Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lục Phi và Hổ Tử bước theo  thôn trưởng, men theo con đường đất hẹp dẫn  khỏi thôn. Gió đêm thổi qua, mang theo  lạnh ẩm thấp và mùi cỏ mục, khiến  gian càng thêm u ám.
Lục Phi cẩn thận quan sát. Rõ ràng từ đầu đến giờ,   hề thấy phần mộ nào trong thôn. Nếu lão Tứ  chết,  tại  đồng tiền  lăn về hướng làng?
Trong lòng  dấy lên cảm giác kỳ quái,  nghĩ đến đây, bỗng nhiên—
Trong túi áo, đồng tiền cũ kỹ khẽ rung lên.
Lục Phi giật , nhanh chóng cúi đầu. Đồng tiền  ngừng chuyển động, giống như đang cố hướng về một nơi nào đó. Hắn nhíu mày, theo bản năng  về phía .
Cuối thôn, giữa những căn nhà thấp lè tè,  một ngôi nhà nổi bật hơn hẳn. Nó  bao phủ bởi những bức tường đất cao, xung quanh là những tán cây rậm rạp, che khuất ánh sáng. Cả khu vực chìm trong bóng tối, mơ hồ toát  một cảm giác quỷ dị khó tả.
Cảm giác bất an trong lòng Lục Phi càng lúc càng mãnh liệt.
“Đến .”
Giọng thôn trưởng vang lên, kéo  trở  thực tại.
Trước mặt họ là một khu nghĩa địa cũ kỹ, cỏ dại mọc um tùm, bia đá phủ đầy rêu phong, hiển nhiên  tồn tại từ  lâu. Thôn trưởng dừng bước  một nấm mộ mới đắp,  bia khắc dòng chữ:
“Triệu Lập Căn chi mộ.”
Lão Tứ chính là Triệu Lập Căn.
Thôn trưởng  chằm chằm  tấm bia, giọng trách móc:
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tiem-cam-do-am-duong/108.html.]
“Lão Tứ, ông hồ đồ quá ! Đồ tổ tiên để    thể tùy tiện đem bán? Ông c.h.ế.t  cũng  chịu yên , còn gây phiền phức cho  khác ?”
Giọng ông   thì như đang răn dạy, nhưng  quá cứng nhắc, quá khuôn sáo, giống như chỉ đang  cho  lệ.
Lục Phi cau mày.
Những  lớn tuổi   thôn trưởng cũng — ai thắp hương,  ai cúi đầu tế bái. Họ chỉ  đó, thần sắc căng cứng, biểu cảm gượng gạo.
Thôn trưởng lên tiếng mắng lão Tứ, nhưng ánh mắt   hề  thẳng  bia mộ.
Một cảm giác lạnh buốt trườn dọc sống lưng Lục Phi.
Nếu lão Tứ  chết,   bán đồng tiền cho Hổ Tử là ai?
Nếu lão Tứ vẫn còn sống…  vì  những    một mực khẳng định ông   chết?
Càng nghĩ,  càng thấy  điều gì đó  đúng. Một sự thật mơ hồ nào đó đang lẩn khuất trong bóng tối, chực chờ vươn  cắn nuốt tất cả.
Tiếp theo , Lục Phi dâng hương .
Hổ Tử  bất động.
Trong lòng  là ngàn vạn    .
Lão Triệu c.h.ế.t , thật sự hóa thành quỷ  … thì  liên quan gì đến   chứ ? Chẳng  chính lão Triệu hại     ??