"Được,   phiền thôn trưởng dẫn đường."
Hai  theo chân thôn trưởng, rời khỏi nhà chính, bước  con đường đất nhỏ hẹp dẫn về phía cuối làng—nơi căn nhà của lão Tứ tọa lạc.
Càng tiến sâu  trong, bầu  khí càng trở nên nặng nề một cách bất thường.
Gió đêm lạnh lẽo thổi qua, mang theo  ẩm phảng phất mùi bùn đất lâu ngày. Trong  khí,  thứ gì đó như mùi gỗ mục, thậm chí, thoáng qua còn  chút tanh nhàn nhạt.
Hổ Tử nuốt nước bọt, theo phản xạ rụt cổ . Hắn cảm giác như  ánh mắt nào đó đang lặng lẽ theo dõi  từ trong bóng tối, nhưng khi  đầu  , ngoài những mái nhà cũ kỹ và cây cối xào xạc, chẳng  gì khác.
Bước chân của Lục Phi chậm , ánh mắt sắc bén quét qua những ngôi nhà ven đường. Rèm cửa trong một  căn nhà khẽ lay động, nhưng dù  cố gắng  kỹ thế nào cũng  thấy ai bên trong.
Những  trong thôn... rõ ràng đang  lén họ.
Nhìn lén, nhưng  lên tiếng.
Nhìn lén, nhưng  bước .
Tựa như họ đang chờ xem một điều gì đó chuẩn  diễn  .
Một dự cảm bất an lặng lẽ trườn lên sống lưng Lục Phi.
Cuối cùng, cả ba dừng chân  một căn nhà đất cũ kỹ.
Cửa nhà khép hờ, khe cửa tối đen như miệng quỷ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/106.html.]
Thôn trưởng  gõ cửa mà đẩy thẳng . Cánh cửa cọt kẹt mở , để lộ một gian nhà đơn sơ, ẩm thấp, mùi mốc meo xộc thẳng  mũi.
Giữa căn phòng,  chiếc tủ gỗ cũ kỹ, một bức di ảnh đen trắng  đặt ngay ngắn.
Nga
Hổ Tử lập tức tiến đến, căng mắt .
Người trong ảnh là một ông lão gầy gò, ánh mắt trống rỗng, khuôn miệng khép chặt như  từng hé răng  chuyện với ai. Ngay  cằm, nửa phần cổ lộ  một vết đốm đen lớn, dù chỉ là ảnh đen trắng nhưng vẫn vô cùng rõ ràng.
Cả  Hổ Tử cứng đờ, từng sợi tóc gáy dựng .
"Là... là ông ! Không sai!"
Hổ Tử cảm giác m.á.u trong  như đông . Không thể nào! Hắn nhớ  rõ, chính    bán đồ cho ! Chính      mặt ,  chuyện với , còn tự tay nhận tiền!
Nếu lão Tứ  c.h.ế.t nửa tháng ...   mà  gặp là ai?
Bàn tay Hổ Tử run lên, sống lưng lạnh toát. Một cảm giác ghê rợn dâng trào trong lòng .
Chẳng lẽ,   giao dịch với một  chết?
Vào ban ngày? 
Nhận thức  khiến Hổ Tử hít  một  lạnh, tim đập mạnh đến mức  thể  rõ từng nhịp.
Xung quanh, những ông lão trong thôn  , vẻ mặt lộ  một thoáng hoang mang   nhanh  đè nén xuống. Không ai lên tiếng.