Tiệm Bánh Của Cô Ngốc Và Ác Bá Mặt Lạnh - Chương 21: Mở mang thị trường mới ---
Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:26:29
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh thị vẫn đang băm thức ăn cho gà, nàng sững tại chỗ, chắc chắn Triệu thị, "Mẹ là cắt tiết một con gà ?"
Triệu thị dụi dụi tai, “Hình như đúng là .”
Hai nàng dâu , sợ hãi ảo thính. Cuối cùng Đinh thị để cho chắc chắn, dậy tìm Tông thị, “Mẫu , thịt một con gà ?”
Tông thị , “ , cho nhiều dầu và khoai tây , giữ một cái đùi gà riêng, còn chặt thành từng miếng, cả nhà cải thiện bữa ăn.”
Cốc gia mười miệng ăn, đứa nhỏ nhất mười tuổi, một con gà mà cải thiện bữa ăn ? Cốc lão gia ghé gần Tông thị thì thầm, “Chi bằng mua thêm nửa cân thịt hầm chung , để cả nhà bữa ăn tươm tất.”
Tông thị vốn tình nguyện, nhưng Cốc lão gia mở lời thì bà tự nhiên phản đối, liền gọi Cốc lão đại đến đưa cho y mười đồng tiền, bảo y đến nhà đồ tể trong thôn mua ít thịt về.
Lúc Đinh thị và Triệu thị thể kìm nén niềm vui trong lòng nữa, thì đun nước, thì thịt gà, quả thực còn vui hơn cả đón năm mới.
Cả Cốc gia đều ngập tràn niềm hỷ lạc, Đinh thị thịt gà xong, nước cũng sôi, hai nàng dâu xổm trong sân nhổ lông, Cốc Tuệ và Cốc Lật thì ở trong bếp gọt khoai tây và nhào bột ngô.
Lông lớn của gà mái xử lý xong, lông nhỏ thì dùng lửa than câm qua một chút là cả con gà sạch sẽ. Đinh thị dùng d.a.o cắt gà , lấy nội tạng rửa sạch sẽ, ngay cả lòng gà cũng bỏ qua.
Cốc lão đại bước chân nhẹ nhàng, xách hơn nửa cân thịt nhanh chóng bước sân, hớn hở , “Mẫu , Cát Căn thúc nhà thường mua thịt, đặc biệt tặng cho hai cục xương lớn.”
Tông thị cục xương lớn hầu như thịt, vỗ nhẹ Cốc lão đại, “Đi rửa sạch xương, chặt mang bếp hầm chung với gà con.”
Nàng thuận tay nhận lấy nửa cân thịt heo, nhấc lên hai cái hài lòng gật đầu, miếng thịt nạc mỡ xen kẽ thể chiết ít dầu mỡ.
Trong bếp, Đinh thị theo yêu cầu của bà bà để một cái đùi gà, phần còn đều chặt thành miếng nhỏ, các loại gia vị chuẩn xong, chỉ còn thiếu thịt heo bỏ nồi.
Đinh thị thấy bà bà cầm thịt heo , vội vàng tiến lên nhận lấy, “Mẫu , đều cho hết ?”
“Cho hết, thịt heo cắt miếng lớn một chút, tiên chiên sơ qua trong nồi, mỡ thừa vớt để dành nấu ăn.”
“Vâng, rõ, mẫu ,” Đinh thị sảng khoái đáp.
Nàng rửa sạch thịt heo, cắt miếng đổ nồi, xèo một tiếng, thịt heo va chạm với chảo sắt phát âm thanh, theo sự đảo đều của Đinh thị, mùi thịt thơm lừng dần bay lên trong nồi.
Cốc Lật bên cạnh bếp lửa, ngẩng đầu nồi khỏi nuốt nước bọt, nếu thịt rắc thêm chút gia vị khô, dùng rau sống cuộn ăn, chắc thơm bao.
Cốc lão gia mái hiên, ngửi mùi thịt thơm trong khí, khỏi nhếch khóe môi.
Vớt mỡ heo thừa , Đinh thị đổ thịt gà nồi xào, đợi khi thịt gà xào vàng cháy cạnh, mới thêm nước nồi cho khoai tây .
Bột ngô lên men , Đinh thị vo thành từng viên dán mép nồi, đợi thứ xong thì đậy nắp nồi , chỉ chờ cơm canh chín.
Mèo Dịch Truyện
Cốc lão nhị dẫn Cốc Điền và Cốc Lương vác cành cây khô về, từ xa ngửi thấy mùi thịt thơm lừng, “Đại tẩu hôm nay nấu món gì , ngửi thấy mùi thịt thơm.”
Cốc Lương ngửi ngửi khí, gắng sức nhấc củi vai lên, “Nhị thúc, con ngửi thấy cũng như mùi thịt thơm.”
Khi y câu , Cốc Điền vác cành cây khô xông thẳng sân, y ném cành cây khô xuống đất, vắt chân lên cổ chạy bếp.
Y liếc nắp nồi đang đậy kín, nghiêng đầu Đinh thị, “Đại bá nương, hầm thịt ?”
Đinh thị , “Chỉ ngươi là mũi thính nhất.”
Cốc Điền quả nhiên là thịt, nhảy cẫng lên, reo hò chạy khỏi bếp, “Đường , Đại bá nương hôm nay hầm thịt đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-banh-cua-co-ngoc-va-ac-ba-mat-lanh/chuong-21-mo-mang-thi-truong-moi.html.]
Cốc lão nhị và Cốc Lương trong mắt đều toát vẻ vui mừng, nhưng họ tuổi tác lớn hơn Cốc Điền, tự nhiên sẽ chuyện tò mò trộm đồ ăn trong nồi, nhưng vẫn khỏi thường xuyên về phía bếp.
Lúc Triệu thị múc nước xong, gọi ba rửa mặt chuẩn ăn cơm.
Cốc lão nhị nhịn hỏi Triệu thị, “Nhà xảy chuyện gì mà ăn thịt hầm ?”
Triệu thị đặt gáo nước thùng gỗ, “Cụ thể rõ, chắc là liên quan đến Cốc Lật.”
Cốc lão nhị thắc mắc nhưng cũng hỏi nhiều, chuyện trong nhà y chủ , ăn uống c.h.ế.t đói là . Cốc lão nhị rửa mặt qua loa lau khô chính đường.
Trên bàn bày sẵn bát đũa, còn một đĩa khoai tây trộn lớn, Cốc lão gia và Tông thị chỗ, Cốc lão nhị và mấy cũng lượt xuống.
Chẳng mấy chốc món gà thơm phức lẫn mùi thịt bưng lên bàn, tất cả đều tự chủ nuốt nước bọt, chỉ chờ Cốc lão gia và Tông thị động đũa.
Mãi đến khi Đinh thị bận rộn xong xuôi bàn, Tông thị và Cốc lão gia mới tượng trưng gắp một miếng thịt, bữa tối chính thức bắt đầu.
Bình thường khi ăn cơm bàn còn chút trò chuyện, hôm nay im ắng như tờ, thịt gà tuy dai c.ắ.n chút khó khăn, nhưng ảnh hưởng đến tốc độ gắp đũa.
Cốc lão gia trừ miếng thịt đầu tiên, vẫn luôn im lặng ăn khoai tây.
Vẫn là Tông thị đành lòng gắp một miếng thịt heo bỏ bát y, đó Tông thị sang bàn bên , “Cốc Lật, đây cái đùi gà con lấy ăn .”
Câu nghi ngờ gì là một quả b.o.m lớn, khiến dừng đũa, Triệu thị thấy Cốc Lật chậm chạp, liền một bước dậy nhận lấy bát đặt mặt nàng.
“Mau cám ơn bà nội con .”
Cốc lão nhị nhíu mày, ưa cái cách của Triệu thị, “Cốc Lật, trả cái đùi gà .”
Triệu thị cúi đầu lời nào, gầm bàn lén lút véo Cốc Lật một cái, hiệu nàng mau ăn.
Tông thị lườm Cốc lão nhị một cái, “Ngươi gắp đũa chậm một chút cũng coi như lòng hiếu thảo .”
Cốc lão nhị đang gắp thịt thì dừng tay, đầu đũa chuyển hướng gắp một miếng khoai tây bát, “Chẳng lẽ mẫu ăn ngon ?”
Tông thị hừ nhẹ một tiếng, “Sở dĩ hôm nay thịt ăn, là vì Cốc Lật và Tạ Thần hợp tác bán bánh ngọt, kiếm tiền lời chia cổ tức. Con bé ăn cả cái đùi gà là điều nên .”
Triệu thị Cốc Lật tiền lời chia cổ tức, tức giận đạp một cái lên mu bàn chân Cốc Lật, cái nha đầu c.h.ế.t tiệt tiền cũng đưa cho , nuôi lớn uổng công.
Cốc Lật đau đến nhăn mặt, rút chân chuyển sang một chân khác, dùng mu bàn chân nhẹ nhàng cọ bắp chân. Mới bắt đầu dùng đũa xé cái đùi gà trong bát .
Một cái đùi gà chia mười miếng thịt, tiên gắp một miếng bát Cốc lão gia và Tông thị, mới bắt đầu chia cho bát của những nhà khác. Cốc gia nghèo khó, điều kiện sống kém, nàng mấy năm nay như phế nhân cần chăm sóc.
Thôn Vĩnh An mỗi năm đều nữ nhi sinh , vứt lên núi c.h.ế.t đói. Hồi nhỏ nàng luôn thấp thỏm lo âu, sợ Cốc gia cũng vứt nàng núi tự sinh tự diệt.
một năm qua , mười năm qua , Cốc gia ngoại trừ phiên chăm sóc nàng, một ai đề nghị vứt nàng lên núi c.h.ế.t đói.
Cốc Lật lòng mang cảm kích, hận bản khôi phục quá chậm.
Tông thị thấy nàng chia một vòng xong trong bát chỉ còn xương, xót xa bất lực. Triệu thị tức giận ném miếng thịt chia bát Cốc Lật, “Mau ăn , muộn ai đợi con dọn bát đũa .”
Cốc lão nhị lườm Triệu thị một cái, nhét thịt miệng, đàn bà cũng chẳng lên cơn điên gì, thịt ăn mà cũng vẻ mặt tươi tỉnh. Cưới nàng coi như là cưới hớ .