Tiệm Bánh Của Cô Ngốc Và Ác Bá Mặt Lạnh - Chương 83: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:27:35
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60KknvO1kD
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta chính là chỗ dựa của tỷ
Nhà họ Cốc, Tông thị dẫn hai nàng dâu trong sân đan chổi.
Sắp đến vụ thu hoạch lúa mì, họ cần thu hoạch lúa mì để chế biến bột mì, chổi đủ dùng ngoài mua, Tông thị tiếc tiền nên chỉ thể tự .
"Sao về ?"
Triệu thị siết chặt sợi dây, quấn quanh cán chổi một vòng, nửa ngày thấy tiếng trả lời, ngẩng đầu lên, chỉ thấy Cốc Lật trong sân với vẻ mặt ủ rũ.
Con ngốc hỏi chuyện cũng lên tiếng, Triệu thị định quát mắng nuốt lời xuống, bà lén Tông thị một cái, lặng lẽ tăng nhanh tốc độ tay.
Cốc Lật mặt Đinh thị: "Đại bá nương, thăm đường tỷ , tâm trạng tỷ ."
Đinh thị đặt cây chổi xong sang một bên, cầm lấy bó bông lúa miến mới lên giũ mạnh: "Phụ nữ đang ở cữ, tâm trạng nào thể ."
Cốc Lật mím môi, nên thế nào để giúp Cốc Tuệ gỡ bỏ khúc mắc trong lòng, chỉ : "Đường tỷ hôm nay , lẽ tỷ nhớ nhà ."
Đinh thị khẽ nở nụ chua chát, nhớ nhà ? Có lẽ .
Cốc Lật thấy Đinh thị nữa, cũng thêm gì, đầu Triệu thị: "Nương, chuyện hỏi nương."
Tay Triệu thị ngừng , ngạc nhiên Cốc Lật: "Chuyện gì?"
Còn chuyện gì, đôi mắt to tròn ngây thơ vô tri của bà, Cốc Lật chỉ : "Nương vì đ.á.n.h Vương thị?"
"Ôi chao, chỉ là chuyện thôi ," Triệu thị cố định sợi dây trong tay thật chặt, dùng d.a.o cắt đứt, ném cây chổi thành hình sang một bên.
Cầm lấy bó bông lúa miến bên cạnh, tiếp tục : "Vương thị bám khe cửa, lóc nhà họ Cốc cho nàng phòng sinh, khiến hàng xóm xung quanh đều kéo ngoài, như thể nhà họ Cốc ngang ngược ức h.i.ế.p nàng , thể khiến nàng bình tĩnh ."
Triệu thị hì hì Tông thị: "Phải chồng?"
Triệu thị đ.á.n.h xong liền hối hận, chuyện của đại phòng bà xen gì, nhưng chuyện xảy , chỉ mong chồng thể giúp vài câu.
"Vậy Cốc Điền vì đ.á.n.h Lý Nhị Ngưu?"
Triệu thị tươi rạng rỡ, đắc ý : "Lý Nhị Ngưu định đ.á.n.h , thể ." Chậc chậc, "Có con trai che chở đúng là ."
Mèo Dịch Truyện
Cốc Lật trong lòng trợn trắng mắt một cái thật lớn.
Đinh thị trầm giọng : "Chuyện trách nương , nhà họ Lý cưỡi lên đầu nhà họ Cốc mà ức hiếp, gì chuyện con dâu sinh nở tìm nhà đẻ đòi tiền. Chẳng là ỷ con gái là của chúng ?"
Cốc Lật , thấy đại bá nương giận vì chuyện , lén lút giơ ngón tay cái lên với Triệu thị.
Triệu thị giũ giũ bông lúa miến, chút đắc ý quên : "Đó là nhà chồng của Cốc Tuệ, nếu là nhà chồng của , sẽ đập nát nồi nhà nàng ."
"Con dâu lão nhị, ở đây cần bếp nấu cơm," Tông thị lạnh lùng ngắt lời.
Triệu thị tình nguyện vứt bó bông lúa miến trong tay, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lúc nào cũng bắt nấu cơm."
Mặt trời lặn về phía Tây, Tạ Thần đến đón Cốc Lật về nhà.
Trời tháng tám, oi bức gió, Tạ Thần cố tình nắm tay Cốc Lật, mấy nàng hất , tức đến nỗi một tay ôm eo nàng, giữ chặt nàng ở bên cạnh.
Thân thể nam nhân nóng như lò lửa, hun Cốc Lật khó chịu khắp : "Nóng."
Tạ Thần nhàn nhạt liếc nàng một cái, ôm chặt hơn vài phần: "Trời lạnh thì chui lòng , trời nóng thì cho động chạm, Cốc Lật, dễ chuyện , lạnh nóng gì nàng cũng chịu đựng."
Cốc Lật tức đến bật , định giở trò cưỡng ép tình ái với nàng .
Nàng vươn tay móc cổ , cả như mất sức mà chùng xuống, bướng bỉnh : "Vậy cứ nóng như , kẻ nào buông tay kẻ đó là tiểu cẩu."
Tạ Thần hình loạng choạng, một cái lảo đảo suýt nữa thì kéo ngã, vội vàng cúi ôm chặt eo Cốc Lật, nhấc nàng lên.
Cúi mắt khuôn mặt nhỏ nhắn đang hờn dỗi trong lòng, Tạ Thần , ghé sát đầu lớn tai nàng thì thầm, "Gâu ~ gâu gâu ~."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-banh-cua-co-ngoc-va-ac-ba-mat-lanh/chuong-83.html.]
Phì, Cốc Lật nhịn bật , buông tay khẽ hừ một tiếng, chống tay lưng bước về phía .
Tạ Thần nhanh chân đuổi kịp, bàn tay to lớn lén lút móc lấy bàn tay nhỏ bé của Cốc Lật, khóe miệng hai đồng thời cong lên, ai thèm để ý đến ai.
Đột nhiên, Cốc Lật mạnh mẽ đầu, hướng về phía Tạ Thần vẻ mặt hung dữ, "Gâu ~ gâu gâu ~ ~."
Tạ Thần chọc ha hả, học theo vẻ mặt của nàng, "Gâu ~ gâu gâu ~ ~."
Gâu ~ gâu gâu ~ ~
Gâu ~ gâu gâu ~ ~
Trên con đường làng tĩnh mịch, tiếng ch.ó sủa vang vọng khắp nơi, khiến cả thôn ch.ó đều gâu gâu ngừng.
Cuối tháng tám, kinh thành gửi thư về, tiệm Bánh Mì Hương của Vương Hân Nghiên chính thức khai trương.
Nhờ các món bánh ngọt mới lạ mà tiệm nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường kinh thành, nàng cũng nhờ Bánh Mì Hương mà nổi bật giữa các quý nữ kinh thành.
Các đối tác nhượng quyền khác thấy Vương Hân Nghiên kiếm tiền, càng sức chen chân , hận thể ngủ trong nhà bếp chỉ để sớm ngày nghề.
Thời gian trôi qua từng chút một, đợt đối tác nhượng quyền đầu tiên chính thức học thành tài và rời , Tạ Thần và Cốc Điền đến các nơi kiểm tra tình hình của các đối tác, tiện thể bán hết bột mì và bơ năm nay.
Tạ Thần và họ , chỉ còn một Cốc Lật, ngoài việc mỗi ngày nghiên cứu bánh ngọt mới, nàng còn mang quà đến thăm Cốc Tuệ.
Thôn Vĩnh An, nhà họ Lý.
Cốc Lật ôm cháu ngoại nhỏ líu lo trêu chọc, Cốc Tuệ thì bên giường ăn món bánh ngọt mới mà nàng mang đến.
"Món bánh ngon thật, tên là gì ," nàng một tay cầm bánh, một tay đỡ phía , tránh để bánh rơi.
Cốc Lật , lắc lắc tiểu oa nhi trong lòng, tiểu oa nhi lắc đến mức miệng nhỏ mở tròn xoe.
"Bánh trứng muối giòn, nếu tỷ thích sẽ bảo Cốc Lương mỗi ngày mang cho tỷ một phần."
"Thôi , ăn sẽ tự đến tiệm bánh lấy, đừng mang đồ đến nhà họ Lý nữa."
Người thù khi ở cữ là thù đội trời chung, huống hồ là lúc sinh nở.
Lòng của nhà họ Lý giống như mặt băng đầu đông, trông thì nhưng chỉ cần khẽ chạm là vỡ tan, lộ dòng sông bên trong, khiến rợn .
Cốc Lật ngước mắt nàng, trầm giọng : "Chẳng lẽ nhà họ Lý đối xử với tỷ ?"
Cốc Tuệ : "Sao ," ánh mắt liếc cái bát bàn nhỏ: "Trứng gà đường đỏ ngày nào cũng ăn, ăn đến mức phát ngán ."
Nói xong đợi Cốc Lật trả lời, nàng tự bật , đưa tay lau khóe mắt tiếp tục .
"Ta Nhị Ngưu , bánh Bánh Mì Hương đắt lắm, một hộp bánh Cửu Cung Cách ba tầng thể bán năm tiền bạc, đó đều là tiền, bán một đồng là một đồng."
Cốc Lật quở trách yêu: "Bánh ngọt đắt đến mấy cũng quan trọng bằng đường tỷ của , tỷ ăn bao nhiêu thì cứ ăn bấy nhiêu."
Cốc Tuệ vội vàng mặt nàng, đôi mắt sáng như bao phủ một lớp sương mù.
Cốc Lật thấy nàng vẻ ủ rũ, sợ nàng trầm cảm sinh, liền ôm đứa bé cạnh Cốc Tuệ.
"Tỷ , nếu tỷ tự kinh doanh, sẽ dạy tỷ sữa.
Nếu tỷ bận tâm kinh doanh thì cứ đến tiệm của , và Tạ Thần chuyển đến tiệm mới, tỷ chưởng quầy ở tiệm cũ, trả tỷ hai lượng bạc một tháng."
Một tháng hai lượng, một năm là hai mươi bốn lượng, đôi mắt đỏ của Cốc Tuệ sáng lên vài phần, đó tiểu oa nhi trong lòng Cốc Lật, dịu dàng : "Đợi nó lớn thêm chút nữa."
"Được, đợi tiểu cháu ngoại của lớn thêm chút nữa."
Cốc Lật lắc đầu trêu chọc tiểu oa nhi, như vô ý : "Đừng quá lo lắng, bất kể xảy chuyện gì, vẫn luôn ở bên tỷ."
Cốc Tuệ trong lòng chua xót, nước mắt suýt nữa rơi xuống, ngốc nghếch, phụ nữ lấy chồng mấy ai sống tùy ý, cũng chỉ may mắn gặp Tạ Thần.