên tộc các ngươi sợ đến nỗi  dám lộ mặt."
"Vinh Xuyên, ngươi  ý gì ?" Thiên Quân lạnh mặt  đại quân Ma tộc  khí thế hùng hậu  mắt,  lạnh: "Chẳng lẽ thần phục Tiên tộc chúng , năm năm nộp cống vật khiến ngươi  chịu nổi?"
Vinh Xuyên    ngông cuồng: "Thiên Quân lão nhi, ngươi   như thế, còn hỏi  gì? Hôm nay,  sẽ lấy m.á.u trả nợ m.á.u mà năm xưa Thiên tộc ngươi  nợ Ma tộc ."
"Trẻ ranh miệng còn hôi sữa, đừng  kiêu ngạo."
Thiên Quân  lạnh: "Ngươi tưởng binh sĩ Thiên tộc  đều ăn phụ thâny  ?"
Thiên Quân  xong, mười vạn thiên binh thiên tướng lập tức xuất hiện phía  chúng .
Vinh Xuyên  xong  phóng đãng: "Mấy trăm năm , binh sĩ Thiên tộc các ngươi chỉ là một đám phế vật, chẳng lẽ hiện giờ   tiến bộ?"
Nói xong,   khiêu khích  Thiên Quân: "Nếu   Thanh Vân kiếm, hiện giờ thống trị thiên hạ  hẳn là Ma tộc ."
Sư tôn theo bản năng che  phía : "Ngươi   Thanh Vân kiếm ở Thiên tộc , còn dám đến đây tự tìm cái chết?"
"Hừ."
Vinh Xuyên khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Thanh Vân kiếm quả thật uy lực vô cùng, đáng tiếc đồ   của ngươi    chuyện lớn. Ta vốn   ý định khai chiến, chỉ cần Thiên tộc các ngươi giao Thanh Vân kiếm cho , thuận tiện. . ."
Hắn  , mắt khẽ , ánh mắt quét qua : "Giao nàng cho   Ma hậu,  sẽ cân nhắc rút quân."
"Kẻ ngông cuồng! Hôm nay chính là ngày tận  của ngươi!"
Sư tôn giận dữ rút kiếm lên, đ.â.m về phía Vinh Xuyên.