Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư, Biệt Đội Sát Thủ Phá Đảo Mạt Thế! - Chương 266: Giấc Mộng

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:45:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Yêu tỷ, bọn những đắc tội với nhà họ Lục, mà sắp tới còn tay với nhà họ Mộ Dung, như tính là khai cuộc ở địa ngục ?” Hầu Tử hớn hở hỏi.

Bạch Yêu Yêu màng đáp: “Ta cố ý đấy, chuyện cũng gọi là thù hằn c.h.ế.t . Hơn nữa, để tất cả chuyện bọn và nhà họ Lục bất hòa, thì việc lén g.i.ế.c nhà họ Mộ Dung sẽ ai nghi ngờ đến bọn nữa.

Xét từ góc độ thường, kẻ nào căn cứ dám đối đầu cùng lúc với hai đại gia tộc.”

“Chỉ là cãi thôi mà kiếm hai vạn điểm tích lũy, lỗ!” Béo ca còn bổ sung một câu.

“Ngủ thôi ngủ thôi, sáng mai dậy sớm tìm Sói , cứu con của nó, xem nó sẽ trả công thế nào. Dị thú cấp bảy, chắc chắn ít bảo bối .”

Tâm trạng buồn bực của Bạch Yêu Yêu tan biến hết, ngoài dạo một vòng quả thực đáng.

“Còn cần báo đáp ?”

“Đương nhiên , lẽ nào sức miễn phí!” Bạch Yêu Yêu thấy Lộ Lộ tới tìm chuyện, vội vã về phòng.

Đầu óc rối, suy nghĩ nữa, để hẵng .

Thân hình lóe lên gian, thấy lũ thú thú chơi đùa với Sói con .

Những con thú gian , đều là bạn đồng hành, thấy Sói con khắp đầy thương tích, bận rộn hồi lâu.

Tiểu Thỏ Tử thậm chí trực tiếp hiến tặng một ít máu, Đại Thánh cũng bưng tới nước suối cho nó uống, vì , những vết thương Sói con đều khá hơn nhiều, chỉ còn vết sẹo.

Bạch Yêu Yêu tiên trừng mắt dữ dội với Tiểu Thỏ Tử.

“Đã Peppa ở đây, vết thương nào mà chữa , cứ động một tí là hiến m.á.u là thói quen ? Dám tùy tiện hiến m.á.u nữa, sẽ đ.á.n.h đấy!”

Giọng điệu hung dữ của Bạch Yêu Yêu vang lên, nhưng Tiểu Thỏ Tử cảm thấy ấm áp, dùng móng vuốt vuốt ve vết thương lành hẳn, hê, đáng giá, chút đau đớn tính là gì!

Sói con thấy Bạch Yêu Yêu kích động, chính là con xinh cứu , bảo dây xích gia cố bằng dị năng Kim hệ thể đứa trẻ chặt đứt!

Phấn khích lao tới, Bạch Yêu Yêu một tay chặn , ném xa.

“Mai đưa mày tìm mày, cứu mày là thu phí đấy!”

Bạch Yêu Yêu mơ tưởng chuyện thu nhận Sói con Ám Dạ, nó mà, huống chi thu nhận cả hai con? Càng khó hơn!

Dị thú cấp bảy, trí tuệ kém con .

Ngoại trừ loại lười biếng ăn no ngủ kỹ như Huyền Thất, những dị thú quen tự do, chịu theo con .

cự tuyệt sự thiết của Sói con, thì lúc chia tay chắc chắn sẽ vui.

Sói con Bạch Yêu Yêu đầy tổn thương, cô ... cô thích , hu hu...

Những con thú khác vội vàng chạy tới an ủi, đặc biệt là Đại Vương, hiếm khi thấy con thú cùng lứa với .

Bạch Yêu Yêu vốn tưởng hôm nay sẽ mất ngủ, nhưng ngờ, tiếng vui vẻ của lũ thú thú hiệu quả thôi miên cực , lâu chìm giấc ngủ, thậm chí còn mơ.

Mơ hồ thấy một bóng dáng phụ nữ đang bên cửa sổ, đến nỗi nước mắt còn rơi nổi, đến mắt còn thấy gì.

Bạch Yêu Yêu trong mơ nắm lấy tay cô , nhưng phát hiện dù với thế nào cũng tới.

lúc đang sốt ruột, thì chạm , an tâm ôm chặt và ngủ một mạch đến sáng.

Tỉnh dậy , đang nắm chặt đuôi của Cậu Vàng, bên mép dường như còn dính mấy sợi lông chó...

Bỗng 'phựt' một tiếng bật dậy, khiến Cậu Vàng cũng giật tỉnh giấc.

Bạch Yêu Yêu tin chuyện ngốc nghếch như , nên đuổi hết lũ thú thú ngoài, trực tiếp rời khỏi gian.

Trời, cần bình tĩnh .

......

Bữa sáng vẫn xong, cửa vang lên tiếng gõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tich-tru-chuc-ty-vat-tu-biet-doi-sat-thu-pha-dao-mat-the/chuong-266-giac-mong.html.]

“Yêu tỷ, bọn tuy mới đến, nhưng khá là nhộn nhỉp ha.” Tiểu Thập Lục chạy nhanh mở cửa, thuận miệng .

Bên ngoài cửa là hai vị giáo sư và những nhà nghiên cứu , phía còn theo mấy lính gác, dù cũng là những báu vật vượt nửa đất nước Hoa Quốc mới tới , căn bản nỡ để họ tổn thất một chút nào.

“Đội trưởng Bạch, hôm qua nghỉ ngơi ? Không phiền giấc ngủ của các bạn chứ?” Giáo sư Lâm .

“Không , ăn sáng ? Vào đây cùng dùng bữa sáng .” Bạch Yêu Yêu đáp lễ một câu.

Vân Vũ

Hai vị giáo sư cũng cho là thật, tính tình Đội trưởng Bạch thế nào, một chặng đường dài cùng , họ rõ.

Giáo sư Trịnh đưa lên một tấm thẻ màu vàng, cùng một danh sách mua đồ ở chỗ Bạch Yêu Yêu đường.

Nói: “Đội trưởng Bạch, điều tra giá cả trong căn cứ. Số vật tư chúng mượn ước tính hơn một nghìn sáu trăm điểm tích lũy, đây là thẻ tích lũy hai vạn điểm.

Nói thì vẫn là chúng chiếm lợi, vật tư suốt chặng đường ít nhất tính gấp đôi mới hợp lý.”

Bạch Yêu Yêu vung tay, cũng xem danh sách, với hai vị giáo sư già , Bạch Yêu Yêu vẫn ấn tượng , căn bản sẽ gian dối trong chuyện .

“Bao nhiêu điểm tích lũy là bấy nhiêu, cần trả thêm.”

Giáo sư Trịnh chịu, cố ép thẻ tích lũy tay Bạch Yêu Yêu, : “Cô cứ cầm , bọn căn bản dùng đến thẻ tích lũy, ăn ở đều lo, bình thường cũng chỉ ở phòng nghiên cứu.

Hiếm khi ngoài, hơn nữa mỗi tháng cũng lương, sẽ thiếu điểm tích lũy .”

“Lão Trịnh đúng. Nếu các bạn, nhóm chúng c.h.ế.t đường từ lâu , đừng vì chút điểm tích lũy mà đẩy qua đẩy nữa.” Giáo sư Lâm cũng phụ họa theo.

Các nhà nghiên cứu kẻ ngốc.

Đội trưởng Bạch và chỉ là bề ngoài khó tiếp xúc, nhưng vẫn quan tâm , bất kể gặp nguy hiểm gì, từng nghĩ đến bỏ rơi họ, điển hình là mặt lạnh tâm mềm.

một chặng đường tiếp xúc, cũng dần chút tình cảm, mới hơn một ngày gặp thấy nhớ .

Vội vàng nhận thẻ tích lũy là mang đến ngay.

“Được, nhận .” Bạch Yêu Yêu cảm nhận sự chân thành và thiện ý của những .

Cảm xúc thực sự khiến tâm vui vẻ, khá thoải mái.

“Vậy tặng mỗi một món quà , gì, ở đây đều , mỗi một món, bắt buộc nhận, thì mang điểm tích lũy thừa .”

Bạch Yêu Yêu chiếm lợi của những , bạn đối xử với 7 phần lễ độ, tất trả bạn 10 phần.

“Cái ... ngại quá, , kính lão hoa 300 độ ?” Giáo sư Lâm do dự một chút, vẫn hỏi. Phía chính quyền chỉ kính 200 độ, đồ khó.

Bạch Yêu Yêu lục lọi trong gian, quả thật tìm thấy, trực tiếp đưa cho Giáo sư Lâm 10 cái.

“Một cái là , một cái là , dùng dè sẻn, dùng mấy năm đấy.” Giáo sư Lâm vội từ chối.

“Không còn Giáo sư Trịnh nữa, , cứ cầm .” Giáo sư Lâm ánh mắt mong đợi của Giáo sư Trịnh, liền nhận lấy, trong viện nghiên cứu còn mấy bạn cũng cần lắm.

cũng cần kính, như là đủ , cần thứ gì khác nữa.” Giáo sư Trịnh .

Bạch Yêu Yêu gật đầu, vật tư của gió thổi đến mà cứ đem tặng .

Các nhà nghiên cứu mỗi xin một món đồ nhỏ, đều đáng bao nhiêu tiền, cũng chỉ là kỷ niệm.

“Đội trưởng Bạch... tài liệu , cứ tạm để ở chỗ cô, ? Cụ thể vì... ...”

“Được.”

Bạch Yêu Yêu đợi Giáo sư Trịnh xong, trực tiếp đồng ý.

Còn nguyên nhân? Dùng móng chân nghĩ cũng hiểu .

 

Loading...